Dù việc để con gái sẽ nguy hiểm, nhưng cũng chỉ thể để con bé .
Khương Sơn: “Được, lát nữa con hẹn đến khu nhà trọ giá rẻ, phần còn giao cho bố là . Nhớ kỹ, lúc khu B, con rõ với bảo vệ cửa là đưa rầy bông trùng.”
Giờ khắc , trong lòng Khương Chi tràn đầy cảm giác an .
Cô gật đầu: “Vâng ạ.”
Khu nhà trọ giá rẻ hỗn loạn, cũng đèn đường, gây án ở đó là lựa chọn nhất.
Khương Sơn nghĩ nghĩ, với hai đứa nhỏ: “Đã giấu nhà thì đừng để họ .”
Khương Sơn cũng hai ông bà lo lắng.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Người nhà họ Khương ngoại trừ Khương Hải từng lính, những khác đều thành thật thủ gì, Khương Sơn phiền họ.
Chờ Khương Chi khỏi cửa, Diệp Thanh Vân mới nỗi lo lắng trong lòng: “Ông xã, nữ biến dị giả dị năng, chúng đ.á.n.h cô ?”
Ánh mắt Khương Sơn kiên định: “Đánh cũng đánh.”
Ông an ủi vợ: “Năng lực của A Chi định sẵn con bé thể bình thường. Con đường con bé sớm muộn cũng , điều chúng thể là dẫn dắt con bé trong khả năng của , để con bé thể thuận lợi hơn .”
Diệp Thanh Vân cúi đầu nữa.
Khương Sơn về phía thằng con trai ngốc nhà : “Được , đừng ngây đó nữa, chuẩn vũ khí , chúng bố trí hiện trường.”
Khương Chi tìm địa chỉ Trần Lập đưa, quan sát một hồi ở cách đó vài trăm mét.
Người phụ nữ gia đình, trong nhà còn một đàn ông, chắc là chồng cô .
Thị lực Khương Chi , thể thấy cảnh tượng hai vợ chồng trong sân.
Càng thấy đối phương hề chút tâm hối cải, vui vẻ đùa, nội tâm cô càng thêm kiên định.
—— Loại như , đáng c.h.ế.t!
Khương Chi cầm rầy bông trùng tay gõ cửa từng nhà, mượn danh nghĩa bán sâu để lảng vảng quanh sân nhà Phùng Nhạn.
Khó khăn lắm mới chờ Phùng Nhạn sân, Khương Chi cao giọng: “Sâu rang nhà cháu ăn ngon lắm, đều là loại độc tố trung bình, cô nếm thử là ngay.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-nhat-ky-duoc-nuong-chieu/chuong-148.html.]
Phùng Nhạn quả nhiên lời cô hấp dẫn, cô đầu , khi rõ mặt Khương Chi thì sắc mặt biến đổi.
Cảm nhận đối phương thấy , Khương Chi vững tâm.
Lại cố ý với bà lão đang mua rầy bông trùng mặt: “Bà ơi, nếu thấy ngon thì giới thiệu khách giúp cháu nhé, bà mua đồ cháu sẽ giảm giá cho bà.”
Trong lúc chuyện, Khương Chi thể cảm nhận ánh mắt ý vẫn luôn chằm chằm .
Cô tin cơ hội như mà đối phương bỏ qua!
Quả nhiên, chờ Khương Chi rời , Phùng Nhạn về phòng ngay một bộ áo choàng che kín mặt mũi, mang theo vũ khí chuẩn cửa.
Cô đuổi theo xem .
Gương mặt cô nhớ rõ, nhưng xuất hiện quá kỳ lạ, con ranh đó đột nhiên xuất hiện ở khu ?
Chồng Phùng Nhạn thuận miệng hỏi: “A Nhạn, em mặc thế định ? Sao còn mang theo vũ khí?”
Phùng Nhạn: “Em mua thêm ít sâu về cho nhắm rượu.”
Khương Chi về phía rìa ngoài cùng của căn cứ.
Nơi đó cũng là nơi hỗn loạn nhất căn cứ.
Hành lang chất đầy nệm cũ, thùng giấy nát, đặt chân cũng khó. Nước bẩn đọng thành vũng đen ngòm mặt đường lồi lõm, túi rác bay tứ tung khắp nơi. Mảng tường lớn bong tróc đầy vết mốc meo, ngay cả cửa kính cửa sổ cũng vỡ tan tành.
Rác rưởi chất đống ngay cửa các tòa nhà, mùi hôi thối bốc lên bay xa nửa con hẻm.
Nơi là nơi sinh sống của những cư dân buông xuôi cuộc đời. Đến căn cứ cũng lười quản lý.
Cô tòa nhà, phụ nữ theo. Quả nhiên vẫn cẩn thận, nhưng Khương Chi cũng vội. Lần là thả dây dài câu cá lớn, nếu đối phương dễ dàng mắc mưu, cô ngược nghi ngờ đối phương con bài lật nào đó để thoát trong tuyệt cảnh.
Cứ như , Khương Chi bán sâu vài ngày, đến những địa điểm khác , đêm nào cũng lên tầng cao nhất của tòa nhà ngoài cùng canh, kiên trì ở vài ngày.
Cuối cùng, phụ nữ cũng chịu tiến thêm một bước.