Thập niên 70: Nhật Ký Được Nuông Chiều - Chương 200

Cập nhật lúc: 2025-12-22 08:55:38
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Chử Hi , dân tộc nhiều tai nạn, mảnh đất chân chúng thấm đẫm m.á.u của bao cha . Làm vợ lính, gặp khó khăn mà lùi bước là hèn nhát, dũng cảm đối mặt chứ. Cô ngẫm xem đúng ?"

 

Chử Hi bước khỏi văn phòng Sư trưởng Lưu lúc hơn mười một giờ.

 

Con gái tỉnh, còn chơi đùa với Sư trưởng Lưu một lúc.

 

Cô dắt tay con, cúi đầu tờ giấy báo nhập học tay . Thực chỉ là một tờ giấy mỏng manh, nhưng theo lời Sư trưởng Lưu, Lận Tông Kỳ chạy vạy xin cho cô từ lúc cô từ chức xưởng trưởng. Do vướng mắc hộ khẩu và sự do dự của lãnh đạo nên mãi mới xong.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Chử Hi ngờ Lận Tông Kỳ âm thầm những việc vì cô.

 

Phải thừa nhận những lời của Sư trưởng Lưu tác động mạnh đến cô. Dù phần "lên lớp" tư tưởng, nhưng nó khiến cô bỗng chốc hoang mang. Cô rõ, từ khi xuyên đến đây, tâm thế cô đổi nhiều, nhất là khi theo quân. Nhìn những vết sẹo Lận Tông Kỳ, những lính trẻ măng dầm mưa dãi nắng tập luyện, những bài ca hào hùng mỗi sáng loa phát thanh...

 

Nói thì sến súa, nhưng cô cũng trở nên yêu nước hơn. Đất nước còn khó khăn, cô bận tâm mấy chuyện ghen tuông vặt vãnh.

 

Nghĩ , từ khi xuyên đến giờ cô thực sự hồn. Chuyện cái xưởng phần nhiều cũng vì tư lợi, cô luôn tâm niệm chờ vài năm nữa chính sách mở cửa sẽ bung lụa kiếm tiền.

 

bao giờ là vĩ đại.

 

Chỉ là giờ phút , cô chợt thấy cuộc sống như thật vô nghĩa. Cô từng giàu, tiền tiêu hết, hàng hiệu, biệt thự cô đều hưởng qua . sống trong căn nhà trệt tồi tàn cô cũng thấy thoải mái.

 

Nghĩ , cô thấy xuyên thì thể sống toan tính mệt mỏi như kiếp . Dù cuộc sống hiện tại cũng tệ, nên chút gì đó ích, coi như phụ lòng ông trời ưu ái cho cô cơ hội thứ hai.

 

Chử Hi nghĩ đến Lận Tông Kỳ, sống mũi cay cay. Hóa âm thầm nhiều việc như , chứ chỉ mồm.

 

Nhớ những chuyện xảy mấy ngày nay, cô thấy như kẻ ngốc.

 

Sau đó, con gái nhỏ phát hiện lừa . Sáng còn bảo đưa tỉnh ăn thịt, thế mà dắt nó một vòng quanh doanh trại về nhà.

 

"..."

 

Đầu óc non nớt của con bé hiểu đang trò gì, chỉ nhíu mày đầy thắc mắc.

 

Chử Hi thấy hổ, sợ thấy nên dắt con đường vòng, lẻn về từ phía sườn đồi bên trái nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-nhat-ky-duoc-nuong-chieu/chuong-200.html.]

 

Hai con rón rén về nhà, con bé tưởng đang chơi trò chơi nên bụm miệng khúc khích. Vừa vòng qua góc tường, cô thấy Lận Tông Kỳ đang phiến đá cửa nhà.

 

Cửa đóng im lìm, rũ rượi ở đó.

 

Con gái mắt tinh, reo lên: "Bố nhè... Xấu hổ quá..."

 

Lận Tông Kỳ tiếng động, đầu với vẻ thể tin nổi.

 

Đôi mắt đỏ hoe, ầng ậng nước.

 

Nhận vợ con về, luống cuống lấy tay áo quệt ngang mặt.

 

Con bé vô tư lự chạy ngó nghiêng, đòi xem dấu vết bố , như nhớ điều gì, nó chỉ chân mách: "Bố ơi, Nha Nha bộ nhiều, mỏi chân quá."

 

Nó vẫn ghim thù vụ dắt bộ một vòng lớn mà chẳng ăn gì.

 

Lận Tông Kỳ mím môi, khẽ "ừ" một tiếng, như sực nhớ , vội vàng dậy móc chìa khóa mở cửa.

 

Tay run rẩy tra chìa ổ mãi .

 

Cuối cùng Chử Hi nổi nữa, tới giật lấy chìa khóa mở cửa.

 

Về đến nhà, con bé vui sướng chạy ôm lấy cái bàn, cái ghế, chạy phòng ôm lấy cái giường, líu lo kể lể nỗi nhớ nhung nửa ngày xa cách.

 

Chử Hi và Lận Tông Kỳ ở phòng khách im lặng. Chử Hi cúi đầu cởi tay nải xuống. Cô cũng kiệt sỉ thật, cái gì mang là mang hết, đeo cả buổi sáng mệt c.h.ế.t.

 

Lận Tông Kỳ lẳng lặng tiến giúp cô cởi nút thắt. Cởi xong, đột ngột ôm chầm lấy cô, hai tay siết chặt, ghì cô lòng. Hồi lâu , giọng nghẹn ngào: "Có em thực sự định bỏ ?"

 

Tim Chử Hi thắt . Cô gì, cũng chẳng gì, mắt chằm chằm cái bàn lưng . Một Lận Tông Kỳ thế khiến cô thấy lạ lẫm.

 

 

 

 

Loading...