Thập Niên 70 Mẹ Ruột Là Nhân Vật Phản Diện, Tôi Mang Bé Con Ăn Dưa Xem Kịch - Chương 216

Cập nhật lúc: 2025-10-27 13:42:10
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Thiến ghế, vắt chéo chân. Cô hưởng thụ sự phục vụ của mấy đứa con trai, uống một ngụm nước. Cảm thấy miệng còn khô nữa, cô tiếp tục mắng. Dù thì lời nào khó , cô cứ mắng thôi.

lúc , ở cổng làng phía xa.

Chu Văn Quân vác một bọc đồ lớn, xách hai túi, bước vững vàng, nhanh chóng tiến làng.

"Ối! Đây là Chu Văn Quân ?"

"Chu Văn Quân, đột nhiên về thế?"

"Chú Trần, công trình đây của bọn cháu thành, đó cấp cho bọn cháu nghỉ. Chờ công trình tiếp theo khởi công thì . Chú Trần, dạo sức khỏe của chú thế nào ạ?"

Chú Trần chính là chồng của thím Trần. Ông thứ hai trong nhà, gọi là Trần lão nhị. Tuy nhiên, Chu Văn Quân là vãn bối nên gọi là chú. Hứa Thiến gọi thím Trần cũng là như .

Khuôn mặt Chu Văn Quân mang một nụ nhàn nhạt. Công trình vốn dĩ còn hơn mười ngày nữa mới kết thúc. cấp thấy mấy năm về nhà, nhà xa Đông Bắc, nên cho về sớm. Dù thì công việc cũng còn nhiều, thiếu một .

Suốt chặng đường bảy tám ngày tàu hỏa, giờ cuối cùng cũng về đến nhà, trong lòng khỏi chút kích động. Anh xem, cô vợ nhỏ hai năm gặp của . Lúc , cô vợ nhỏ còn rưng rưng nước mắt. Không , cô ở nhà sống .

Tính tình Thiến Thiến, mềm mại yếu đuối như , mấy năm nay ở nhà, chắc chịu ít tủi ! May mà bây giờ về. Có ở đây, tuyệt đối sẽ để cô chịu nửa điểm tủi nào. Nghĩ đến cô vợ nhỏ, lòng mềm .

Còn cả mấy đứa con nữa.

Lúc mới sinh , chúng nhỏ xíu, chỉ bằng bàn tay thôi. Hai năm gặp, chúng chắc chạy, nhảy . Không chúng còn nhận bố . Chắc chắn là nhận !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-216.html.]

Lúc , trong lòng Chu Văn Quân đang nhớ thương vợ con, nên nhận vẻ mặt kỳ lạ của chú Trần khi .

"Văn Quân ! Vợ dọn đến nhà mới, nó xây ở ?"

"Biết chứ, đây vợ cháu thư ."

"Lần về, trong nhà chắc ai !"

"Không , cháu về chờ cô . À chú Trần, vợ cháu đưa các con lên núi chơi thị trấn ?"

Chu Văn Quân chú Trần trong nhà ai, khỏi tò mò hỏi. Nếu Thiến Thiến đưa các con lên núi, lát nữa sẽ lên núi tìm.

"Khụ khụ! Không cả. Cô đang ở sân của viện thanh niên trí thức đây. Cậu thẳng qua đây là thấy thôi."

Chú Trần lời , sặc ho hai tiếng, đó ánh mắt Chu Văn Quân càng trở nên kỳ lạ hơn. Trong lòng ông thầm nghĩ, cô vợ nhỏ đó lên núi, rõ ràng là mắng chửi, đ.á.n.h mà!

Nói cũng . Thằng nhóc Chu Văn Quân từng thấy bộ mặt thật của cô vợ nhỏ nhà nó ? Chắc là ! Bọn họ cũng đến một năm rưỡi khi Hứa Thiến đến làng mới cô vợ nhỏ của Chu Văn Quân, bề ngoài như thư sinh yếu đuối, nhưng đ.á.n.h hung dữ đến . Mắng c.h.ử.i còn khó hơn cả bà nào. Có lúc, bà vợ già nhà ông còn cam bái hạ phong.

"Ồ, cô viện thanh niên trí thức ! Vậy cháu thẳng qua đó tìm cô . Cảm ơn chú Trần."

Vân Mộng Hạ Vũ

Chu Văn Quân xong cũng để ý. Dù thì vợ là thanh niên trí thức, cô giao tình với những ở viện thanh niên trí thức, thỉnh thoảng qua đó chơi cũng là chuyện bình thường mà.

Chú Trần ban đầu còn thêm hai câu, nhưng dáng vẻ ngây thơ của Chu Văn Quân, lời đến miệng nuốt xuống. Thôi, cứ để đến tận mắt thấy !

 

Loading...