Thập Niên 70: Nhật Ký Giảm Béo Của Hồ Yêu - 176

Cập nhật lúc: 2025-12-13 05:48:01
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhân lúc ngâm bào ngư, cô quét dọn cả trong lẫn ngoài nhà. Củi trong nhà cũng sắp hết , lát nữa kiếm thêm củi về. Thuận tiện xem thử con mèo Hoắc Đào về .

Nồi cháo nấu mãi đến hơn một giờ chiều mới xong. Đàm Ngọc Dao đồng hồ, cảm thấy kỳ lạ. Bố cô thường về nhà lúc 12 giờ trưa, hôm nay muộn như ?

Bố nhà, một cô ăn cũng chẳng gì vui. Cô để một bát cháo lớn ở nhà, mang phần cháo còn sang nhà bà ngoại.

Còn đang con đường nhỏ, cô thấy bóng dáng quen thuộc ở ngoài sân nhà bà ngoại, đang gõ gõ đập đập, hình như đang hàng rào.

Đàm Ngọc Dao: "..."

Thảo nào thấy bóng dáng , hóa là ở đây...

Những suy nghĩ nhỏ nhặt trong lòng bố cô, ngày nào cũng ở bên cạnh cô, sớm cô đoán hết.

Chuyện , cô ủng hộ.

Kiếp , bà ngoại sống cô độc đến già, bên cạnh ai bầu bạn. Nếu bà thể ở cùng với bố, thì họ sẽ trở thành một gia đình, ăn uống sinh hoạt cùng , cô cải thiện cuộc sống của họ cũng dễ dàng hơn.

Không giống như bây giờ, mỗi giúp đỡ bà một chút cũng nghĩ lý do, mà bà vẫn luôn chịu nhận.

Tất nhiên, tất cả những điều đều sự đồng ý của bà ngoại mới .

Cũng xem bản lĩnh của bố thôi, than ôi.

"Bố!"

Đàm Ngọc Dao gọi bước tới, tay cầm hộp cơm.

Đàm Dục Dân run lên, giật , xoay với vẻ lúng túng. Ông mải hàng rào đến quên cả thời gian về nhà.

"Bố, bố ăn cơm ? Đã hơn một giờ ."

Phương Chiêu Đệ thấy tiếng gọi, bước khỏi nhà.

"Sao lúc nãy ông ăn mới đến đây?"

Cha con hai : "..."

Nhìn bộ dạng của cha con họ, Phương Chiêu Đệ còn hiểu ? Bà tức giận liếc Đàm Dục Dân một cái.

"Chưa ăn cơm cũng một tiếng, suốt ngày bảo đừng khách sáo, chính ông khách sáo nhất. nấu cho ông bát mì ."

"Không cần , nuôi, con mang cơm đến ."

Đàm Ngọc Dao vỗ vỗ giỏ, kéo nuôi bếp tìm bát.

"Mẹ nuôi, Oanh Oanh ăn cơm ? Hôm nay con nấu cháo bào ngư, lát nữa cho em ăn một chút nhé."

"Chưa , sáng nay chơi mệt quá, về nhà ngủ . Đợi em tỉnh dậy hãy cho ăn. Con , đừng mang qua nữa, kiếm chút đồ ăn cũng dễ, tự giữ mà ăn ."

[Mới bao lâu mà gầy như , mà đau lòng. Kiếm chút công điểm, còn tiêu hết bản và Oanh Oanh. Sao đứa trẻ cố chấp như .]

Đàm Ngọc Dao thích cảm giác khác thương xót, tủm tỉm đáp một tiếng "".

Phương Chiêu Đệ dáng vẻ của cô, rõ cô chỉ miệng thôi, bất lực lắc đầu, múc một bát cháo ngoài.

Đàm Ngọc Dao núp bên bếp, hai chuyện, vì trong lòng quá mong đợi , cô cứ cảm thấy họ trông chút giống vợ chồng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-nhat-ky-giam-beo-cua-ho-yeu/176.html.]

Uống vội một bát cháo, Đàm Ngọc Dao bóng đèn nên lẻn sang nhà bà Hai bên cạnh.

Ngọc Linh và Ngọc Châu đang trong sân đan ghế, hai chị em phối hợp ăn ý, một xoa lá, một đan.

Chỉ điều sắc mặt của hai lắm?

Đàm Ngọc Dao kéo chiếc ghế nhỏ xuống hỏi: "Sao thế, trông buồn buồn thế?"

Ngọc Linh thấy cô thì .

"Hôm nay chị thời gian đến thăm chúng em , bận rộn."

"Đâu bận rộn gì, chị rảnh là đến ngay mà."

Đàm Ngọc Dao nhiệt tình giúp xoa lá.

"Chị chỉ dỗ thôi, rõ ràng là đến thăm Phương tiện thể ghé qua đây. Ngọc Dao , gần đây chị ? Nghe bác cả chị chuyển đá mấy ngày liền. Tại ? Thiếu tiền ? Nhìn chị gầy nhiều quá."

Ngọc Linh hiểu nổi, Ngọc Dao giống thiếu tiền mà.

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

"Chị chỉ giảm cân thôi, còn thể vì lý do gì khác. Hai nãy lo lắng chuyện gì ?"

Ngọc Linh ngừng động tác.

"Cũng gì, chỉ là bà nội hôm nay mệt. Em và Ngọc Châu chút lo lắng."

"Bà bệnh ? Vậy chị với bà. Bị bệnh mà khám ."

Người già mà vẫn quý trọng sức khỏe.

Đàm Ngọc Dao định xem, Ngọc Linh kéo cô .

"Không , bà nội tâm bệnh. Bà tối qua mơ thấy chú Tiểu Mãn, chú nhiều, chắc chắn xảy chuyện gì đó. Sáng nay tinh thần . Đừng phiền bà, bà ngủ một lúc."

"Chú Tiểu Mãn... Nghe em nhắc, chị cũng nhớ . Sáng nay ở thị trấn chị gặp một đàn ông ba mươi tuổi, tên cũng chữ Mãn..."

Đàm Ngọc Dao hết lời, cánh cửa trong phòng đột nhiên bật mở.

La Xuân Hoa chạy nắm chặt lấy cô.

"Con sáng nay ở thị trấn gặp Tiểu Mãn ?"

"Không , , bà Hai bình tĩnh chút. Người cháu gặp sáng nay tên là Triệu Mãn, chú Tiểu Mãn."

Nghe con trai , La Xuân Hoa tỉnh táo . Nhìn vết đỏ tay cô gái nắm, bà cảm thấy áy náy, vội vàng buông tay.

"Cháu Ngọc Dao, hôm nay bà khỏe, cháu đừng giận nhé."

"Không , bà Hai ảnh của chú Tiểu Mãn ? Mang cho chúng cháu xem, nếu ngoài gặp cũng thể nhận ."

La Xuân Hoa lắc đầu.

"Lúc nó còn nhỏ, cũng chụp ảnh gì. ảnh của cả Thạch Đầu. Nó và Thạch Đầu giống , lấy cho các cháu xem."

Bà như thấy hy vọng con trai trở về, vội vã bước trong nhà lấy di ảnh của con trai cả .

 

Loading...