Thập niên 70: Nhật Ký Được Nuông Chiều - Chương 101

Cập nhật lúc: 2025-12-22 05:29:16
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4q8lobvZcx

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nói ngàn câu bằng câu . Chẳng cần khuyên thêm, Lận Tông Kỳ tự giác phòng cởi đồ lau , nhưng mặc áo, lau khô xong chui tọt chăn. Quần áo ngày nào cũng giặt, bớt cái nào cái đó.

 

Chử Hi lười quản , ghế ôm con cho b.ú và chuyện, miệng lầm bầm chồng: "Xem bố con lười kìa, lớn lên đừng học theo, thì ế sưng ế xỉa đấy. Bố con may mắn lắm mới lấy , chứ ai thèm lấy? Đầy một tật , lười tham ăn, chân còn thối, con đúng là xui tám đời."

 

Lận Tông Kỳ giường thấy thì tít mắt, vui vẻ mặt. Chử Hi lườm , tuột chiếc tất chân con gái ném mặt . Lận Tông Kỳ nhanh tay bắt . Chử Hi phục, ném nốt chiếc , đến mũ, bao tay... Cái nào Lận Tông Kỳ cũng bắt dính.

 

Cô nhóc những cáu mà còn sướng rơn, bỏ cả bú, toét miệng, chân đạp liên hồi, miệng a a thích thú. Có vẻ con bé thích xem bố trêu .

 

Chử Hi cũng , cuối cùng chơi bế con đến mép giường, để hai bàn chân bụ bẫm của con lên mặt Lận Tông Kỳ: "Nào, đạp mạnh con. Phật Sơn Vô Ảnh Cước!"

 

Cô nhóc khách sáo, đạp lấy đạp để. Miệng a a phấn khích, nước miếng chảy ròng ròng. Lận Tông Kỳ bất lực vợ, dám động đậy sợ đau con, đành im chịu trận. lẽ râu cằm con bé nhột, đạp hai cái là nó rụt chân , chơi nữa.

 

Chử Hi cũng dám chơi lâu, bế con lên, sờ chân thấy vẫn ấm, xoa xoa vài cái nhét con chăn. Cô cũng leo lên giường ngủ.

 

Lận Tông Kỳ ngủ lâu dậy . Chử Hi tỉnh dậy một lúc , dậy hẳn mà sang ôm con ngủ tiếp.

 

Buổi chiều Lận Tông Kỳ mang thùng, nhưng cũng xách về hơn chục con cá. Ruộng gần đó gặt xong, rơm rạ bó từng bó. Anh kể bắt mấy chục con: "Có con cá trắm cỏ dài hơn mét, khỏe và khôn lắm, khó bắt cực, với đoàn trưởng Trịnh hợp sức mới tóm ."

 

Chử Hi hỏi: "Sao mang về?"

 

Lận Tông Kỳ buột miệng: "Anh đòi lấy con đấy."

 

"..." Anh đòi là cho luôn ? Chử Hi cạn lời, hiểu thật thà thế.

 

"Cá to ăn ngon, nhạt thịt lắm." Lận Tông Kỳ còn đường giải thích, vẻ sành sỏi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-nhat-ky-duoc-nuong-chieu/chuong-101.html.]

"Thôi , ăn cá nhỏ . Anh sạch cá , tối nay thêm món, cá phiến nấu dưa chua cay, tiện thể xử lý chỗ dưa muối mang từ quê lên." Chử Hi chỉ đại một con cá.

 

"Được." Lận Tông Kỳ đồng ý ngay tắp lự. Món cá phiến nấu dưa chua cay ăn bao giờ, nhưng chắc chắn ngon, tay nghề vợ là nhất mà.

 

Sáng sớm hôm , tiễn Lận Tông Kỳ xong, Chử Hi sửa soạn một chút. Cô quấn con bằng chăn lông cừu nhỏ, dùng ga trải giường địu con lưng. Tay xách cái làn nhỏ đựng ít đồ lặt vặt, trong mang theo tiền và phiếu.

 

Ra đến cửa, Lương Tố Nhã và Mã Tiểu Hồng cũng sẵn sàng. Ba nhiều, thẳng cổng.

 

Hai mặt mày hớn hở, mắt sáng long lanh Chử Hi. Họ đến đây cũng một hai tháng, ngoài vài nhưng tâm trạng hôm nay khác. Họ linh cảm hôm nay chỉ là sự khởi đầu, cuộc sống trong quân đội sẽ còn nhàm chán nữa.

 

Chử Hi nhắc nhở: "Chuyện nhất đừng để ai . Nếu hỏi thì cứ bảo bọn huyện mua đồ, nhà cửa còn thiếu nhiều thứ cần sắm."

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Lương Tố Nhã gật đầu lia lịa: "Chị hiểu, chuyện chồng chị cũng ."

 

"Em cũng với chồng." Mã Tiểu Hồng phụ họa.

 

Chử Hi hài lòng, dẫn hai ngoài. Vì là nhà quân nhân nên cần giấy giới thiệu, nhưng vẫn ký tên, ghi rõ thời gian và lý do. Cả ba đều ghi là mua đồ.

 

Chử Hi đề nghị xem thượng nguồn con sông . Lương Tố Nhã quen đường hơn, cô và chồng bộ huyện, đoạn đường tắt nhanh hơn. Đến cuối đường tắt, ba thêm một đoạn nữa là đến chỗ đàn vịt bơi lội ở thượng nguồn.

 

Không bao nhiêu là vịt, đen kịt một góc sông, kêu cạc cạc điếc tai, từ xa ngửi thấy mùi hôi thối nồng nặc.

 

"Trời ơi, giờ chúng uống thứ nước ?" Lương Tố Nhã thể tin nổi.

 

 

 

 

Loading...