Cũng may việc học quá áp lực, tình cảm con vẫn khăng khít. Nha Nha ngày nào cũng học chữ với bố để thư cho , dù sai chính tả tùm lum.
Cuộc sống cứ thế trôi qua cho đến khi Chử Hi học năm 3 đại học.
Năm 4 đại học, Lận Tông Kỳ điều chuyển công tác phương Bắc (tỉnh H, giáp ranh Đế đô), cả nhà mới thực sự đoàn tụ.
Lúc , mạng lưới quan hệ của Chử Hi phát huy tác dụng. Cô thành chương trình học sớm một năm, nghiệp thủ khoa cả hai chuyên ngành Văn học và Chính trị học. Nhà trường giữ cô giảng viên nhưng cô từ chối, xin về chủ nhiệm phân xưởng tại một nhà máy cơ khí ở thành phố nơi Lận Tông Kỳ đóng quân. Nhờ mác sinh viên Đại học Đế đô, cô nhận lãnh đạo ngay.
Trong lúc cô bận rộn thủ tục nghiệp và nhận việc, Lận Tông Kỳ đưa hai con . Cô đang định về đơn vị đón con thì nhận điện thoại của chồng báo đến nơi an .
"..."
Chử Hi vội vàng thu xếp đồ đạc, cái gì mang thì gửi bưu điện hoặc tặng bạn bè. Sách vở ôn thi đại học cô gửi về cho Trương Thục Mai và gửi về quê, vì sắp tới kỳ thi đại học khôi phục, tài liệu ôn thi quý giá.
Ngồi tàu một ngày một đêm, cô tìm đến thành phố Thập Lý Cương tỉnh H. Thành phố nhỏ bé, heo hút, lạnh lẽo. Đơn vị Lận Tông Kỳ đóng quân ở ngoại ô.
Chử Hi đến nơi lúc 3 giờ chiều, cô đến nhà máy báo danh , mượn một chiếc xe đạp đạp về đơn vị.
Đơn vị mới rộng lớn. Lính gác cho cô ngay vì Lận Tông Kỳ dặn .
Lò dò tìm đường mãi mới thấy khu gia binh. Nhà ở đây xây thấp, tường dày để chống rét.
Đang ngó nghiêng tìm nhà thì tiếng gọi quen thuộc: "Mẹ ơi —"
Quay , cô thấy Lận Tông Kỳ dắt tay hai con gái cách đó xa. Anh xách theo hai cái cặp sách hình thỏ con cô may.
Nha Nha buông tay bố chạy ào tới. Tinh Tinh cũng lao theo, lanh chanh vượt mặt chị, đ.â.m sầm lòng Chử Hi ngã xuống đất.
"..."
"Lưu Tinh!" Lận Tông Kỳ quát.
Nha Nha chống nạnh mắng em: "Tinh Tinh, em ngã kìa."
Con bé , rúc đầu n.g.ự.c giả c.h.ế.t. Chử Hi khổ bế con dậy, xoa đầu con lớn: "Không , em bé nặng."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Nha Nha dáng bà cụ non: "Bố cứ chiều em quá sinh hư đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-nhat-ky-duoc-nuong-chieu/chuong-215.html.]
Chử Hi phì . Tinh Tinh thì nhân lúc chị , thì thầm mách lẻo: "Có cho chị đồ ăn ngon mà chị cho con với ."
"..."
Lận Tông Kỳ dường như quá quen với cảnh , dắt xe đạp đến hỏi: "Xe ở thế em?"
"Mượn của nhà máy."
Anh bế con gái nhỏ đặt lên ghế xe, gọi con lớn: "Nha Nha đây, cả nhà về."
Nha Nha hết giận ngay, vui vẻ chạy .
"Mẹ ơi, con cũng ."
"Được , ba con chen chúc tí nhé."
"Tinh Tinh béo quá, em đằng ."
"Em chịu , chị bắt nạt em."
Chử Hi vội ngay, tuần cô mới chính thức nhận việc, nên mấy ngày nay tranh thủ ở nhà dành thời gian bồi đắp tình cảm với các con. Lận Tông Kỳ bận rộn hơn cô nhiều, ăn tối xong là ngoài. Về phần hai đứa nhỏ, Nha Nha hiện đang học lớp 2, còn em gái thì đang học mẫu giáo. Nhìn chung, điều kiện ở đơn vị hơn nhiều so với hồi ở phía Nam, trường học, bệnh viện quân khu, thậm chí còn cả sân bay.
Cơm nước xong xuôi, ba con cùng đ.á.n.h răng rửa mặt. Rửa xong, hai đứa nhỏ bò bàn bài tập. Nha Nha nghiêm túc xòe ngón tay đếm, còn cô con gái út thì cứ quấy rối bên cạnh, chốc chốc đòi chị cho mượn bút chì, lát đòi cục tẩy, khiến Chử Hi nổi nữa.
Cô bực bảo con út: "Con cái gì thế hả? Để yên cho chị bài tập. Lại đây, giặt quần áo với ."
Cô con gái út liền vặn vẹo , mặt mày bí xị: "Không , tự giặt ."
Nha Nha bên cạnh đẩy đẩy em gái, hung dữ : "Mau ngoài, chị đ.á.n.h cho bây giờ."
Con bé út chẳng sợ chút nào, còn mặt dày mày dạn bò bàn: "Em , cứ đấy, đây cũng là nhà em mà..."
Cái điệu bộ vô y đúc, chẳng là giống ai.
Nha Nha chịu hết nổi, ngẩng đầu Chử Hi: "Mẹ, sinh cho con đứa em gái khác , đứa em con nữa."