Thập Niên 70 Mẹ Ruột Là Nhân Vật Phản Diện, Tôi Mang Bé Con Ăn Dưa Xem Kịch - Chương 78

Cập nhật lúc: 2025-10-24 15:03:57
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dương Thiết Trụ chất đầy củi gỗ, kéo xe ván gỗ . Hứa Thiến xong quần áo đang may dở, liền bắt đầu suy tính việc sắp xếp trong nhà.

Đầu tiên là chuyện của các con, bốn đứa trẻ nhà cô đều quá nhỏ, căn bản thể tự chăm sóc bản . Cho nên nhất định mời bà Chu, đến chăm sóc nửa tháng.

Bà Chu đến nhà chăm sóc trẻ con, tự nhiên là ăn uống đều ở trong nhà, cho nên lu gạo, thùng bột mì, đều chứa đầy, trong tủ còn để mấy gói mì sợi.

Lu gạo nhà Hứa Thiến, thể chứa một trăm cân gạo, đây cô bao giờ chứa đầy, nhưng nhất định chứa đầy, nếu bà Chu sẽ nỡ lấy gạo nấu cơm.

Còn hai cái thùng bột mì, một thùng đựng hai mươi cân bột mì trắng, một thùng đựng hai mươi cân bột ngô.

Còn kệ bếp, cái hũ mỡ lợn mười cân, cô cũng đổ đầy dầu hạt cải. Bình mỡ heo, còn hơn nửa vại, cái thì cần thêm nữa.

Sau đó là muối ăn, nước tương, giấm thơm, dầu mè, những thứ cũng đổ đầy khi .

Còn sữa bột mà các con uống, nhất định để hai túi lớn, nếu các con sẽ đói bụng.

Đỗ Khiêm thì , thể uống sữa, chỉ ăn cơm là . ba đứa trẻ sinh ba cô sinh thì .

Chúng uống sữa quen , dù bây giờ ăn cơm, nhưng sáng tối vẫn uống sữa một .

Sữa bột, nhất định chuẩn sẵn.

Vân Mộng Hạ Vũ

Ngoài , quần áo mà bốn đứa trẻ mặc, cũng lấy hết , đặt ở bên ngoài, để thoáng qua là thể thấy, tiện cho bà Chu giặt cho các con.

Trong nhà đây miến, đậu đũa. Cùng với mộc nhĩ, nấm hương mà Chu Văn Quân gửi về, mấy thứ . Cũng lấy một ít đặt ở bên ngoài, bà Chu cũng dễ nấu ăn.

Cuối cùng là trứng gà, và thịt. Về trứng gà, Hứa Thiến cầm một cái rổ lớn, lấy 60 quả trứng gà từ trong gian , đặt trong phòng bếp.

Tổng cộng 60 quả trứng gà, cũng đủ ăn trong nửa tháng. Cuối cùng là thịt, thịt tươi dễ bảo quản, nhưng Hứa Thiến định để một ít tiền và phiếu thịt cho bà Chu.

Sau đó trong thôn mua một con gà về, bảo bà Chu một tuần thì g.i.ế.c, hầm cho các con ăn.

Đồ vật từ trong gian, lấy đặt xong, Hứa Thiến liền xách một gói đường trắng, đến nhà cũ.

“Chị dâu cả, ơi, ở trong phòng ?”

“Mẹ ở phòng, đang hái rau ở mảnh đất phía đấy!”

Hứa Thiến một vòng, thấy bà Chu trong phòng, liền phòng chị dâu cả Chu hỏi.

“Sân ? Cảm ơn, chị dâu cả.”

Hứa Thiến gật đầu liền đến vườn rau phía , tìm bà Chu. Quả nhiên, cô đến sân , liền thấy bà Chu đang xổm bên đó nhổ ngó tỏi non!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-78.html.]

Mảnh đất trồng rau của bà Chu bên trồng sớm hơn, bây giờ ngó tỏi non đều lớn cao, bà Chu nhổ những cây ngó tỏi non mọc quá dày xuống, chuẩn mang về ăn.

“Mẹ ơi, đang nhổ ngó tỏi non đấy ?”

“Con lên đây?”

Bà Chu liếc Hứa Thiến bằng ánh mắt liếc xéo, đầu tiếp tục việc của , căn bản để ý đến cô.

“Mẹ, vẫn hết giận ?”

“Con xin , con xin ? Chuyện thằng bé Đỗ Khiêm, con thật sự cố ý lừa dối .”

“Chẳng sợ nghĩ nhiều ?”

“Hừ! Các con bây giờ riêng, chuyện gì, tự quyết định là ! Cần gì để ý ý kiến của bà già .”

Bà tuy còn phản đối việc Hứa Thiến nhận nuôi Đỗ Khiêm nữa. trong lòng đối với chuyện Hứa Thiến đây, dối lừa bà . Vẫn luôn ấm ức, trong lòng vẫn còn giận nguôi!

Cho nên khi Hứa Thiến chuyện, xin , bà cũng lạnh nhạt.

Hứa Thiến, con dâu , bây giờ chịu thua , trong lòng bà cuối cùng cũng thoải mái hơn một chút.

Hứa Thiến ngượng nghịu.

Chuyện , lừa bà cũng là bất đắc dĩ, sợ bà vui khi cô nhận nuôi đứa bé .

Thế nên bàn bạc với Chu Văn Quân, xong hộ khẩu, bà dù đồng ý, cũng chỉ thể đồng ý.

“Mẹ, chuyện là con sai, tìm bàn bạc quyết định. Mẹ xem việc, con chẳng đến tìm bàn bạc đây .”

Hứa Thiến tủm tỉm, kéo cánh tay bà lão, nhẹ nhàng lắc lắc. Bà Chu cô lay đến phiền.

“Lại chuyện gì, con mau ! Mẹ đang bận đây, như con, ngày nào cũng nhàn rỗi việc gì .”

“Ha ha, cũng nhàn rỗi , vẫn việc . Chẳng , mấy ngày nữa, con một chuyến thủ đô. Mẹ ơi, giúp con trông bọn trẻ mấy ngày ! Đại Oa, Nhị Oa, Tam Oa mấy đứa bé nhớ bà nội lắm đó.”

Hứa Thiến mặt mũi đáng giá, vẫn lấy ba đứa tiểu quỷ lá chắn, dễ chuyện hơn.

“Đi thủ đô? Con thủ đô gì chứ!”

Bà Chu lời , liền khỏi bực bội dậy, mày nhăn đến nỗi thể kẹp c.h.ế.t ruồi muỗi.

 

Loading...