Thập Niên 70: Mỹ Nhân Đến Tây Bắc, Người Đàn Ông Cứng Rắn Cũng Trở Nên Dịu Dàng - Chương 175
Cập nhật lúc: 2025-12-04 02:45:21
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thím La là điều, trong lòng nghĩ thông suốt nên lời cũng đổi:
“Lộ Lộ, Đồng chí Lâm coi trọng con như , con cũng nên thử một , thể phụ tấm lòng của .”
Lý Lộ mím chặt môi, trong mắt đầy do dự và giằng co. Một lúc lâu , cô mới lí nhí :
“… con sợ , lỡ việc sách của đồng chí Lâm.”
“Cô còn thử, bước bước đầu tiên, ? Dù cuối cùng thật sự hợp, thì cũng cả, cứ xem như một luyện tập thôi.”
“Hơn nữa, hai quyển sách của , một cuốn tên Lá Thư mùa xuân, một cuốn tên Đom đóm, chỉ tên thôi, trong đầu cô hình ảnh hiện lên đúng ?”
Lâm An An nhẹ nhàng dẫn dắt.
Trong mắt Lý Lộ dần dần lóe lên một tia sáng, như thể những lời của Lâm An An thắp lên một ngọn lửa trong tim cô.
“Đồng chí Lâm… … thử xem?”
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
“ đó! Qua nhà lấy giấy bút , mới mua thêm một ít, vẫn còn dư. Tiểu Lan nhà cũng thích vẽ nữa, nếu cô thời gian, thể chỉ dẫn cho con bé một chút ?”
“Đương nhiên là .”
Chuyện xem như định. Lý Lộ vẽ nhanh, một hai ngày là thể thành bản phác thảo đầu tiên.
Lâm An An bảo cần gấp. Cô đang tính thứ năm sẽ tái khám ở bệnh viện, tiện thể ghé qua nhà xuất bản luôn.
Chuyện xem như quyết định.
Khi về đến nhà, trong bếp khói bay lảng bảng từ lâu.
Trước khi ngoài, Lâm An An để một mảnh giấy bàn, Sở Minh Lan thấy .
lúc Lâm An An về nhà là tới giờ cơm.
Thấy cô mang dụng cụ vẽ tranh đưa cho Lý Lộ, Sở Minh Lan sững .
“Thím La, Lộ Lộ, hai ở ăn bữa cơm nhé?”
“Thôi thôi, cần . Chắc bố của Lộ Lộ nấu cơm , chúng về .”
“Vậy cũng .”
Tiễn khách xong, Lâm An An mới giải thích với Sở Minh Lan:
“Tiểu Lan , chị cũng vẽ tranh, mà còn nền tảng . Chị định để chị thử thiết kế bìa sách, xem hợp tác , nếu thì cũng coi như hàng xóm giúp một tay.”
Sở Minh Lan bày xong hết món ăn, còn xới cơm cho Lâm An An, chị dâu giải thích thì trong lòng cũng thấy cảm động:
“Chị dâu, chuyện đó. Nếu chị dùng đủ, trong phòng em còn nhiều dụng cụ nữa, đều là chị mới mua cho em.”
“Được , cảm ơn Tiểu Lan, nhưng chắc cần nhiều như .”
“Chị mau ăn cơm .”
“Ừm!”
Ba cùng bàn ăn tối.
Sở Minh Chu nhà, bầu khí giữa mấy càng thêm thoải mái và mật.
Những điều dám mặt trai, thì thể thoải mái tán gẫu với chị dâu.
Lâm An An cũng dạy gì nhiều, hai đứa nhỏ nhà thành tích đều , tính cách cũng ngoan, chỉ cần bình thường định hướng đúng đắn, xây dựng quan niệm sống đúng đắn, chắc chắn kém ai.
Lý Lộ quả nhiên Lâm An An thất vọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-my-nhan-den-tay-bac-nguoi-dan-ong-cung-ran-cung-tro-nen-diu-dang/chuong-175.html.]
Lâm An An chỉ dặn cô cố gắng hết sức là , dù thành thì thứ năm cô vẫn sẽ đến nhà xuất bản để chuyện, nhất định sẽ dành cho cô một cơ hội. Nếu thể vẽ xong bản phác thảo thì càng , tiện mang theo cho biên tập viên xem.
Kết quả là, Lý Lộ chỉ mất một ngày rưỡi vẽ hai bản phác thảo bìa sách. Hơn nữa, phong cách vẽ của cô đúng gu của Lâm An An.
Bản phác thảo bìa của Đom đóm sử dụng nền màu lam đậm sâu thẳm, như mặt đất yên tĩnh khi màn đêm buông xuống. Ở trung tâm bức tranh, một nhóm đom đóm phát ánh sáng lấp lánh, đang bay lượn quanh một bé gái buộc tóc đuôi ngựa. Cô bé mặc chiếc váy liền màu nhã nhặn, ngẩng đầu lên, ánh mắt ánh lên nét mong chờ và hy vọng, như thể đang thì thầm tâm sự với lũ đom đóm.
Dưới chân cô bé là một đám hoa dại nở rộ, cánh hoa mỏng manh, đường vân tinh tế. Ánh sáng của đom đóm chiếu sáng gương mặt cô bé, cũng khiến bức tranh yên tĩnh thêm phần sinh động và ấm áp, như đang truyền đến xem một nguồn dũng khí và sức mạnh để bước tiếp trong màn đêm, phù hợp với chủ đề của Đom đóm.
Còn bìa của Lá thư mùa xuân là một khung cảnh trong trẻo khác hẳn. Tông màu chủ đạo là hồng phấn dịu dàng và xanh lá tươi tắn, tạo nên bầu khí lãng mạn của mùa xuân.
Trong tranh, một cặp đôi nắm tay giữa t.h.ả.m cỏ xanh mướt, cùng tựa , dõi về phía xa. Những cánh hoa đào màu hồng nhạt bay lượn như tuyết bên cạnh họ, nhẹ nhàng rơi xuống, tạo cho bức tranh một cảm giác mộng mơ, như bao phủ trong tầng tầng khí dịu dàng. Không rõ nét mặt hai , nhưng sự sống động và tươi khắc họa rõ nét, cũng truyền tải trọn vẹn sự lãng mạn và hy vọng mà Lá thư mùa xuân gửi gắm.
Lâm An An hai bản phác thảo, trong lòng tràn đầy cảm thán.
Cô cảm thấy Lý Lộ chỉ nắm bắt trọn vẹn linh hồn của cả hai cuốn sách, mà còn thể hiện trình độ kỹ thuật vẽ cao.
“Thật sự , thích.”
Thấy Lâm An An hài lòng, Lý Lộ cũng thở phào nhẹ nhõm.
Hôm , từ sáng sớm, Lâm T.ử Hoài đến.
Lục Thanh thoải mái, cho phép nghỉ một ngày, dặn chỉ cần chăm sóc chị gái khám bệnh cho là .
Hai chị em ăn sáng qua loa xuất phát. Hẹn gặp giáo sư Lương lúc 9 giờ rưỡi, mà lúc vẫn còn sớm nên họ tranh thủ ghé qua nhà xuất bản .
Lâm An An ôm hai bản phác thảo bìa sách mà Lý Lộ vẽ tỉ mỉ, bước chân nhẹ tênh nhà xuất bản.
Bên trong, các nhân viên đang tất bật qua giữa các văn phòng, khí tràn ngập mùi đặc trưng của giấy in và mực.
Cô thẳng đến văn phòng của biên tập viên Lưu, nhẹ nhàng gõ cửa.
Từ trong vang giọng quen thuộc: “Mời .”
Lâm An An đẩy cửa bước , mỉm chào hỏi: “Biên tập Lưu, chào buổi sáng ạ!”
Biên tập viên Lưu ngẩng đầu lên, thấy là cô thì vội vàng dậy đón tiếp:
“Đồng chí Lâm, cô đến? Mời . Vị là…?”
“Đây là em trai , Lâm T.ử Hoài.”
“Ồ, chào đồng chí Tiểu Lâm.”
“Chào buổi sáng, biên tập Lưu ạ.”
Chào hỏi xong, Lâm An An thẳng vấn đề. Cô đặt chiếc túi hồ sơ chứa tranh lên bàn việc, đẩy về phía Lưu Vệ Đông:
“Biên tập Lưu, xem giúp cái . Đây là bản phác thảo bìa sách do một bạn của vẽ giúp.”
Trong mắt biên tập viên Lưu ánh lên vẻ tò mò, nhanh chóng mở túi hồ sơ, lượt lấy các bản vẽ xem…
Khi bản phác thảo bìa sách Đom đóm trình mắt, biên tập viên Lưu khỏi nghiêng về phía , chăm chú quan sát.
“Bức vẽ .” Biên tập viên Lưu kiềm lời khen ngợi, “Mỗi chi tiết đều xử lý vô cùng tinh tế. Đồng chí Lâm đây… mời một họa sĩ thiết kế chuyên nghiệp ?”
Lâm An An trả lời thẳng câu hỏi, chỉ mỉm :
“ cũng thấy . Anh xem tiếp bức Lá thư mùa xuân ạ.”
Biên tập viên Lưu liền đưa mắt sang bản phác thảo thứ hai, ánh nữa bừng sáng:
“Bức cũng hề kém cạnh! Thật bên sắp xếp cho cô tổ họa sĩ giỏi nhất của nhà xuất bản , nhưng xem cần nữa .”
“Đồng chí Lâm, hai bản phác thảo bìa vấn đề gì. Nếu cô gật đầu đồng ý, về cơ bản thể chốt luôn. Sau đó để bên thiết kế của chúng phối hợp thêm với họa sĩ, trao đổi chỉnh sửa chi tiết một chút, đảm bảo sẽ trở thành điểm nhấn nổi bật cho cuốn sách.”