Còn cô Lận Tông Kỳ thế nào, cô rõ, nhưng hai cô con gái thì oán trách: "Mẹ bố mà mắt sáng rực lên ."
Cô cũng tò mò "sáng rực" là thế nào, lén soi gương thử cũng chẳng thấy gì. Thôi thì sáng cũng , chỉ là cô vốn là kén chọn, thế mà đối mặt với những tật của Lận Tông Kỳ, cô bất ngờ thể bỏ qua, thậm chí còn thấy điểm của . Cũng lạ thật.
với Tô Hòa, thật, cô tình cảm . Kiếp ở nhà cũ họ Lận, cô từng bên cạnh bà bàn luận về Lận Tông Kỳ với một đám phu nhân quyền quý. Gương mặt đầy nếp nhăn bình thản như nước, mười câu thì tám câu là hồi tưởng Lận Tông Kỳ đối với bà thế nào, những việc dũng , đó là hưởng thụ những lời tâng bốc của các phu nhân khác, thỏa mãn thói hư vinh của một phụ nữ.
Lúc cô còn nghĩ, gặp đàn ông như thế, những lời nịnh nọt sướng cả tai, tiếc là khen .
Giờ đổi thời gian, địa điểm, trải qua bao nhiêu chuyện, ngẫm mới thấy, cái bà già từng mắng cô hư vinh, tham lam , hình như cũng chẳng hơn cô là bao.
Nghĩ thông suốt những điều , Chử Hi cũng chẳng thấy gì buồn. Ít nhất trong lòng cô, với bà già , Lận Tông Kỳ dường như chỉ là công cụ mang vinh quang và địa vị, thỏa mãn thói hư vinh của bà mà thôi.
Bà hận cô, là hận cô cướp chồng thì ít, mà hận cô cướp mất cuộc sống phú quý an nhàn trong tương lai của bà thì nhiều.
Nói thật lòng, Chử Hi hiện tại chẳng sợ gì cả. Bởi vì dù Lận Tông Kỳ, cô cũng năng lực sống , khác tôn trọng.
Cô và Lận Tông Kỳ ở vị thế bình đẳng, dựa , bầu bạn cùng , là một đôi vợ chồng đúng nghĩa.
lúc , Chử Hi nhận hai lá thư.
Một lá từ quê gửi lên, báo tin bà nội Lận hạ táng, chuyện trong nhà đều . Tuy nhiên nhà bác cả vẻ lắm, vợ chồng họ thứ hai đòi ở riêng, tuy vẫn sống chung nhà nhưng ăn riêng, gần như qua .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-nhat-ky-duoc-nuong-chieu/chuong-248.html.]
Còn chuyện bác gái cả cũng kích động gì, lúc đầu luôn lẩm bẩm một , cứ bảo thấy bà nội Lận chịu , đó thì năng lộn xộn. Anh họ cả sợ quá xin bùa về đốt cho uống, cuối cùng phát hiện bắt giam, nhà cửa rối tung rối mù.
Lá thư còn là của Lương Tố Nhã gửi tới. Ngoài chuyện hàn huyên, cô còn đột nhiên nhắc đến một chuyện, bảo là gặp một phụ nữ họ Phan ở xưởng may. Người phụ nữ thảm, dắt theo con nhỏ, bảo chồng c.h.ế.t, chồng đuổi , ăn xin dọc đường mới đến đây.
Nghe địa chỉ giống hệt quê chồng Chử Hi, trong lòng Lương Tố Nhã sinh nghi, cảm thấy chuyện trùng hợp thế, nghi ngờ là lừa đảo. Cô khác với những thành phố khác, nhờ Chử Hi mà cô hiểu chút ít về nhà quê, ai cũng thật thà chất phác, cũng tâm địa xa, cho nên mới hỏi Chử Hi một tiếng. Vốn định giúp đỡ vì đứa bé thực sự đáng thương, nhưng giờ lo lừa.
Chử Hi đến đây cũng gì, chỉ thể đôi khi duyên phận thật kỳ diệu. Vốn còn đang thắc mắc Phan Tiểu Phượng , ngờ vòng vòng đụng quen.
Chẳng qua hiện tại cô đối với những chuyện đó cũng mấy hứng thú, hoặc thể Phan Tiểu Phượng cũng chẳng lợi hại như cô tưởng tượng. Rốt cuộc nếu nhiều chuyện xảy như , thì tự đưa bước đường cùng .
Chử Hi thư hồi âm, sơ qua tình huống của Phan Tiểu Phượng để Lương Tố Nhã tùy nghi giúp đỡ. Nghĩ ngợi một chút, cuối cùng cô kẹp trong thư 100 đồng.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Tuy nhiên, cô dặn nhắc đến với Phan Tiểu Phượng. Chử Hi cũng dây dưa gì với nữa.
Đơn vị tuy thêm một Tô Hòa nhưng dường như chẳng sinh biến hóa gì, cuộc sống vẫn trôi qua như thường lệ.
Tuy nhiên, vẫn một chút khác biệt, ví dụ như Giang Chí Quân đột nhiên năng qua nhà cô hơn.
Thường xuyên xách đồ sang, bảo là vợ , mang biếu chị nếm thử một chút.