Thập niên 70: Nhật Ký Được Nuông Chiều - Chương 103

Cập nhật lúc: 2025-12-22 05:29:18
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cuối cùng bàn tính , họ quyết định đưa cho sư trưởng Lưu. Rốt cuộc chồng của cả ba đều quyền ông , vượt cấp đưa cho khác thì , nhỡ khác mà ông thì hổ lắm, thế là gây họa chứ giúp chồng. Hơn nữa quan lớn nhất họ từng tiếp xúc là sư trưởng Lưu. Nghe sư trưởng còn quân trưởng, quân hàm thượng tướng, nhưng họ gặp bao giờ nên dám mơ tưởng.

 

Thống nhất xong, họ chần chừ. Buổi chiều ba tìm Điền Tráng. Điền Tráng là lính cần vụ của sư trưởng Lưu, nhờ chuyển giúp là hợp lý nhất.

 

Thư gửi , nhưng cả ba Chử Hi đều thấp thỏm yên.

 

Lá thư là do Lương Tố Nhã và Mã Tiểu Hồng gửi. Hai họ luôn cảm thấy trong chuyện bỏ chút công sức nào, là "hưởng ké" sự nhanh nhạy của Chử Hi, nên nghĩ rằng bản cũng cần chút gì đó.

 

Lương Tố Nhã lo lắng báo cáo với Chử Hi: "Chị với đồng chí Điền . Chị bảo lá thư là do tập thể vợ quân nhân chúng gửi cho Sư trưởng Lưu, liên quan đến ngoài, nhờ chuyển nguyên văn lời đến Sư trưởng."

 

Chử Hi xong gật đầu: "Vậy là , giờ chúng cứ an tâm chờ đợi thôi."

 

"Sư trưởng Lưu bận rộn lắm, nhất là mấy ngày gần đây bộ đội đang hỗ trợ sửa chữa đập chứa nước, chắc ông thời gian xem ngay , cần vội."

 

Lương Tố Nhã gật đầu tán đồng: "Em lý."

 

Tuy nhưng nỗi lo âu mặt cô vẫn tan. Dù đây cũng là đầu tiên cô chuyện "động trời" như , chồng cô còn gì cả, sợ là dối. ngược , trong lòng cũng chút hưng phấn: "Nếu Sư trưởng Lưu đồng ý, chúng sẽ nổi tiếng ?"

 

Bên cạnh, Mã Tiểu Hồng cũng mím môi Chử Hi.

 

Chử Hi bất lực hai họ: "Nổi tiếng cũng chẳng chuyện lành gì , đến lúc đó sợ là đỏ mắt ghen tị. Chúng thể rụt rè, nhưng cũng tỏ quá đắc ý. Cứ coi như chuyện bình thường thôi, qua thì quên ."

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-nhat-ky-duoc-nuong-chieu/chuong-103.html.]

", đúng, đúng." Lương Tố Nhã gật đầu lia lịa, cảm thấy Chử Hi đúng trọng tâm. bảo "qua thì quên" là chuyện thể nào, cô còn đang tính để dành chuyện về khoe với nhà nữa chứ.

 

Quả nhiên Chử Hi dự đoán sai, thư gửi hai ba ngày mà vẫn động tĩnh gì. Sự mong chờ xen lẫn hồi hộp ban đầu của ba cũng dần phai nhạt theo thời gian chờ đợi đằng đẵng, thậm chí còn bắt đầu lo lắng liệu xảy chuyện gì .

 

Thực xảy chuyện thì đến mức, chỉ là bản Sư trưởng Lưu cũng quyết định ngay. Hôm đó nhận thư xong ông tranh thủ xem ngay buổi trưa. Ông cảm thấy đây chuyện nhỏ, cần coi trọng, nên ngay tối hôm đó triệu tập các vị lãnh đạo khác đến nhà họp.

 

Họp cả đêm mới đến kết luận là chờ Thủ trưởng trở về mới quyết định. Tuy nhiên, khi về nhà, các vị lãnh đạo đều dặn dò : từ mai ăn cơm ở nhà ăn dùng nước giếng, còn nếu dùng nước máy thì nhất định đun sôi kỹ.

 

Cứ thế chờ đợi mất ba ngày.

 

Đến sáng ngày thứ tư, quân đội đột ngột triệu tập một cuộc họp khẩn cấp.

 

Lúc đó, Lận Tông Kỳ còn ăn xong cơm, trong lòng đang ôm cô con gái nhỏ. Con bé dạo thích rung, lắc, nên hễ Lận Tông Kỳ ở nhà là Chử Hi ném con cho . Ai bảo cái tật là do chiều mà , hầu thì ai hầu?

 

Anh đặt con gái lên đùi, ăn rung chân. Con bé thích thú vô cùng, mắt cứ dán chặt miệng bố đang nhai cơm. lúc , tiếng loa thông báo họp vang lên.

 

Lận Tông Kỳ vội vàng đưa con cho Chử Hi, cơm cũng bỏ dở, tất tả chạy về phòng quân phục.

 

Chử Hi sợ đói, đặt con nôi vội xuống bếp nắm hai nắm cơm to. May là sáng nay nấu cơm, hai món xào, cô xúc mỗi thứ một ít nhồi chặt giữa nắm cơm. Khi Lận Tông Kỳ cửa, cô dúi tay : "Cầm lấy, ăn."

 

"Được."

 

Lận Tông Kỳ chẳng kịp , cầm lấy chạy biến ngoài. Đến ngã tư gặp Chính ủy Cao, còn ông cướp mất một nắm.

Loading...