Tam Oa, nhóc háu ăn , giống các , hề thù dai. Cậu nháo xong sẽ quên hết chuyện khó chịu đó, sà lòng ba nũng. Đặc biệt là lúc đây.
Nhìn thấy kẹo trong tay , sớm nhịn , nước miếng trong miệng đều chảy . Nếu Đại Oa dặn dò, hòa với ba , giận ba cả đời. Cậu sớm lúc ba về nhà, sà lòng và ba, nũng, bán manh .
“Tam Oa, ăn!”
Đại Oa lời của Tam Oa liền sốt ruột, tức giận trừng mắt Tam Oa một cái, thằng em thối là đồ ngốc ! Lại lúc đ.â.m lưng ? Thật đúng là tiền đồ, vì một viên kẹo mà đầu hàng. Chẳng lẽ quên buổi sáng ba bỏ bọn họ, đưa bọn họ cùng thị trấn ?
Tam Oa đúng là đồ ngốc, đồ ngốc. Đại Oa hận sắt thành thép trừng mắt Tam Oa, quả nhiên mấy đứa em đều nên đánh. Cậu thầm vung vung nắm đ.ấ.m nhỏ.
Nhị Oa ngước mắt Đại Oa vẻ mặt phẫn nộ, Tam Oa ngốc manh, hài lòng gật gật đầu. Không tồi, như mới đúng chứ, cũng ăn kẹo.
“Vậy Tam Oa định hòa với ba ?”
Hứa Thiến tít mắt cầm kẹo vẫy vẫy mặt Tam Oa. Dẫn Tam Oa nước miếng chảy ròng.
“Ừm. Muốn hòa với ba, ăn kẹo!”
Tam Oa hút một ngụm nước miếng, mắt hề chớp, chăm chú viên kẹo trong tay Hứa Thiến.
“Tam Oa của chúng ngoan quá, như mới đúng chứ! Trên đời gì chuyện con nít giận lớn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-276.html.]
Hứa Thiến nụ mặt càng rạng rỡ, cô hào phóng lấy cho Tam Oa năm viên kẹo đặt bàn tay nhỏ bé của .
Tam Oa kẹo trong tay, đôi mắt híp , miệng nhỏ cũng vui vẻ nở nụ . Oa, oa! Nhiều kẹo quá! Cậu bao giờ nhiều kẹo như , cho kẹo tiết kiệm, đều là cho từng viên một. Mỗi ngày chỉ cho một viên, bao giờ nhiều hơn. Cho nên thật sự vui. Khuôn mặt tròn trịa của Tam Oa, vì phấn khích mà đỏ ửng, thật đáng yêu c.h.ế.t !
Vân Mộng Hạ Vũ
“Tam Oa, cầm kẹo , gì nhỉ?”
Hứa Thiến nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ mũm mĩm của Tam Oa hỏi. Tam Oa xong, cúi đầu kẹo trong tay, ngẩng đầu ba bên cạnh. Cậu khỏi nhăn mày nhỏ , nhưng vẫn ngoan ngoãn đưa cánh tay , Chu Văn Quân bế.
Chu Văn Quân bế lên, lập tức bò lên mặt Chu Văn Quân hôn chụt một cái thật nhanh.
Cảm nhận sự thiết của con trai, Chu Văn Quân cũng khỏi . Quả nhiên trẻ con dễ dỗ, kẹo là !
Nghĩ đến đây, đầu Đại Oa, thấy Đại Oa lúc vẻ mặt hậm hực, chằm chằm và Tam Oa, mắt nhỏ đều sắp bốc hỏa. Nha, xem cả nhà thật sự cá tính, e là dùng một túi kẹo cũng dỗ .
“Mẹ ơi, con cũng kẹo.”
Nhị Oa thấy Tam Oa lấy kẹo, khỏi âm thầm nuốt một ngụm nước miếng. Lúc còn quản cả giận , trực tiếp đưa bàn tay nhỏ xin kẹo từ .
“Được, Nhị Oa cũng ngoan, cũng là đứa trẻ ngoan.”
Hứa Thiến cũng lấy năm viên kẹo, tít mắt đưa cho Nhị Oa, đó còn xoa xoa đầu .