Thập niên 70: Nhật Ký Được Nuông Chiều - Chương 14

Cập nhật lúc: 2025-12-22 05:24:28
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

, Lận vì chuyện bác gái Lận mà danh tiếng trong đội , nhà ai thương con gái thì gả , nhà nào chịu gả thì đào rỗng gia sản nhà họ. Tiền cưới vợ là do cả gửi về, bộ tiền tích góp mấy năm nay của , còn bao nhiêu thì để cô dâu của hồi môn. So với nhà họ Uông mở miệng đòi một nghìn đồng, của hồi môn của Chử Hi tính .

 

Mẹ Lận càng sợ đến run cả tim gan. Hôm qua vất vả lắm mới thắng bác gái Lận một ván, hôm nay nếu để cô bỏ về nhà đẻ thì chẳng khác nào tự vả mặt . Chuyện mà đồn thì trong đội nghĩ về bà thế nào, chắc chắn chẳng .

 

Cứ nghĩ đến chuyện nhà đẻ Chử Hi còn nhắm cho cô hai mối như , trong lòng bà càng chột . Một mối thịt heo, một mối ở huyện thành, nếu đổi là bà, bà cũng chẳng gả con gái cái nhà họ Lận , chỉ sợ trong lòng hối hận c.h.ế.t. Nhìn khuôn mặt thủy linh của Chử Hi, bà mạc danh cảm giác chiếm món hời lớn.

 

Chứ còn gì nữa, cái dáng vẻ xinh đặt ở bên ngoài bao nhiêu tranh rước.

 

Càng nghĩ càng thấy đuối lý, nhưng tay bà giữ càng chặt: “Ngoan nào, chuyện bé xíu, đừng giận đừng giận. Mẹ bắt nó nhận với con, nếu nó còn chọc giận con, đầu tiên tha cho nó.”

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

“Lận Xuân Miêu, đây xin chị dâu mày!”

 

Cuối cùng Lận Xuân Miêu Lận ép xin Chử Hi, mặt mày lúc xanh lúc trắng, khó coi vô cùng, nhưng vẫn ngoan ngoãn cúi đầu.

 

Cố tình Chử Hi còn mát mẻ: “Ai mà chẳng là bảo bối trong nhà? Các sang Đội 11 mà hỏi thăm xem ở nhà sống những ngày thế nào? Không cơm bưng nước rót nhưng cũng chẳng động tay việc gì, dựa mà sang nhà các để khinh bỉ?”

 

“Lận Xuân Miêu, cho cô , nhất cô khách sáo với một chút. Hôm nay mà bước khỏi cửa nhà họ Lận thì xui xẻo chính là cô đấy. Cô cũng sắp lấy chồng , danh tiếng nhà họ Lận mà , thiệt thòi nhất là cô. Tự cô nghĩ xem đúng ?”

 

“...”

 

Lận Xuân Miêu giận mà dám gì.

 

Mẹ Lận xong thấy lý, vẻ mặt nghĩ mà sợ con gái, đó sang dỗ dành Chử Hi: “Vợ thằng Cả đừng giận nữa, tối nay rán cho con hai quả trứng, chỉ cho một con ăn thôi...”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-nhat-ky-duoc-nuong-chieu/chuong-14.html.]

Chử Hi xụ mặt, gật đầu chút biểu cảm, liếc Lận Xuân Miêu một cái đeo túi về phòng.

 

Mẹ Lận thấy thế, thở nghẹn trong lồng n.g.ự.c cuối cùng cũng thả lỏng, vuốt vuốt ngực, còn đưa tay lau mồ hôi trán. Liếc thấy con gái bên cạnh đang vẻ mặt oan ức, bà tức khí vớ lấy cái chổi gần đó, nổi trận lôi đình lao tới: “Cái con ranh , mày hại c.h.ế.t mày đúng ...”

 

“Á... Á... Mẹ ơi...”

 

Trong sân gà bay ch.ó sủa ầm ĩ.

 

Tuy nhiên, trận cãi vã lớn , trong nhà hiếm khi yên tĩnh hẳn. Mẹ Lận dám cô lập Chử Hi nữa, sợ ngày nào đó cô chạy mất về. Lận Xuân Miêu thì gần như tránh mặt cô luôn.

 

Nào ngờ nhà họ Lận hòa bình mấy ngày thì nhà họ Chung tìm tới cửa. Lần đ.á.n.h thương khỏi, còn tìm thêm hai vợ của con trai nhà họ Chung đến, bắt Chử Hi .

 

Nhà họ Lận đương nhiên đồng ý, cãi cọ ầm ĩ động tay động chân.

 

“Dựa mà nhà các sống sung sướng, còn nhà tao thì mất hết? Con trai thì c.h.ế.t, con dâu cũng mất. Chử Tam Ni, mày về thủ tiết cả đời cho thằng Xuyên T.ử nhà tao...”

 

“Nhà họ Chung , các ý gì? Hai trăm đồng sính lễ còn đủ nhét đầy cái miệng rộng của bà ? Tưởng nhà họ Lận chúng dễ bắt nạt chắc?”

 

“Dương Quế Hoa (tên Lận), bà câu thấy ngượng mồm ? Cái gì mà hai trăm đồng sính lễ? Đều con dâu bà cầm hết , nhà họ Lận các một xu cũng tốn .”

 

Dường như chọc nỗi đau, bà già nhà họ Chung buông cổ áo Lận , lăn đất vỗ đùi lóc: “Thằng Xuyên T.ử đáng thương của ơi, cưới cái loại vợ gì thế , tuổi còn trẻ mất. Đó là hai bao gạo nhà tao đổi về đấy, dựa mà để chúng mày hưởng hết tiện nghi? Chử Tam Ni, mày về với tao, tao cho mày , mày đến c.h.ế.t cũng là ma nhà họ Chung...”

 

 

 

 

Loading...