Thập Niên 70 Mẹ Ruột Là Nhân Vật Phản Diện, Tôi Mang Bé Con Ăn Dưa Xem Kịch - Chương 82

Cập nhật lúc: 2025-10-24 15:04:01
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cậu bé vẫn còn là trẻ con mà? Mẹ thấy , mấy đứa em thể vì mấy câu mà dỗ , chỉ sợ đến lúc đó, sẽ xé lòng.

Hứa Thiến thấy ánh mắt của Đỗ Khiêm, chột thôi, nghĩ sai ? Có nên với ba đứa nhỏ một tiếng .

“Mẹ ơi, vẫn nên với các em một tiếng, để chúng nó sự chuẩn tâm lý, đến nỗi hoảng sợ.”

Khi bố qua đời, lúc đó hoảng sợ thôi. Nếu sáng mai, các em thức dậy mà thấy , chắc cũng sẽ hoảng sợ như !

Không thấy bóng dáng , thấy tiếng . Không còn mùi hương quen thuộc, càng rốt cuộc ! Các em hoảng sợ mới là lạ.

Hứa Thiến sững sờ, cô đây chỉ nghĩ đến việc mấy đứa trẻ thể loạn, sẽ cho cô .

Hoàn cân nhắc đến tâm trạng của các con, cũng các con sẽ vì thế mà lo lắng bất an.

Cô chỉ nghĩ mấy đứa trẻ còn nhỏ, chờ cô , chúng nó một trận, cũng sẽ quên.

Hoàn nghĩ tới, dù chúng nó nhỏ đến mấy, nhưng cũng ý thức tự chủ, tình cảm và ký ức.

Nếu cô thật sự một tiếng nào mà , e rằng sẽ tổn thương tâm hồn non nớt của ba đứa trẻ, thậm chí còn thể gây những khiếm khuyết về tính cách.

“Xin , là sai .”

Hứa Thiến vui vẻ nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ bé của tiểu quỷ Đỗ Khiêm, đó thu dọn đồ đạc trong bếp xong, cùng Đỗ Khiêm sang phòng bên cạnh.

Trong phòng bên cạnh, Đại Oa và mấy đứa nhỏ đang nệm rơm, chơi xếp hình!

Vì mùa đông đến, Hứa Thiến liền trải thêm một lớp nệm rơm nữa lên tấm nệm rơm cũ. Nên mấy đứa trẻ, đó chơi cũng sợ cảm lạnh.

“Mẹ ơi, xem con xếp xong .”

Đại Oa thấy đến, mắt sáng rỡ, cầm miếng xếp hình ghép xong trong tay, liền đưa mặt Hứa Thiến, hy vọng nhận lời khen ngợi của cô.

“Cục cưng giỏi quá, hôn cái.”

Hứa Thiến bế Đại Oa lên, áp mặt mặt bé, Tam Oa chút ghen tị, nhưng miếng gỗ nhỏ đầy màu sắc trong tay cứ thế nào cũng thể cho hộp .

Cậu bé sốt ruột đến nỗi mồ hôi đầm đìa cả đầu, nhưng càng sốt ruột, miếng xếp hình trong tay càng ghép .

Tam Oa chút chán nản, thấy Nhị Oa bên cạnh cũng ghép xếp hình, lập tức bé liền an tĩnh .

Mẹ khen ngợi bé, nhưng cũng khen ngợi hai, trong lòng bé lập tức vui vẻ.

Đợi đến khi Hứa Thiến tâm trạng nhỏ của bé, bế lòng hôn một cái, bé liền càng vui vẻ hơn.

Hứa Thiến hôn từng đứa ba đứa nhỏ xong, lúc mới khoanh chân đối diện chúng, sắc mặt nghiêm túc :

“Các cục cưng, chuyện với các con.”

Ba đứa nhỏ thấy vẻ mặt nghiêm túc của , cũng buông miếng xếp hình trong tay xuống, nghi hoặc Hứa Thiến.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Các con còn nhớ chú Dương Thiết Trụ ? Chính là chú Dương thường xuyên cho nhà chúng cá, còn đẩy nhiều củi về nhà chúng đó, còn nhớ ?”

“Cá cá, nhớ ạ.”

“Là chú Dương ạ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-me-ruot-la-nhan-vat-phan-dien-toi-mang-be-con-an-dua-xem-kich/chuong-82.html.]

“Chú, chú Dương ạ.”

Hứa Thiến chỉ chú Dương, ba đứa chúng nó chắc chắn nhớ, nhưng đến cá chú Dương mang đến, chúng nó lập tức nghĩ , dù chúng nó còn chơi với cá mà.

“Vợ chú Dương, mấy ngày nay bệnh, cần bệnh viện chữa bệnh.”

“Bệnh viện các con nhớ ? Chính là chỗ tiêm đó!” Hứa Thiến dùng ngón tay khoa tay múa chân một chút động tác tiêm.

Ba đứa nhỏ thấy cử chỉ liền nhớ . Ngay đó khuôn mặt nhỏ trắng trẻo, lập tức nhăn .

“Tiêm, đau đau!”

“Không tiêm .”

“Không bệnh viện, tiêm.”

Chúng nó năm nay bệnh nhiều , Hứa Thiến mỗi đưa chúng đến bệnh viện, đều ấn tiêm.

Chẳng ám ảnh , nên Hứa Thiến chỉ cần nhắc đến bệnh viện, ba đứa nhỏ liền nhăn mày, nếu lúc , ai đó mặc áo blouse trắng mà đến.

Ba đứa nhỏ , lập tức thể òa lên.

“Cho nên các con mặc quần áo tử tế, tùy tiện cởi , nếu cảm, sẽ tiêm.”

“Vợ chú Dương chính là lời, cho nên chú Dương và , đưa cô bệnh viện tiêm.”

Ba đứa cục cưng ngây thơ mờ mịt gật gật đầu.

“Các cục cưng, vì cùng chú Dương, đưa vợ chú Dương bệnh viện, khám bệnh và tiêm. Cho nên, từ ngày mai trở , sẽ ở nhà. Các con ngoan ngoãn ở nhà, ồn nhé!”

“Vậy ạ?”

Tam Oa vẫn còn ngây thơ mờ mịt.

“Mẹ bệnh viện đó! Muốn bệnh viện lớn ở thủ đô. Vì vợ chú Dương, bệnh nặng. Bệnh viện ở đây của chúng , chữa khỏi , nên bệnh viện lớn ở thủ đô, mới thể chữa khỏi bệnh.”

“Con , ở nhà, đưa vợ chú Dương, bệnh viện tiêm khám bệnh.”

Nhị Oa phản ứng nhanh, lập tức giành .

“Vậy bao giờ về ạ?”

Đại Oa nghĩ nghĩ, hỏi một câu hỏi then chốt nhất. Mẹ ngoài mang theo chúng nó, nhiều , nhưng mỗi đều sẽ về nhanh.

Cho nên, mới hỏi bao giờ về.

“Ừm, mười ngày nữa !”

Hứa Thiến cũng dám khẳng định, dù thủ đô xong, còn hỏi thăm bác sĩ, xem bác sĩ nào chuyên trị bệnh , hơn nữa y thuật cũng .

Hỏi thăm rõ ràng, còn xem bác sĩ đó khi nào khám bệnh, họ mới thể đăng ký xếp hàng.

Tuy thời đại sinh hoạt giống , nhưng bệnh viện thủ đô thời đại , nhân khí vẫn vô cùng cao.

Mỗi ngày đều bệnh nhân từ khắp cả nước đến, việc lấy tự nhiên cũng cần, nhưng thì dân phe (bọn đầu cơ) xếp hàng để kiếm chênh lệch giá.

 

Loading...