Vừa lên chức, họ lập tức trở mặt, oai quan chức, hễ ai lời là dọa trừ lương.
Chử Hi tin xưởng lớn giờ chướng khí mù mịt, cũng chẳng bận tâm. Lương Tố Nhã giờ rảnh rỗi, ngày nào cũng cùng Mã Tiểu Hồng, Chu Vân sang nhà Chử Hi chơi, cuộc sống thoải mái như xưa. Thỉnh thoảng cô cũng hóng hớt chuyện ở xưởng kể cho Chử Hi .
"Em , mấy chịu nổi xin nghỉ . Có còn chạy đến nhờ chị cầu xin em . Mọi vẫn phục em nhất. Chị bảo em tổn thương , quản nữa, với Phó đoàn trưởng Lận xót vợ, nhà thiếu tiền, thế là họ mới thôi."
Chử Hi Lương Tố Nhã đang thăm dò ý , bèn lắc đầu thẳng: "Em định . Như chị đấy, chồng em nuôi em, tội gì em chuốc khổ . Thời gian đó em ở nhà chăm con, việc nhà cho chồng đỡ vất vả còn hơn."
Lương Tố Nhã thì thất vọng nhưng cũng gì thêm: "Cũng . Nếu thế thì chị lên huyện xem việc gì , chứ chị yên ."
Chử Hi . Lời cô chỉ để cho Lương Tố Nhã , mà còn để cho mấy kẻ ở xưởng lớn thấy.
Các bất nhân thì đừng trách bất nghĩa.
Xưởng lớn là tâm huyết của cô, dựa mà dâng cho kẻ khác hưởng? Cô sẽ cho thấy, cái xưởng thiếu cô là xong.
Có tiền mà kiếm là kẻ ngốc. Hai con cô mỗi tháng uống hai hộp sữa mạch nha, cô còn dùng kem dưỡng da, tiền thịt cá, bột mì... tất cả đều cần tiền. Cô những kiếm tiền mà còn kiếm tiền một cách quang minh chính đại, để ai bắt bẻ .
Chử Hi ngờ, khi chuyện đang đúng hướng theo kế hoạch của cô thì Tô Hòa đột ngột tìm đến nhà, đảo lộn tất cả.
Nhìn quen mắt , Chử Hi cũng dần thích ứng với Tô Hòa phiên bản trẻ trung . thấy cô đến, cô vẫn bất ngờ, hiểu cô đến gì. Mặt dày đến mức nào mà bao chuyện xa xong vẫn dám vác mặt đến đây?
Nói thật, lẽ do cuộc sống hiện tại quá nên Chử Hi chẳng còn m.á.u ăn thua nữa. Có chồng, con, còn gì hài lòng? Cô chẳng lãng phí thời gian đàn bà . Dù cô giở trò lưng, cô cũng chẳng để tâm. Bà già ngày xưa còn chẳng đối thủ của cô, huống chi là Tô Hòa bây giờ?
Cho nên cô ngờ sự việc vượt khỏi tầm kiểm soát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-nhat-ky-duoc-nuong-chieu/chuong-188.html.]
Tô Hòa chằm chằm Chử Hi, đôi mắt một mí xếch ngược tối sầm, chứa đầy vẻ toan tính.
Cô mở miệng hỏi một câu khiến Chử Hi ngớ : "Cô tên là Chử Hi ?"
"..."
Cô tên Chử Hi thì tên là gì?
Chử Hi cô khó hiểu, khẩy: "Phóng viên Tô, chuyện gì cô cứ thẳng , vòng vo gì? Hay để hộ cô nhé: Cô để ý chồng , tiểu tam, chen chân nhà khác..."
"Chồng cô?"
Tô Hòa ngước lên cô đầy u ám, sắc mặt càng thêm khó coi: "Chử Hi, vợ của Lận Tông Kỳ tên là Chử Tam Ni. về đội sản xuất điều tra , ngay cả ruột cô cũng con gái tên là Chử Hi."
"Cô là bạn gái của Thần Thần đúng ? Có là cô ? Cô c.h.ế.t, cô mượn xác hồn Chử Tam Ni, vợ của chồng , đúng ?"
Cô liên tục chất vấn, Chử Hi như quái vật. Trong lòng cô tràn ngập hận thù và hối hận. Hận Chử Hi mặt dày cướp chồng cô , hối hận vì ngày xưa phản đối chuyện tình cảm của cô và Lận Thần (cháu nội Lận Tông Kỳ). Nếu cô phản đối, liệu xảy cớ sự ?
Chử Hi cau mày. Cô ngốc, ngay lập tức nhận Tô Hòa mặt vấn đề. Cô Tô Hòa trẻ tuổi, mà là bà lão cô từng quen ở kiếp .
Nghĩ đến đây, tim Chử Hi hẫng một nhịp, bỗng dưng cảm thấy chột . Cô cũng chột cái gì, chỉ cảm thấy vai vế đảo lộn, dường như mới là kẻ chen ngang.
Tô Hòa Chử Hi đầy oán độc, ánh mắt như d.a.o găm cứa mặt cô: " là cô mà. Cô lừa khác chứ lừa . đáng lẽ đoán từ sớm, dù da đổi thịt thì bản chất đê tiện vẫn đổi. Cô quên Thần Thần ? Giờ dám lấy Lận Tông Kỳ, cô hổ ..."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.