À, hóa là tự tìm đến. Lúc nào gặp mà cứ chọn đúng hôm nay, đúng giờ cơm tối. Cô đến đây cả tuần chẳng thấy ai sang chơi, nhất là cô còn lấy cớ " hợp thủy thổ" để từ chối ngoài, thế mà chẳng ai thèm hỏi thăm lấy một câu. Giờ thấy ăn cơm nhà lãnh đạo thì xúm xem náo nhiệt.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Chử Hi cảm thấy Lận Tông Kỳ kiếp leo lên vị trí đó chắc chịu ít khổ cực. Với cái tính thật thà của , giao tiếp với đám lòng ngoắt ngoéo thì cơ hội ngóc đầu lên?
Nghĩ , cô quyết định diễn vai ngây thơ đến cùng. Cô nhét con lòng Lận Tông Kỳ, đón lấy miếng thịt từ tay : "Cháu cũng giúp một tay, việc khác dám chứ nhặt rau rửa bát cháu ."
Chử Hi tính cẩn thận, nắm rõ tính cách họ nên dám chơi trội. Lận Tông Kỳ thạo việc đổi tư thế bế con gái, khiến ba phụ nữ bên cạnh với ánh mắt khác .
Chử Hi theo phu nhân sư trưởng bếp, tranh việc, cũng nhiều, chủ yếu phu nhân và vợ đoàn trưởng Trịnh chuyện. Trần Lệ chen , cô mở miệng là chuyện thành phố thế thế .
Phu nhân sư trưởng thỉnh thoảng chiếu cố hỏi cô vài câu, Chử Hi trả lời nghiêm túc, xong cúi đầu việc. Thực cũng chẳng việc gì mấy, phu nhân chỉ bảo cô rửa rau, bóc tỏi. Chử Hi tinh ý, cầm giẻ lau lặng lẽ lau chùi xung quanh, xếp gọn đồ đạc, lấy cái chổi cùn quét bếp. Thấy bàn gần bếp cái chậu đựng mấy cái bát bẩn, cô cần suy nghĩ định bưng rửa.
"Ôi thôi, cháu để đấy, cần rửa , cái con bé thật là..."
"Không bác, cháu rửa loáng cái là xong."
Trong bếp, Trần Lệ thấy cảnh thì im nhúc nhích, mím môi, sang Trương Diễm đang nhóm lửa, thấy ai cũng việc trừ . Vừa nãy cô cũng thấy bát bẩn nhưng nghĩ phu nhân bảo thì lờ . Ai ngờ lòi con nhỏ "ngốc nghếch" tranh hết, sắc mặt cô sa sầm, trong lòng thầm bực, đúng là dân quê, kiếp tớ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-nhat-ky-duoc-nuong-chieu/chuong-95.html.]
Bữa tối tám món, đúng chỉ năm món chính, ba món cảm giác như đồ thừa ghép . Củ niễng, củ cải, bí đao, rau xanh và một bát canh trứng, mấy món lượng khá nhiều. Còn củ cải xào trứng, canh mướp, khoai lang xào sợi thì lặp .
Bốn đàn ông cộng thêm bốn phụ nữ, tám món chẳng bõ bèn gì. Chử Hi thấy trong nồi còn nhiều cơm, ý chỉ xới một nửa bát, bảo: "Trưa cháu ăn nhiều."
là trưa cô ăn nhiều thật. phu nhân sư trưởng , cô với ánh mắt áy náy. Cơm nấu ít nhưng khổ nỗi ai cũng ăn khỏe, nên đủ chia.
Trong lòng bà giận ông chồng lắm chuyện. Vừa nãy Trương Diễm sang chơi, bà chỉ khách sáo mời ở ăn cơm, ai ngờ ông nhà hứng chí chạy gọi cả lũ. Chính ủy Cao thông minh đến, còn hai nhà ngốc thật giả vờ mà kéo đến thật. Lần ăn đủ ? Nấu bao nhiêu thức ăn, tốn tiền chắc?
Vợ chồng Lận Tông Kỳ còn đường xách thịt xách quả đến, hai nhà thì , xách mỗi mớ rau sang, nghĩ đến là thấy bực. Hôm nay cũng thế, ăn thì cứ ăn, bảo phụ bếp thì một đứa như trời trồng, một đứa lì ở bếp lò lười biếng. Hừ!
Khổ nỗi bà tiện với chồng, ông mắng bà hẹp hòi, bộ đội là một nhà. Một nhà thì thật, nhưng cũng xem là nhà nào, ai cũng đáng để thiết.
Chử Hi chỉ một bát cơm vơi mà khiến phu nhân sư trưởng suy diễn nhiều thế. Tất nhiên, cô cũng chút cố ý. Hai cô ngứa mắt thì cô cũng chẳng việc gì để yên cho họ bắt nạt. Lận Tông Kỳ là đoàn trưởng, trẻ hơn đoàn trưởng Trịnh và phó đoàn trưởng Chu nhiều, tiền đồ vô lượng. Tuy đoàn trưởng Trịnh cấp bậc cao hơn nhưng đầu còn sư trưởng Lưu, cô sợ gì chứ?
Cơm nước xong, trò chuyện thêm một lát, Chử Hi và Lận Tông Kỳ xin phép về , nán lâu. Một là đến giờ con bú, hai là trời tối, ở lâu quá cũng tiện. Phải để vợ chồng sư trưởng Lưu thời gian dọn dẹp nghỉ ngơi, nhất là phu nhân sư trưởng bận rộn cả buổi chiều chắc mệt lắm .