Tiếng bước chân dần xa, Sở Đại vô thức chạm tay trái  túi áo. Anh cúi đầu  nhẹ.
Cố Khanh Khanh vốn định tìm quần áo  để tắm, giờ hai đứa nhỏ   đưa  chơi, đúng là thời điểm .   tủ quần áo  lục tung vì tìm đồ cho hai đứa nhỏ, cô bắt đầu sắp xếp . Cô  thấy bực bội gì cơ mà nếu xếp gọn thì sẽ dễ tìm đồ hơn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Dọn dẹp một lúc mới nhận , trong tủ nhiều quần áo của hai đứa nhỏ nhất,  cả quần áo cũ các chị dâu  đảo cho và quần áo  và các thím đan cho mang về. Nghĩ đến đây, cô nhớ  còn  hũ ớt băm, đợi lúc nào rảnh rỗi  vài món quê cho Cẩu Thặng ăn, còn những món khác chắc  thể thêm ớt tùy tiện , băm chút ớt để hấp cá biển chắc  nhỉ?
Suy nghĩ của cô cứ thế trôi  trôi  xa  tiếng bước chân trầm  kéo về. Người đàn ông từ phía  ôm lấy cô, cằm tựa lên đầu cô, quanh chóp mũi tràn ngập mùi bồ kết dịu dịu.
“Em tắm    tắm ?” Cô vẫn đang cầm quần áo.
“... Cùng tắm .” Người đàn ông : “Không  em tiết kiệm nước ?”
“Đó là ở  đảo!” Tay  siết chặt cô hơn, Cố Khanh Khanh đánh đánh  mu bàn tay : “Anh  tắm thì để em tắm, lát nữa hai đứa nhỏ  đòi bế.”
Anh ừ một tiếng, chậm rãi thả tay .
Cố Khanh Khanh  nhà tắm  định đóng cửa thì  đưa tay chặn cửa,  lẻn . Nhà tắm  bật đèn, cô   ép  cửa, ôm chặt trong lòng.
Cô im lặng một lúc: “Em  lấy quần áo cho .”
“Em tắm xong thì  lấy cho .”
“Em thấy thế  , trong nhà  .”
“Ở  lầu cả , sợ gì?”
Thẩm Tuy và Cố Kiến Quốc đang chăm chú xem TV, chắc chắn sẽ  lên lầu lúc , còn Sở Uyên và Tiểu Hủ thì càng  cần  , e là chỉ  khi nào cần xây thêm một tầng mới lên đây.
Anh cúi đầu,  thở ấm áp phả  tai cô,  khẽ: “Đợi Đoàn Đoàn và Niên Niên lên thì  còn cơ hội , em suy xét một chút, hửm?”
Trong bóng tối, các giác quan như  phóng đại, mùi kẹo sữa ngọt ngào từ   xông  mũi cô. Cố Khanh Khanh im lặng một lúc lâu, khi  chuẩn  , cô kiễng chân hôn nhẹ lên khóe môi .
Trong  gian chật hẹp, tiếng thở nặng nề rõ ràng hơn,  từ từ cởi áo sơ mi, hôn lên môi cô. Trong tiếng nước chảy rí rách,  lấy từ túi bên cạnh  thứ gì đó, xé .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-nhung-nam-thang-hanh-phuc/chuong-366.html.]
Một tiếng rưỡi , cô mở cửa nhà tắm, thò đầu , xác nhận   ai mới bước , chân bước   loạng choạng.
Sáng hôm , ánh nắng hiếm hoi len qua bệ cửa sổ  nhà, Cố Khanh Khanh sờ sang bên cạnh, chăn  lạnh ngắt, cô thở dài, chậm rãi  dậy, phát hiện hai đứa nhỏ  thức dậy, quần áo chỉnh tề, đang tự chơi với .
Hai đứa nhỏ  dậy từ lâu, chắc là Sở Đại mặc quần áo cho con,  vây giường  bằng ghế  để con ngã.
Hai đứa nhỏ thấy  dậy, m.ô.n.g uốn éo về phía cô, miệng bi bô: “A a ~  ~”
Cố Khanh Khanh bế con trai lớn lên, ngón tay lau nước miếng bên miệng con, phát hiện còn  dấu sữa, chắc   uống sữa bột no nê.
“Đoàn Đoàn dậy khi nào ? Cha cho hai đứa  vệ sinh ?” Cô cúi xuống sờ m.ô.n.g của Niên Niên, tã vẫn khô ráo.
Chơi với hai đứa một lúc, cô mặc quần áo dậy, để hai đứa nhỏ  giường,  mở cửa gọi với lên lầu: “A Tuy?”
Thẩm Tuy  thẳng lưng luyện chữ,  thấy tiếng gọi, đặt bút lông xuống, nhặt tờ báo bên cạnh để lên bàn: “Đến đây, chị.”
Nghe thấy tiếng em , Cố Khanh Khanh mới yên tâm. May mà  A Tuy ở nhà giúp cô chăm con, nếu  cô  thể xoay sở nổi.
Thẩm Tuy bế Niên Niên  theo  cô xuống lầu, Cố Khanh Khanh hỏi: “Em ăn sáng ?”
“Ăn ,  Tiểu Hủ mang bữa sáng từ nhà ăn  đây, dùng hộp giữ nhiệt đựng, chắc vẫn còn nóng.” Cậu đặt Niên Niên  ghế ,  đón lấy Đoàn Đoàn từ tay chị gái: “Anh rể    cùng hai  đến nhà ăn , trưa  về ăn cơm, bảo em trưa đến nhà ăn ăn cơm tiện thể mang nguyên liệu bữa tối về."
“Được, ngoài trời nắng to, lát nữa em trông hai cháu trai xíu nha, chị ôm chăn  ngoài phơi."
Cố Khanh Khanh mở hộp  thấy cháo hải sản còn ấm, liếc thấy hai đứa nhỏ chăm chú xem TV do Thẩm Tuy  bật, đoán rằng chúng cũng  đói, lát nữa cô sẽ nấu chút cháo mịn cho hai đứa nhỏ ăn.
Cô chậm rãi ăn cháo, thỉnh thoảng  hai đứa nhỏ,  ghế treo các món đồ gỗ nhỏ. Có một quả bóng khắc rỗng, bên trong  khối gỗ vuông nhỏ, Niên Niên lắc qua lắc , khối gỗ lăn trong quả bóng, kêu leng keng, leng keng.
Đoàn Đoàn và Niên Niên  thích chơi với  nhỏ, Cố Khanh Khanh cũng thấy lạ,  cần    trò, hai đứa nhỏ cứ vui  ngây ngô, còn  dậy, tay khua khua.
Cô cứ  cảnh đó mà  mỉm.
Ăn xong cháo hải sản, cô dậy rửa hộp cơm,  lên lầu lấy chăn đem phơi ngoài ban công, xong xuôi cô   lấy ga trải giường.