Dường như, đàn ông yêu cô nhiều hơn cô tưởng.
Bữa tối ăn mì. Bột mì nhào vội mì vắt, thêm thịt, sốt nấm hương, xào thêm hai đĩa rau. Con gái nhỏ thích mê, ăn chóp chép ngon lành.
Ngược , Chử Hi và Lận Tông Kỳ im lặng câu nào, khí gượng gạo vô cùng.
Để phá vỡ sự im lặng, hai thi gắp thức ăn cho con. Con bé ăn hết , bát đầy ú ụ thịt rau thì phồng má giận dỗi: "Không ăn nữa... Ăn nổi nữa..."
Tiếng non nớt đầy oán trách.
Làm cho bố nó càng thêm hổ, cúi gằm mặt ăn phần của .
Được một lúc, Lận Tông Kỳ gắp một đũa rau bỏ bát Chử Hi: "Em ăn nhiều ."
Chử Hi , cúi đầu khẽ "ừ" một tiếng.
Cảm thấy lạnh lùng, cô thêm: "Anh cũng ăn nhiều ."
"Ừ."
Rồi chìm im lặng.
Kết thúc bữa ăn gượng gạo, cả nhà đ.á.n.h răng rửa mặt. Như khi, Chử Hi rửa cho con , đến , cuối cùng là Lận Tông Kỳ, phối hợp ăn ý.
Giữa chừng Chử Hi quên cầm quần áo, ngại gọi Lận Tông Kỳ nên gọi con gái hai tiếng, nhưng cuối cùng vẫn là lấy cho cô.
Càng cô thấy ngượng ngùng hơn.
Tắm xong, Lận Tông Kỳ lên giường ngay. Khác với ngày, hôm nay mặc quần áo chỉnh tề, tắt đèn, ngay ngắn đúng vị trí. Hai như cái thời mới cưới.
Nằm xuống còn đặt tay lên bụng nghiêm chỉnh, nhưng chỉ một lúc. Thấy Chử Hi vẫn lưng , nhịn nữa, xoay ôm lấy cô.
Con gái ngủ say bên trong, cái miệng nhỏ chép chép, chắc đang mơ thấy món gì ngon lắm.
Bị Lận Tông Kỳ ôm, Chử Hi cứng một chút từ từ thả lỏng.
Anh siết chặt vòng tay, vùi mặt hõm cổ cô, thở nóng hổi phả làn da cô, mật khăng khít. Ôm một lúc, Chử Hi đột nhiên xoay , vươn tay .
Tay cô vòng qua cổ Lận Tông Kỳ, ngước mắt , nghĩ ngợi một chút rướn lên hôn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-nhat-ky-duoc-nuong-chieu/chuong-201.html.]
môi kịp chạm , chủ động nâng mặt cô lên, cúi xuống hôn ngấu nghiến. Nụ hôn mạnh mẽ, gấp gáp và đầy chiếm hữu. Anh thậm chí còn lật đè cô xuống.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Nụ hôn cuồng nhiệt khiến cô thở nổi, đôi bàn tay to lớn siết chặt eo cô như bẻ gãy. Cuối cùng, đưa tay che miệng cô , tay x.é to.ạc quần áo cô...
Hai quấn quýt đến tận rạng sáng.
Sáng hôm tỉnh dậy, Chử Hi cảm thấy rã rời như xe cán, tay nhấc nổi.
Lận Tông Kỳ dậy nấu cơm sáng, cho con ăn, giặt quần áo xong xuôi. Lúc thấy vợ dậy, rón rén đến bên giường thì thầm: "Lát nữa em dậy nhớ ăn nhé, ủ ấm thức ăn trong nồi ."
Chử Hi buồn ngủ díu mắt, chẳng gì, xoay úp mặt gối. Động tác mạnh lộ tấm lưng trần trắng nõn chằng chịt những vết tích để đêm qua.
Lận Tông Kỳ thấy, ánh mắt hiện lên ý , đưa tay kéo chăn che kín cho vợ.
Sợ con gái phiền vợ ngủ, bế con theo luôn.
Sáng nay chủ yếu giải quyết vài việc vặt ở văn phòng, tiện thể trông con cũng .
Hơn nữa, chuyện hôm qua khiến ám ảnh, giữ con bên mới yên tâm.
Con bé ngoan, tuy đầu đến văn phòng bố thấy lạ lẫm, chạy nhảy lung tung nhưng hễ đến là nó chạy tót về nghiêm bên chân bố, túm chặt áo bố, quấy .
Trừ lúc uống nước vệ sinh, nó chẳng phiền gì bố. Lận Tông Kỳ họp để con một với giấy bút, lúc thế nào lúc về vẫn thế.
À, cũng gây họa tí chút, nó cậy hai cái lỗ bàn việc của bố, thấy bố về thì lấy giấy che , mặt đòi về nhà với .
Lận Tông Kỳ , thấy đến giờ cơm liền cất tài liệu ngăn kéo khóa , bế con về.
Chử Hi ngủ một mạch đến 10 rưỡi sáng mới dậy ăn sáng. Chưa đầy nửa tiếng nấu cơm trưa.
Trước khi nấu cơm, cô lôi đống hành lý hôm qua sắp xếp . Đồ đạc vẫn còn nguyên, chỉ thiếu thư giới thiệu của cô, sổ hộ khẩu và giấy khai sinh của con gái.
Ban đầu cô thấy lạ, nghĩ thì mím môi .
Cơm trưa nhà chẳng còn gì nhiều, chỉ còn ít thịt và mấy mớ rau héo.
Cô ngâm mộc nhĩ xào thịt, bánh khoai lang, tráng bánh bột mì rau hẹ...