[Thập Niên 70] Nàng Trí Thức Mang Thai Khiến Sĩ Quan Lạnh Lùng Quỳ Gối Cưng Chiều - Chương 400

Cập nhật lúc: 2025-09-23 16:59:09
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vừa lời , hai con lập tức thống nhất chiến tuyến, hai bất mãn liên kết giáo huấn Đường Quân Hạc.

"Sao chuyện như thế? đắn?"

Đường Tuyết hung hăng liếc Đường Quân Hạc một cái.

"Chúng đây chăm sóc Chi Chi hơn, đừng khách sáo ? Nếu thể việc, chỗ nào còn đến lượt đây?"

Mẹ Đường cũng phụ họa: " , chỉ lo chính cúi đầu ăn, cũng chăm sóc Chi Chi một chút."

Hai mỗi một câu mắng Đường Quân Hạc một trận, cho cơ hội phản bác.

Đường Quân Hạc chịu mệt, mím môi .

Tống Chi họ tương tác, chỉ cảm thấy chút buồn , đặc biệt là dáng vẻ giận mà dám gì của Đường Quân Hạc, càng nhịn mà khẽ thành tiếng.

Trong ký ức, tình cảm nhà họ Đường dường như vẫn luôn .

cảnh tượng hôm nay, đối với địa vị của Đường Quân Hạc trong gia đình, Tống Chi cũng hiểu rõ.

Nghe tiếng của cô , Đường Quân Hạc đầu về phía Tống Chi, nụ rực rỡ vô cùng mặt cô , xem đến xuất thần.

Tống Chi khi lên , vốn dĩ ngũ quan tinh xảo lập tức liền trở nên càng thêm rạng rỡ, mà hai cái lúm đồng tiền nhàn nhạt tăng thêm cho cô vài phần đáng yêu.

Tống Chi thoải mái, Đường Quân Hạc đột nhiên nghĩ tới Tống Chi trong mơ , khi mắc bệnh trầm cảm và tâm thần phân liệt, bao giờ sẽ nữa.

Nghĩ đến Tống Chi , n.g.ự.c đau nhói một cái.

Tống Chi một lúc, mới phát hiện Đường Quân Hạc đang thẳng thừng , ánh mắt phức tạp, sự si mê và thương xót Tống Chi cảm thấy vô cùng khó hiểu, càng chút hoang mang.

theo bản năng thu liễm ý , tránh ánh mắt của , lặng lẽ cúi đầu gạt cháo trong bát.

Ăn cơm xong, Đường Tuyết về phòng lấy tới một bộ quần áo.

"Đây là bộ mới mua, còn mặc qua, em thử xem ?"

Quần áo Tống Chi mặc ngày hôm qua, nôn bẩn, khẳng định thể mặc .

Mà cô cũng thể cứ mãi mặc áo ngủ.

do dự một chút, vẫn nhận lấy quần áo Đường Tuyết đưa, về phòng thử.

Hai họ vóc dáng chênh lệch lắm, Đường Tuyết so Tống Chi béo hơn một chút, cho nên Tống Chi mặc chút rộng, nhưng cũng coi như .

Tống Chi từ phòng , Đường Tuyết liền khen.

"Em mặc bộ thật hợp, hơn mặc, quả nhiên xinh mặc gì cũng ."

Tống Chi khen đến chút ngượng ngùng .

"Em về giặt sạch, đó đưa cho chị."

Ai ngờ Đường Tuyết : "Đưa về gì nữa, em cứ giữ , một bộ quần áo chị vẫn tặng ."

Một câu Tống Chi ngượng ngùng dám nhận.

Liền nghĩ chờ gặp mặt, tặng cho Đường Tuyết một phần quà đáp lễ.

"Quân Hạc con đưa Chi Chi về nhà , đem hai thùng quýt cũng mang theo."

Mẹ Đường bảo dọn hai cái thùng quýt lớn lên xe, một bên với Tống Chi.

"Quýt năm nay mới thu hoạch, đặc biệt ngọt, Chi Chi mang về cho con và Lão Tống họ nếm thử."

Tống Chi chỉ đành đồng ý.

"Đi thôi."

Đường Quân Hạc thấy Tống Chi vô cùng tự nhiên, liền chủ động dẫn cô ngoài.

Đường Quân Hạc lái xe đưa Tống Chi về nhà, thấy cô vẫn luôn dựa cửa sổ xe, ngoài ngẩn , mày mang theo một chút mệt mỏi, vội vàng hỏi: "Có đầu vẫn còn đau ?"

Tống Chi lắc đầu.

Đầu cô thì đau, chỉ là chút nặng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-nang-tri-thuc-mang-thai-khien-si-quan-lanh-lung-quy-goi-cung-chieu/chuong-400.html.]

Đường Quân Hạc dường như điều gì đó, lặng lẽ mở cửa sổ một chút, để cô thể hít thở khí.

Gió mát thổi qua, quả thật mang vài phần cảm giác choáng váng, đầu óc Tống Chi tỉnh táo hơn nhiều.

Hai chuyện vu vơ.

"Em hiện tại nghiệp, chuẩn gì?"

"Giúp ba em thôi."

Tống Chi nghĩ nghĩ trả lời.

Hơn nữa cô còn mở một công ty của riêng .

Đây đều là lý tưởng của cô ngay từ đầu.

"Anh thì , công việc còn thuận lợi ?"

Tống Chi trả lời xong hỏi .

chỉ Đường Quân Hạc thường xuyên công tác, còn về tình hình công việc của , cô cũng rõ lắm.

Vân Vũ

"Rất thuận lợi."

Đường Quân Hạc nhàn nhạt trả lời.

Mấy năm gần đây, bởi vì công tác xuất sắc, thăng chức, nhưng cũng bận hơn đây, luôn những cuộc họp dứt.

Mãi đến gần đây, để thể đúng giờ tham gia lễ nghiệp của Tống Chi, cố ý đem tất cả công việc đều thành , lúc mới thể tranh thủ thời gian rảnh rỗi.

Tống Chi về đến nhà, Tống An Sơn cùng Chúc Tiểu Cầm đang mang theo Tiểu Thanh Bách ăn bữa sáng.

Vừa mới cửa, liền thấy trong phòng khách truyền đến tiếng đùa vui vẻ của họ.

"Ba, con về ."

Tống Chi gọi một tiếng.

Tống An Sơn theo bản năng đầu , thấy Đường Quân Hạc theo bên cạnh cô , vẻ mặt bỗng nhiên biến đổi, nhanh chóng gọi Chúc Tiểu Cầm.

"Tiểu Cầm, em mang Thanh Bách nhà , nó ăn no ."

Vừa lời , Chúc Tiểu Cầm mới phản ứng , vội vàng kéo Tiểu Thanh Bách vẫn đang gặm bánh bao.

Tiểu Thanh Bách cái bánh bao lớn tay mới ăn một nửa, thấy hai họ cho ăn, nhóc bất mãn bĩu môi kháng nghị.

"Con còn ăn no!"

Vẻ mặt Tống An Sơn và Chúc Tiểu Cầm đều tức khắc biến đổi.

Giây tiếp theo nhóc Chúc Tiểu Cầm bịt miệng, trực tiếp ôm .

Để Đường Quân Hạc nghi ngờ, Chúc Tiểu Cầm còn cố ý : "Thanh Bách ngoan, ăn nhiều bụng sẽ đau, tham ăn, dì mang con chơi một lát, tiêu cơm, ?"

Tống Chi Chúc Tiểu Cầm luống cuống tay chân mang theo đứa trẻ rời , lúc mới da đầu tê dại, trong lòng nghĩ mà sợ.

thế mà quên mất Tiểu Thanh Bách.

theo bản năng nghiêng đầu về phía Đường Quân Hạc, cũng thấy Tiểu Thanh Bách .

Đường Quân Hạc chú ý tới ánh mắt cô , giả bộ một vẻ bình tĩnh, phảng phất thấy màn kịch .

Thấy dường như nhận điều gì, Tống Chi nhẹ nhàng thở .

nhanh chóng thu hồi tầm mắt, thấy đôi mắt thâm trầm của Đường Quân Hạc.

Anh liếc mắt một cái liền thấy Tiểu Thanh Bách, giống hệt bé trong ký ức của , đặc biệt là khi ngũ quan phóng đại, rõ ràng vài phần tương tự với .

Rất rõ ràng chính là con của .

Ánh mắt sâu thẳm khỏi dừng Tống Chi, bất đắc dĩ nghĩ.

Tống Chi cũng thật là lợi hại, thế mà lén lút như , tự sinh con trai của họ .

Nghĩ đến vẫn là chính tự cùng cô đăng ký hộ khẩu cho Tiểu Thanh Bách, tâm trạng Đường Quân Hạc giờ phút càng thêm phức tạp vô cùng.

Hiện giờ nghĩ thông suốt Tống Thanh Bách chính là con , Đường Quân Hạc một chút liền nhớ tới hành động của Tống Chi khi xuống nông thôn thanh niên trí thức năm đó.

Lúc mang, nghĩ đến cô thế mà thể lén lút sinh con , còn sắp xếp cho bé một phận hảo, Đường Quân Hạc cũng khỏi kinh ngạc cảm thán Tống Chi đầu óc xoay chuyển thật sự quá nhanh.

Loading...