Nói xong bà bỏ , lau nước mắt, miệng lóc t.h.ả.m thiết. Ra khỏi cửa cũng ngay mà ở ngoài sân c.h.ử.i đổng, mắng Lận là đồ sói mắt trắng, hồ ly tinh hại , mắng nhà họ Lận hổ…
Mẹ Lận nháy mắt trở nên hèn nhát. Nghe tiếng c.h.ử.i bên ngoài, bà yên, cuối cùng hoang mang lo sợ cầu cứu Chử Hi: “Làm bây giờ? Có bả nhà sống yên ? Rốt cuộc bả thế nào? Mẹ rốt cuộc nợ bả cái gì?”
Sau đó nghiến răng nghiến lợi: “Mẹ nợ gì bả chứ? Bả cái gì? Đại Oa tới nhà gầy như con khỉ, là ăn mặc cần kiệm nuôi nó béo , đó chính là con trai . Hồi nhỏ Đại Oa phát sốt, trời mưa tầm tã, đập cửa nhà bác cả, gào khản cả cổ cũng ai thèm trả lời. Bố nó chân , là nửa đêm cõng Đại Oa bệnh viện huyện, đường ngã ba . Mẹ gì ? Thế mà bả còn rêu rao với là chăm sóc cho Đại Oa…”
“Mẹ đúng là thiên vị, nhưng cũng từng bạc đãi Đại Oa.”
Nói đến đây, mắt bà đỏ hoe.
Lận Xuân Miêu và mấy đứa em hiếm khi hiểu chuyện mà im lặng, dường như cũng cảm thấy tủi cho Lận.
Chử Hi bà thật. Nếu Lận thực sự tâm địa xa thì cũng sẽ bỏ hai trăm đồng để cưới vợ cho Lận Tông Kỳ. Lận Tông Kỳ quanh năm ở nhà, cho dù bà nuốt trọn tiền đó, cũng chẳng thể gì , chỉ thể ngậm bồ hòn ngọt.
Bà đối với Lận Tông Kỳ, tuy chỉ là ở mức bình thường, nhưng rốt cuộc cũng vài phần thật lòng. So thì gia đình bác cả mới thực sự là những kẻ đáng ghét.
Điểm , e rằng trong lòng Lận Tông Kỳ cũng rõ ràng.
Chử Hi bà với vẻ mặt " nên trò trống gì", bình tĩnh ăn nốt miếng cơm cuối cùng trong bát, đó đặt đũa xuống: “Được , cứ từ từ ăn , con xem .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-nhat-ky-duoc-nuong-chieu/chuong-38.html.]
Cô dậy, cũng vội ngay mà còn nhàn nhã vuốt tóc, chỉnh quần áo. Lúc bước cửa còn đầu ném cho họ một ánh mắt “Cứ để con lo”.
Người ngoài, bóng lưng yểu điệu mảnh mai, nhưng vì , trong mắt Lận và , cô lúc tỏa sáng chói lòa hệt như Bồ Tát sống.
“Đó là miếng thịt rớt từ , nếu ông nội nó còn sống, nỡ cho các nuôi chắc? Một bát nước giữ thăng bằng thì thôi, còn cưới cho nó một đứa quả phụ. Dương Quế Hoa, xem thím dám cưới một đứa quả phụ cho con trai ruột của thím ?”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
“Nói nếu thương con nỡ cho các nuôi? Các lời cũng sợ sét đ.á.n.h ? Tại nỡ cho các nuôi thì trong lòng các tự rõ nhất. Lúc các kết hôn bao nhiêu năm con, nếu cả thương các , ông cụ khuyên bảo, nỡ đưa con trai cho các ? Cũng các thế nào mặt Đại Oa, giờ Đại Oa về đến cũng thèm chúng lấy một cái. Đó là con trai a, đứa con ngày đêm mong nhớ a…”
Không hổ là phụ nữ đè đầu cưỡi cổ Lận khiến bà ngóc đầu lên nổi, mỗi câu đều rời việc đau lòng cho con trai. Nếu rõ nội tình, Chử Hi cũng sẽ cảm thấy Lận bọn họ mới là kẻ .
sự thật ? Lận Tông Kỳ về nhà bao nhiêu ngày, cũng chẳng thấy nhà bác cả ai sang thăm. Giờ thì chạy sang há mồm đòi đồ. Phảng phất như đứa con trai trong mắt họ chính là cái cây ATM rút tiền .
Lúc khi Chử Hi phim, vì bạn trai cũ ở đó nên cô hiểu về nhà họ Lận nhiều hơn một chút. Bạn trai cũ kể nhiều về ông nội, nhưng ít nhắc đến họ hàng nhà họ Lận, thi thoảng nhắc đến cũng là chuyện vui vẻ gì.
Ấn tượng sâu sắc nhất là kể, khi ông nội mất, họ hàng trong nhà tất cả đều chạy tới tranh tiền phúng viếng. Người còn hạ táng đ.á.n.h trong nhà, khiến lòng nguội lạnh.
Có thể thấy, đó dường như còn qua . Chử Hi cảm thấy đây là do bà già diễn trò, nhưng mặt khác cũng là do đám họ hàng quá tuyệt tình.