Thập Niên 70: Nhật Ký Giảm Béo Của Hồ Yêu - 251

Cập nhật lúc: 2025-12-13 11:11:38
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đi một trăm mét, cảnh tượng mặt Đàm Ngọc Dao đột nhiên đổi.

Toàn bộ tuyết trắng biến mất, đó là một khu rừng rậm. Cảm giác lạnh buốt cũng tan biến, ánh nắng le lói xuyên qua tán cây, chiếu lên cô ấm áp lạ thường.

Đàm Ngọc Dao hiểu rằng đây là ảo cảnh, phá vỡ nó, tìm mắt trận. Cô mới bước một bước, những cây đại thụ phía động.

Những dây leo cứng nhắc nhanh chóng linh hoạt quấn lấy cô. Dù cô luôn cảnh giác và né tránh nhanh, nhưng lượng dây leo quá nhiều, cuối cùng vẫn đ.á.n.h trúng.

Đau đớn khủng khiếp.

Hệ mộc sợ lửa, cô lập tức thi triển một phép thuật hệ hỏa, ném hàng loạt quả cầu lửa về phía cây. Ai ngờ cây hề sợ lửa, thậm chí còn há miệng nuốt chửng những quả cầu lửa.

Quá ngạo mạn.

Đàm Ngọc Dao: "…"

Cô lập tức biến về nguyên hình, hình dáng con tiện né tránh, pháp lực cũng mạnh bằng. Vẫn là bản thể mạnh mẽ hơn.

Vừa nghĩ , cảnh tượng mắt đổi. Trước mắt cô hiện chính là chân núi Tiểu Lương Sơn!

"Dao Dao! Sao vẫn về nhà?"

Nghe thấy giọng quen thuộc, mắt Đàm Ngọc Dao lập tức đỏ hoe. Sợ khác sợ hãi, cô biến trở về.

Tiểu Béo vẫn là dáng vẻ thời trẻ, mái tóc cắt ngắn trông như ch.ó gặm. Đàm Ngọc Dao nhớ , đây là đầu tiên cô cắt tóc cho , tay nghề còn non nớt, cắt vô cùng.

"Đường Nghị Dương" dường như thấy trang phục kỳ lạ của Đàm Ngọc Dao, mật kéo cô về ngôi nhà mới của họ.

Trong sân, một đứa bé một tuổi đang trong xe đẩy, vui vẻ vẫy tay chào bố .

Nhìn thấy con gái như , trái tim Đàm Ngọc Dao mềm nhũn, cô tiến lên ôm lấy bé.

"Mẹ..."

Đàm Ngọc Dao: "..."

Mẹ??!!

Cô chợt tỉnh táo . Làm con gái thể gọi , đây là ảo cảnh mà.

loại ảo cảnh , cô phá vỡ ngay bây giờ, quá lâu gặp Tiểu Béo và gia đình.

Ba họ chơi đùa trong sân một lúc, "Đường Nghị Dương" nấu ăn. Đang ăn cơm, bên ngoài truyền đến tiếng gọi của Ngọc Linh. Đàm Ngọc Dao đang cho con gái ăn, thấy tiếng Ngọc Linh thoáng giật . Ngay lúc , đứa bé trong lòng cô ánh lên một tia ác quang, bàn tay nhỏ nhắn hóa thành móng vuốt sắc nhọn, lao thẳng n.g.ự.c cô.

Đàm Ngọc Dao phản ứng kịp, định đ.á.n.h một chưởng, nhưng gương mặt đó nỡ, chỉ ném cô bé xuống đất.

Phía vang lên những âm thanh nhỏ vụn, Đàm Ngọc Dao lăn một vòng, nép cửa. Nơi cô , bàn ghế hóa thành một vũng nước đen.

"Cha và con gái" đối diện từ từ hợp nhất thành một .

Giống Tiểu Béo, nhưng Tiểu Béo.

Nghe gọi "nương tử", Đàm Ngọc Dao rùng , lập tức quất một roi.

Hắn một roi nhưng phản kháng, chỉ Đàm Ngọc Dao với ánh mắt đáng thương.

"Dao Dao, là chồng ngươi, ngươi đối xử với như ?!"

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

Đàm Ngọc Dao: "..."

Người tạo ảo cảnh chắc quá nhiều tiểu thuyết .

"Nhanh đổi mặt , nếu sẽ tiếp tục đánh!"

"Có đổi thành cái ?"

Người đó biến thành khuôn mặt của con gái Đàm Ngọc Dao.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-nhat-ky-giam-beo-cua-ho-yeu/251.html.]

Một hình to lớn đội đầu một khuôn mặt trẻ thơ, biểu cảm kỳ lạ.

Đàm Ngọc Dao cảm thấy da gà nổi lên. Cô vung roi, dùng chín phần mười pháp lực, đ.á.n.h tan hình dạng của .

"Quá ấu trĩ."

Khi đó biến mất, cảnh vật xung quanh cũng dần tan biến. Đàm Ngọc Dao trở về vùng đồng bằng tuyết.

Trước mắt vẫn là cảnh tượng lúc cô lên, dường như thứ từng xảy .

, nơi ẩn chứa một yêu tinh thích tạo ảo cảnh.

Đàm Ngọc Dao xung quanh, phát hiện gì, bèn bước tiếp.

Phía trong tuyết dường như một vật đen đen. Cô tiến gần, lật lên xem, hóa là Tiểu Béo.

"Ê!"

Bị lừa một , hai , ai còn tin nữa chứ.

"Dao Dao..."

"Im miệng! Cũng chỉ ngươi gọi Dao Dao. Rốt cuộc ngươi là thứ gì?!"

Đàm Ngọc Dao bóp cổ , nhấc bổng lên.

"Dao Dao! Ta là Tiểu Béo đây, cuối cùng tìm thấy ngươi!"

"Ngươi tìm ?"

" ! Từ khi ngươi c.h.ế.t, chịu đầu thai, Diêm Vương phiền chịu nổi, bèn đưa đến Yêu Giới. Nói rằng ở đây thể tìm thấy ngươi. Ta tìm ngươi lâu..."

"Đường Nghị Dương" xong, thậm chí còn nức nở.

Đàm Ngọc Dao thoáng chốc tưởng rằng thật sự là Tiểu Béo. , Tiểu Béo sẽ như .

Cô siết chặt tay, bóp gãy cổ .

Một yêu quái: "..."

【Con cáo vẻ dễ lừa...】

Một giọng ngọt ngào vang lên bên tai Đàm Ngọc Dao.

Tên đó chắc chắn ở gần đây!

Cô âm thầm cảnh giác. chỉ một câu, đó còn tiếng động nào nữa.

Trong ba ngày tiếp theo, Đàm Ngọc Dao trải qua vô ảo cảnh, g.i.ế.c vô "Tiểu Béo". Không tên yêu quái ám ảnh Tiểu Béo như , mỗi đều dùng khuôn mặt của .

Yêu quái đó cũng khá mạnh, ảo cảnh càng lúc càng tinh vi, cuối cùng hầu như tìm sơ hở. Có vài , Đàm Ngọc Dao suýt chút nữa chìm đắm trong đó. cứ đến thời điểm then chốt, cô thấy suy nghĩ của nó và tỉnh táo .

Hắn dường như từ bỏ.

Đàm Ngọc Dao hiếm khi nghỉ ngơi, xuống nền tuyết, cảm thấy khát nước nên tiện tay bốc một nắm tuyết bỏ miệng.

"Phụt!!! Phỉ phỉ phỉ! Cái gì thế !"

Cô nhổ hết , mới phát hiện đó là đất.

...

"Chẳng lẽ ngọn núi tuyết cũng là giả?!"

"Không, núi tuyết là thật."

Một chú tuyết dễ thương nhảy từ đất.

"Ngươi..."

Loading...