Thập Niên 70 Mẹ Ruột Là Nhân Vật Phản Diện, Tôi Mang Bé Con Ăn Dưa Xem Kịch - Chương 232

Cập nhật lúc: 2025-10-27 13:42:26
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Về chuyện nhận nuôi một đứa con trai, Chu Văn Binh hiện tại ý định . Dù còn bảy cô con gái nuôi, lấy khả năng để nhận nuôi con nữa? Anh hai, công việc chính thức, khả năng nuôi cả gia đình, bản lĩnh đó.

Tuy trong nhà vẫn còn một ít tiền tích góp, nhưng cũng thể cứ tiêu mãi . Tiền , một khi tiêu thì nhanh, lỡ dùng hết thì ?

Chu Văn Quân thấy như , cũng khuyên thế nào. Vì cầm lấy rượu trắng rót cho Chu Văn Binh một ly. Mấy em cứ ly đến ly khác uống, đến khi rời bàn ăn, Chu Văn Binh chút say.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Em ba, là em ở nhà nghỉ ngơi một lát, chuyện đưa cơm, và chị dâu ?”

“Không cần, cần.”

“Anh hai, em say, đầu óc tỉnh táo lắm, từ đây đến bệnh viện xa, em xe đạp của một chuyến là .” Chu Văn Binh xua tay, lấy hộp cơm gói. Leo lên xe đạp . Chu Văn Quân thấy xe chao đảo, cũng lo lắng nữa.

“Vợ, chuyện rửa bát, để cho!”

Chu Văn Quân thấy Hứa Thiến đang dọn đồ ăn bàn, nhanh chóng tiến đến giúp. Buổi trưa nấu cơm vất vả, chuyện rửa bát dọn dẹp để .

“Không cần , cứ mang những đồ ăn bếp . Đại Nha, Đông Mai và các con rửa bát .”

Ở nông thôn, phần lớn các bé gái đều cần mẫn. Đại Nha, Xuân Mai, Đông Mai và mấy đứa trẻ khác. Mỗi đến nhà cô ăn cơm, chúng đều rửa bát đũa, dọn dẹp sạch sẽ bếp và sân mới chịu về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-232.html.]

Chu Văn Binh xe đạp bao lâu, đầu bắt đầu choáng váng. khi đến bệnh viện, đẩy cửa phòng bệnh , sợ đến toát mồ hôi lạnh. Cơn say cũng tan quá nửa, đầu óc choáng váng cũng trở nên tỉnh táo.

“Người ?” Vợ và con gái ?

Cũng lạc, , Chu Văn Binh tìm khắp bệnh viện, tiếc là ai vợ và con gái .

Thật khi đang tìm , và con gái lướt qua . Con gái , Thất Nha, lúc đang ở trong phòng bệnh lưng , một phụ nữ xinh đang ôm cô bé cho bú. Đáng tiếc Chu Văn Binh thấy cảnh , đương nhiên cho dù thấy, lẽ cũng khó mà nhận . Dù thì trẻ sơ sinh đều trông giống , mà cũng chỉ mới con gái một , mà nhận ?

Chu Văn Binh tìm khắp trong ngoài bệnh viện, vẫn tìm thấy ai, trong lòng gần như phát điên.

Chu Văn Quân gặp Chu Văn Binh là ba ngày , trở về với vẻ tiều tụy, quần áo vẫn là bộ của hai ngày , mùi hôi.

“Anh hai, xem vợ em rốt cuộc ? Ngoài bệnh viện, trong bệnh viện đều . Nhà đẻ cô em cũng tìm, cũng . Anh xem, cô bỏ trốn, chạy theo đàn ông khác ?”

Chu Văn Binh ở bệnh viện nhiều , họ thấy một phụ nữ ôm một đứa trẻ, hỏi han một đàn ông, chạy theo đàn ông đó ? Anh cũng đến ga tàu tìm, nhưng thấy. Cô rốt cuộc ?

“Em còn ăn cơm ?”

“Hay là em quần áo, tắm rửa một cái , đợi ăn uống xong chúng cùng bàn bạc chuyện .” Chu Văn Quân vẻ tiều tụy của em út, trong lòng khỏi chút ghét bỏ.

 

Loading...