[Thập Niên 70] Nàng Trí Thức Mang Thai Khiến Sĩ Quan Lạnh Lùng Quỳ Gối Cưng Chiều - Chương 423
Cập nhật lúc: 2025-09-24 16:07:00
Lượt xem: 39
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đường Quân Hạc lời , lập tức xổm xuống, từ khe cửa nhét mấy phong bao lì xì .
Mấy phong lì xì khá dày, mất một hồi sức lực, mới nhét hai phong .
Mà Nhiếp Cẩm Mi và Dung Chính Khanh ở phía cánh cửa, cầm lấy phong bao lì xì căng phồng, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, ngờ Đường Quân Hạc thành thật như , lì xì đều “chất lượng”.
Thế nhưng hai miệng : “Mới hai phong đủ , Đường Quân Hạc đừng keo kiệt thế chứ, keo kiệt như cưới Chi Chi nhà chúng .”
Nói xong, Nhiếp Cẩm Mi hô một tiếng về phía , gọi ba đứa trẻ cũng đến chặn cửa.
Ngoài cửa, Đường Quân Hạc vẻ mặt bất đắc dĩ, may mà chuẩn bao lì xì vốn dĩ ít.
“Các mở cửa một chút, sẽ đưa cho các từ khe cửa, các yên tâm, hôm nay lì xì chắc chắn đủ.”
Nhiếp Cẩm Mi mắc lừa.
“Anh xông , cửa !”
Cô chịu mở cửa, Đường Quân Hạc chỉ đành từ bên nhét hai phong nữa, nhưng dày quá nên nhét .
Thấy thời gian lễ sắp đến , bên ngay cả cửa cũng .
Anh dứt khoát trực tiếp hướng về phía cánh cửa mà gọi tên Tống Chi.
“Chi Chi, đến cưới cô, cô bằng lòng gả cho ?”
“Ôi ôi ôi, chơi ăn gian thế!”
Nhiếp Cẩm Mi ngờ Đường Quân Hạc bày chiêu , vội vàng kêu lên phía ngoài cửa.
Mà Tống Chi thấy động tĩnh của họ, giờ phút cũng dở dở .
Ngược là Dung Chính Khanh, thấy thời gian cũng gần đến, liền vỗ vỗ vai Nhiếp Cẩm Mi, : “Được , thời gian cũng còn sớm, đừng loạn nữa, thả , nếu lát nữa mà sốt ruột phá cửa xông , chúng chống đỡ nổi.”
Nghe , Nhiếp Cẩm Mi cũng buông tay nắm cửa , lùi phía một chút.
“Được , mở rộng tấm lòng, khó nữa.”
Đường Quân Hạc thuận lợi cửa, ánh mắt lập tức dừng Tống Chi đang giường.
Hôm nay cô mặc một bộ hỉ phục kiểu Trung Quốc, đầu cài đầy châu ngọc, cả toát lên vẻ quý phái phi thường.
Đường Quân Hạc nhất thời đều chút ngây , trong mắt kinh diễm gần như tràn ngoài.
Những còn bộ dạng , hẹn mà cùng khẽ trộm vài tiếng.
“Phải tìm giày , mới thể cửa nha.”
Nhiếp Cẩm Mi nhắc nhở một câu.
Đường Quân Hạc lúc mới hồn, vội vàng trong phòng tìm giày.
Cũng may Nhiếp Cẩm Mi và Dung Chính Khanh vốn khó , giày giấu cũng sâu, một đôi giày đều đặt ở trong ngăn tủ đầu giường.
Đường Quân Hạc tốn chút công sức nào tìm thấy.
Anh trong tiếng ồn ào của , đến mặt Tống Chi xổm xuống, nhẹ nhàng cầm lấy chân cô, cẩn thận giày cho cô.
Anh lúc mới ngẩng đầu về phía Tống Chi, bộ dạng dịu dàng của cô, trong lòng một trận rung động, nhịn ghé sát hôn lên môi cô một cái, mới vươn tay bế ngang cô lên.
Trước mặt nhiều như mà mật, Tống Chi mặt lập tức đỏ bừng, trái tim ‘bang bang’ đập mạnh, cô giận dỗi vỗ Đường Quân Hạc một cái, giọng hờn dỗi: “Có nhiều thế !”
Đường Quân Hạc thấy ngại ngùng, ngược : “ hôn bà xã của vấn đề gì.”
Giọng nhỏ, rõ ràng lọt tai .
Mọi nhất thời phát một trận tắc lưỡi.
Mặt Tống Chi càng đỏ hơn, đỏ đến mức dường như thể nhỏ máu, chỉ vùi đầu n.g.ự.c , nhỏ giọng thúc giục: “Đi nhanh nhanh.”
Đường Quân Hạc thấy ý đồ, khóe môi cong lên, đồng ý một tiếng, liền ôm cô nhanh bên ngoài.
Hôn lễ tổ chức ngay tại khách sạn của , đúng là bỏ qua bước xe hoa rước dâu.
Đường Quân Hạc ôm Tống Chi mãi cho đến bên ngoài sảnh tiệc cưới, lúc mới cẩn thận đặt cô xuống.
Tống Chi thích hôn lễ kiểu Trung Quốc, cho nên hôm nay đặc biệt sắp xếp theo sở thích của cô.
Nhiếp Cẩm Mi và Dung Chính Khanh theo , mang đến chiếc quạt tròn thêu hình long phụng sum vầy, đưa cho Tống Chi.
Tống Chi nhẹ nhàng nhận lấy, dùng quạt tròn che mặt.
Hai lúc mới lấy dải lụa đỏ lượt đưa tay hai .
Tống An Sơn và các trưởng bối nhà họ Đường đài cao dựng sẵn, chờ họ tới.
Nhìn Đường Quân Hạc và Tống Chi tay trong tay cùng tới, vành mắt Tống An Sơn dần dần đỏ hoe.
Con gái lấy chồng, ông tự nhiên nỡ, nhưng thật sự vui vì con gái thể tìm hạnh phúc của chính .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-nang-tri-thuc-mang-thai-khien-si-quan-lanh-lung-quy-goi-cung-chieu/chuong-423.html.]
Tâm trạng ông lúc khó tránh khỏi phức tạp, vị chua xót xen lẫn vui mừng ngừng quấn lấy trái tim ông.
Tuy là hôn lễ kiểu Trung Quốc, nhưng thủ tục đều đơn giản hóa.
Hai sự chứng kiến của đông đảo bạn bè thích bái đường.
Nhiếp Cẩm Mi và Dung Chính Khanh liền đưa tới nhẫn đôi.
Hai sự chứng kiến của , trao đổi nhẫn.
“Đường Quân Hạc, nhất định đối xử với Chi Chi của chúng , nếu chúng đều sẽ tha cho !”
Nhìn một đôi trai tài gái sắc mắt, giọng Nhiếp Cẩm Mi cũng tự giác mang theo một tia nghẹn ngào.
Dung Chính Khanh kéo cô , sợ cô loạn trong hôn lễ.
“Được, các yên tâm, tuyệt đối sẽ phụ Chi Chi, đời đều sẽ đối với cô .”
Đường Quân Hạc trịnh trọng vô cùng tuyên bố.
Lời mạnh mẽ và kiên định vô cùng.
Nhiễm Thu ở cách đó xa, Đường Quân Hạc , bàn tay đặt đầu gối khẽ siết chặt, đáy mắt xẹt qua một tia khác lạ.
Nhìn Tống Chi tươi rạng rỡ, trong lòng tràn đầy chua xót.
cũng thật lòng cô cảm thấy vui.
Trong lòng tuy chua xót, nhưng gì cam lòng.
Là chính đủ dũng cảm, thể lời trong lòng, thì gì đáng để cam lòng.
Nhiễm Thu rũ mắt, để thất thố.
Nếu dũng khí bước bước đó, thì chấp nhận tất cả kết quả.
“Hôn một cái, hôn một cái!”
Dưới khán đài ai bỗng nhiên hô lên.
Khuôn mặt nhỏ của Tống Chi đỏ bừng, theo bản năng về phía Đường Quân Hạc.
Đường Quân Hạc cũng nghiêng đầu cô.
Vân Vũ
Ánh mắt hai giao trong trung, xung quanh dường như lập tức bay vô bong bóng màu hồng.
Đường Quân Hạc ôm lấy eo cô, trong tiếng ồn ào của cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên môi đỏ của cô.
Giờ khắc thứ xung quanh dường như đều yên lặng.
Tống Chi chỉ thể cảm nhận trái tim đang đập ‘bang bang’, và nụ hôn vô cùng dịu dàng của mắt, cùng với độ ấm nóng bỏng cánh môi.
Xung quanh bùng lên một trận ồn ào càng thêm sắc bén.
Đường Quân Hạc tuy chút nỡ, nhưng cũng điểm dừng, chỉ là lướt qua ngừng , chỉ là trong mắt sâu thẳm nổi lên một tia lửa.
Anh nắm tay Tống Chi, đến mặt các trưởng bối.
Anh về phía Tống An Sơn, dâng lên một chén nóng, đổi giọng gọi một tiếng.
“Ba.”
Tống An Sơn mắt đỏ hoe đồng ý, lấy phong bao lì xì lớn màu đỏ sớm chuẩn sẵn đưa tay .
“Sau Chi Chi giao cho con.”
Đường Quân Hạc vội vàng nhận lấy, trịnh trọng hứa hẹn.
“Cảm ơn ba, ba yên tâm, con nhất định sẽ phụ Chi Chi.”
Tống An Sơn mỉm gật đầu.
Tống Chi cũng dâng cho ba Đường, đổi giọng gọi ba .
“Ba! Mẹ!”
Hai vui vẻ đồng ý, cho hai phong bao lì xì dày cộm.
“Ai!”
Họ vui mừng hai cùng một chỗ, Đường càng đến nếp nhăn nơi khóe mắt cũng hiện .