[Thập Niên 70] Nàng Trí Thức Mang Thai Khiến Sĩ Quan Lạnh Lùng Quỳ Gối Cưng Chiều - Chương 429
Cập nhật lúc: 2025-09-24 16:07:06
Lượt xem: 55
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đây chắc là con nuôi của Tống Chi nhỉ?”
Đường Tuyết hạ thấp giọng, hỏi Đường.
Mẹ Đường nhíu mày gì, ánh mắt ngừng đảo qua giữa khuôn mặt Tiểu Thanh Bách và Đường Quân Hạc.
“Sao thằng bé giống Quân Hạc như ?”
Mày Đường Tuyết cũng lập tức nhăn , cô kéo tay Đường.
Đừng là giống khi còn nhỏ, ngay cả ngũ quan hiện tại của , cũng quả thực giống y đúc.
Không đợi Đường chuyện, Đường Tuyết tiếp.
“Thằng bé lẽ nào chính là con trai của Quân Hạc?”
Đường Tuyết chỉ cảm thấy tìm sự thật.
Nếu , căn bản thể giải thích hai ngũ quan gần như giống hệt .
Cái thằng bé Tống Thanh Bách quả thực chính là phiên bản thu nhỏ của Đường Quân Hạc.
Hai con lập tức nghĩ đến hành động kỳ lạ của nhà họ Tống.
Càng nghĩ càng cảm thấy Tiểu Thanh Bách chỉ sợ thật sự chính là con trai của Đường Quân Hạc nhà họ.
Nếu , tại nhà họ Tống đây sợ hãi họ thấy Tiểu Thanh Bách như , mỗi họ đến Tống gia, Tống An Sơn luôn bảo bảo mẫu nhà họ đưa đứa trẻ ngoài, luôn cho họ thấy.
Ngay cả khi họ đưa ý đứa trẻ, Tống An Sơn cũng luôn tìm đủ các loại lý do để từ chối.
Sắc mặt Đường càng ngày càng căng thẳng.
“Mẹ, chúng nên…” Đường Tuyết chút nhịn , lén lút kéo ống tay áo Đường.
Mẹ Đường tự nhiên hiểu ý cô .
Chỉ là lúc tâm trạng của bà cũng vô cùng phức tạp.
Nếu đứa trẻ thật sự là con của Quân Hạc, tại Tống Chi giấu diếm?
Mẹ Đường chỉ sợ trong đó sẽ nội tình nhỏ.
Bà do dự một lúc lâu, cuối cùng vẫn lắc đầu.
“Trước tiên đừng hỏi, họ mới kết hôn hai ngày, đừng gây chuyện gì, hơn nữa chúng cũng bằng chứng, lẽ chỉ là trùng hợp.”
Nghe , Đường Tuyết kinh ngạc về phía Đường.
Lời , chính bà tin ?
Đường Tuyết chừng mực.
Cô nén nghi vấn trong lòng, mặt cũng biểu hiện điều gì.
khi thấy Tiểu Thanh Bách, mặt hai đều khó tránh khỏi mang theo vài phần vẻ khác lạ.
Mẹ Đường hắng giọng, lấy một phong bao lì xì lớn màu đỏ sớm chuẩn , đưa tay nhỏ của Tiểu Thanh Bách, : “Đây là lì xì bà nội cho cháu, mau cầm lấy .”
Nghe thấy cách xưng hô , sắc mặt Tống Chi khẽ biến.
Tiểu Thanh Bách thấy bao lì xì, đôi mắt lập tức sáng lên.
Tuy rằng bé còn nhỏ, nhưng cũng bên trong bao lì xì tiền, mà tiền thể mua đồ ăn ngon, cũng thể mua đồ chơi.
Trước chỉ lúc ăn tết, và ông ngoại mới cho bao lì xì.
Tiểu Thanh Bách tuy rằng thèm cái bao lì xì trong tay Đường, nhưng lập tức nhận, mà là cầu xin về phía Tống Chi.
“Nhận lấy , cảm ơn bà nội.”
Tống Chi gật đầu.
Cậu bé lúc mới hì hì nhận lấy cái phong bao lì xì căng phồng, lời cảm ơn giòn tan với Đường.
“Cảm ơn bà nội.”
“Ngoan quá.”
Mẹ Đường giọng ngọt ngào của bé cho tim tan chảy, bà nhẹ nhàng xoa xoa đầu nhóc, nụ vô cùng hiền lành.
Đường Quân Hạc một bên , cũng từ trong túi cầm một cái bao lì xì cho Tiểu Thanh Bách.
Tiểu Thanh Bách vô cùng vui vẻ nhận lấy.
Bao lì xì mới cầm trong tay còn kịp ấm, liền Đường Quân Hạc .
“Thanh Bách, cũng nên gọi chú ?”
Lời , biểu cảm của mấy xung quanh chút vi diệu.
Tống Chi ngẩng đầu một cái, trong lòng khỏi chút căng thẳng, còn vài phần kỳ lạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-nang-tri-thuc-mang-thai-khien-si-quan-lanh-lung-quy-goi-cung-chieu/chuong-429.html.]
Đường Quân Hạc tại chấp nhất Tiểu Thanh Bách gọi là ba như ?
Lẽ nào là phát hiện điều gì?
Ý niệm nảy , lòng bàn tay Tống Chi lập tức chảy mồ hôi.
Cô trong lòng cũng rõ ràng chuyện chắc chắn thể giấu lâu.
Từ lúc cô đồng ý kết hôn với , cô sự chuẩn tâm lý.
sớm sự chuẩn tâm lý, cũng nghĩa là cô chuẩn sẵn sàng để hết tất cả chuyện cho Đường Quân Hạc.
Cô thật sự nên mở lời thế nào để chuyện của Tiểu Thanh Bách.
Anh giấu giếm lâu như , thể sẽ tức giận ?
Anh Thanh Bách là con trai của , thể sẽ cảm thấy cô ích kỷ ?
Tất cả những điều , Tống Chi cũng dám chắc.
Vì cô hiện tại cái gì cũng dám .
Tiểu Thanh Bách cái bao lì xì lớn trong tay Đường Quân Hạc, cái bao lì xì đó qua còn lớn hơn cái mà bà nội cho.
mà, thật sự gọi là ba ?
Tiểu Thanh Bách khó xử cắn môi , cầu cứu Tống Chi, thấy Tống Chi dường như đang ngẩn .
Mà giờ phút , Đường Quân Hạc còn đang dụ dỗ.
“Trong bao lì xì tiền thể mua nhiều đồ ăn ngon và đồ chơi đấy.”
Đôi mắt trong veo của bé, tròn xoe xoay hai vòng, rối rắm cắn vài cái môi, cuối cùng vẫn nhỏ giọng gọi một tiếng.
“Cảm ơn ba.”
Tuy rằng giọng nhỏ, nhưng cũng đủ để Đường Quân Hạc rõ.
Anh mãn nguyện cong môi, đưa bao lì xì tay bé, tiện thể còn xoa xoa đầu nhỏ của Tiểu Thanh Bách.
“Ngoan quá.”
Nhiễm Thu một bên vẻ mặt vi diệu, ánh mắt u ám kích động, nhưng cuối cùng trở về sự bình tĩnh.
Tống An Sơn cũng là vẻ mặt kinh ngạc.
Ông ngờ Tiểu Thanh Bách thế mà thật sự gọi Đường Quân Hạc.
Càng ngờ Đường Quân Hạc dùng một cái bao lì xì đổi lấy một tiếng “ba”.
Tống Chi nghi ngờ Đường Quân Hạc, trong lòng càng thêm hoài nghi, gì .
“Sao ?”
mà, Đường Quân Hạc nhận ánh mắt của cô , là một bộ dạng vô cùng mờ mịt.
“Không gì.”
Tống Chi chằm chằm hai mắt, thấy dường như chẳng gì cả, trong lòng cũng rối bời.
Cuối cùng nên cho ?
Vân Vũ
Mọi ở đây đều giấu một chuyện gì đó, cũng dẫn đến bộ khí trong phòng vô cùng vi diệu.
Rõ ràng qua hòa thuận vui vẻ, nhưng như sóng ngầm cuộn trào.
Giờ đây, Tống Chi và Đường Quân Hạc kết hôn, hai nhà thành thông gia, quan hệ so với đây càng thêm thiết.
Tống An Sơn bảo Chúc Tiểu Cầm chuẩn một bàn lớn đồ ăn, giữ nhà họ Đường ở ăn bữa cơm.
Đường và Đường Tuyết họ một lòng rối rắm chuyện Tiểu Thanh Bách rốt cuộc con trai của Đường Quân Hạc , nào còn tâm trạng ăn cơm.
Ăn qua loa hai ba miếng, liền vội vàng cáo từ.
Lúc , còn gọi Đường Quân Hạc cũng cùng.
“Thật sự ngại quá, trong nhà chút chuyện, Quân Hạc cũng về giúp đỡ, chờ bận xong, bảo nó đến đón Chi Chi.”
Mẹ Đường ngại ngùng với Tống An Sơn và Tống Chi.
Tống Chi thì cả.
Hôm nay cô cũng về nhà họ Đường.
“Được, con đưa .”
Cô gật đầu, tiễn nhà họ Đường cửa.