Thập Niên 70: Nữ Phụ Pháo Hôi Mang Hệ Thống Điểm Danh Một Đường Nằm Thắng - Chương 135: Tự dẫn xác đến, của ít lòng nhiều

Cập nhật lúc: 2025-12-22 07:18:05
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ninh Tịch Nguyệt...”

 

Ngô Tú Lệ thấy Ninh Tịch Nguyệt trong sân liền nghiến răng nghiến lợi hét lớn một tiếng.

 

đầu tóc rũ rượi, mặt tràn đầy vẻ dữ tợn, trong mắt cũng đựng đầy giận dữ, một lời nghĩa vô phản cố giống như một con trâu điên lao về phía Ninh Tịch Nguyệt, hai tay chuẩn sẵn sàng ý đồ vồ tới là động thủ đ.á.n.h và giật tóc ngay lập tức.

 

Những thanh niên trí thức khác trong sân đều Ngô Tú Lệ dọa cho ngây .

 

Ninh Tịch Nguyệt thể hiểu nổi Ngô Tú Lệ đang giương nanh múa vuốt sắp lao tới mặt , bước chân dịch sang bên trái né tránh, vồ hụt, cả ngã nhào xuống đất.

 

“Bịch” một tiếng vang lên, Ngô Tú Lệ ngã sấp mặt (ngã kiểu ch.ó ăn cứt).

 

“Á, tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày, đều tại mày, ***.....”

 

Ngô Tú Lệ tiếp tục hùng hùng hổ hổ bò dậy, lao về phía Ninh Tịch Nguyệt đang .

 

Lúc đám thanh niên trí thức đang ngẩn ngơ mới hồn, vội vàng chạy tới can ngăn, nhưng cách một đoạn, ngăn cản thành công động tác của Ngô Tú Lệ, nhưng cũng chính vì thế mà tạo điều kiện cho Ninh Tịch Nguyệt phát huy một trận.

 

Tự dẫn xác đến, của ít lòng nhiều.

 

Ninh Tịch Nguyệt liếc thấy Lưu Dao cùng với Vu Tri Ngộ Trần Diệp Sơ gọi ngoài tìm đội trưởng cùng thím Thu Cúc và các lãnh đạo trong đội thì mới bắt đầu khởi động tay chân chuẩn việc.

 

Cô đang lo ngứa tay vận động một chút, tự đưa đến tận cửa, thì cô thành .

 

Lần mở màn bằng cách móc gạch, cũng , mà là cố ý đưa về phía mặt Ngô Tú Lệ, ngay khoảnh khắc tay cô sắp tóm thì cố ý hét lên t.h.ả.m thiết một tiếng, mới bắt đầu đ.á.n.h trả.

 

Trừ bỏ bảo vệ thương , những động tác nhỏ tay cô một chút cũng ít, chuyên môn nhắm những chỗ kín đáo Ngô Tú Lệ mà tiếp đón.

 

“Tịch Nguyệt, cô chứ.” Trần Diệp Sơ đang chạy tới hướng lo lắng gọi.

 

Ngô Quế Phương cũng từ trong bếp vẻ mặt quan tâm xông .

 

Vương Manh Manh và các thanh niên trí thức khác bộ đều lộ vẻ lo lắng.

 

Thực sự là động tác và tiếng kêu đau của Ninh Tịch Nguyệt tạo cho đám thanh niên trí thức trong viện một sự nhầm lẫn về thị giác và thính giác, đều tưởng lầm cô Ngô Tú Lệ đ.á.n.h thê t.h.ả.m lắm, cho bọn họ đều quên mất Ninh Tịch Nguyệt là một tay đ.á.n.h cừ.

 

Thực Ngô Tú Lệ cũng chỉ là hai tay múa may loạn xạ, Ninh Tịch Nguyệt Thái Cực quyền hộ , một chút cũng đ.á.n.h trúng, ngược Ngô Tú Lệ mới là đánh, hơn nữa Ninh Tịch Nguyệt ngầm hạ độc thủ, đảm bảo Ngô Tú Lệ ngày mai đau đến mức xuống giường.

 

Trong lúc đ.á.n.h , Ninh Tịch Nguyệt ném cho Trần Diệp Sơ một ánh mắt yên tâm. Trần Diệp Sơ nhận tín hiệu còn phối hợp với Ninh Tịch Nguyệt kéo dài thời gian đám thanh niên trí thức xông can ngăn, để Ninh Tịch Nguyệt đ.á.n.h thêm vài cái nữa mới cho tiến lên kéo .

 

Mà mấy Triệu Xây Dựng, Ngô Quế Phương cùng Vương Manh Manh tiến lên can ngăn còn Ngô Tú Lệ hãm hại.

 

“Á, mặt .”

 

Vương Manh Manh Ngô Tú Lệ cào một vệt đỏ má, ôm lấy khuôn mặt nóng rát, Vương Manh Manh phẫn nộ trừng mắt Ngô Tú Lệ. Bất chấp tất cả, nếu dễ chịu thì cô cũng sẽ nhịn.

 

Vương Manh Manh gia nhập đội ngũ đ.á.n.h Ngô Tú Lệ, thậm chí còn phối hợp với Ninh Tịch Nguyệt, Ngô Tú Lệ thê t.h.ả.m càng thêm thê thảm.

 

“Á á —, tao đ.á.n.h c.h.ế.t chúng mày, đ.á.n.h c.h.ế.t chúng mày, lũ thanh niên trí thức chúng mày đều , á...” Ngô Tú Lệ miệng càng kêu to, chứng tỏ cô đ.á.n.h càng thảm.

 

Câu của cô cũng chọc giận nhiều , thêm vô tình tay Ngô Tú Lệ cào trúng, đều nắm chắc chừng mực mà xuống tay, hiện trường bỗng chốc từ một chọi một biến thành đ.á.n.h hội đồng nhiều chọi một.

 

Ngay cả Triệu Xây Dựng cũng đ.á.n.h một cái trả đũa việc tay Ngô Tú Lệ cào cho một vết đỏ.

 

Đương nhiên nhân lực đ.á.n.h chủ yếu là Ninh Tịch Nguyệt, Trần Diệp Sơ, Vương Manh Manh, Ngô Quế Phương - mấy vị nữ đồng chí, còn các nam đồng chí đều phòng thủ quanh Ngô Tú Lệ để tránh cho các nữ đồng chí chịu tổn thương lớn.

 

Vương Kiến Đông thường xuyên ở bên ngoài nhiệm vụ canh chừng, thấy từ xa hai gọi lãnh đạo đang dẫn hướng về bên , lập tức nhắc nhở mấy vị nữ đồng chí đang đ.á.n.h hăng say: “Đội trưởng tới.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-nu-phu-phao-hoi-mang-he-thong-diem-danh-mot-duong-nam-thang/chuong-135-tu-dan-xac-den-cua-it-long-nhieu.html.]

 

Mấy vị nữ đồng chí ở trong đội lâu như , đều hiểu rõ đạo lý sinh tồn, ánh mắt mấy chạm , khi đội trưởng đến gần thì sôi nổi buông tay . Trần Diệp Sơ còn nhanh chóng móc từ trong túi một món đồ quẹt vài nét lên mấy bọn họ.

 

Ngô Tú Lệ đ.á.n.h đỏ mắt, cho rằng cơ hội lật ngược tình thế, càn rỡ và đắc ý , tay chân cùng sử dụng lao về phía mấy định bắt lấy.

 

“Á, đau quá.”

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

“Ối giời ơi ~”

 

“Không còn thiên lý nữa, cho sống....”

 

“Mặt , cô đền mặt cho ... Hu hu hu...”

 

Bốn diễn viên nhập vai, tất cả đều ngã lăn đất, ngã xong liền dậy nữa mà cứ đó kêu rên đau đớn.

 

“Dậy , lũ hổ , dậy ....” Ngô Tú Lệ còn định lao tới đ.á.n.h , Triệu Xây Dựng và Vương Kiến Đông hai một trái một giữ chặt.

 

Đội trưởng thấy Ngô Tú Lệ đang nổi điên giữa sân, gân xanh thái dương nổi lên, tức giận quát: “Ngô Tú Lệ, cô trò gì thế hả?”

 

Ninh Tịch Nguyệt cuộn mặt đất Trương Đại Vi đau khổ kêu oan: “Đội trưởng, chú chủ cho chúng cháu, cháu....”

 

“Đội trưởng, là bọn họ đ.á.n.h .”

 

Ngô Tú Lệ phục hét lên, Lưu Dao phẫn nộ ngắt lời, chỉ những đang mặt đất: “Đủ , Ngô Tú Lệ cô quá đáng lắm , cô xem chuyện , còn mặt mũi mà lung tung.”

 

Nói xong xổm xuống đống la liệt, mặt là lo lắng và tức giận:

 

“Tịch Nguyệt, em đ.á.n.h thành thế , trời ơi, Manh Manh mặt em, Diệp Sơ cổ , chị Quế Phương tay chị, đây đều là do một Ngô Tú Lệ , ác như , xông thanh niên trí thức viện là đ.á.n.h , dám chứ..”

 

Lưu Dao một câu trắng trợn điểm danh vết thương của từng , đại đội trưởng càng thêm tức giận với Ngô Tú Lệ đang đó.

 

Vu Tri Ngộ ở phía bổ sung một câu: “Còn các nam đồng chí cũng thương, Xây Dựng bọn họ tay cũng đều là vết móng tay cào.”

 

Những cùng hai họ liền về phía vết thương các thanh niên trí thức.

 

Mấy ngã mặt đất cũng phối hợp, dấu vết để lộ vết thương , còn đất ủy khuất với đôi mắt đỏ hoe.

 

Triệu Xây Dựng thực sự cầu thị đội trưởng : “Đội trưởng, là Ngô Tú Lệ đánh, xông là đ.á.n.h đồng chí Tịch Nguyệt, chúng cháu đều giật , qua can ngăn cô còn đ.á.n.h luôn cả bọn cháu.”

 

Vương Kiến Đông còn chỉ gò má đỏ ửng của vẻ mặt đầy ủy khuất, thôi.

 

Thành công thu hút sự đồng tình và tiếng bàn tán của đám đông vây xem.

 

“Không Ngô Tú Lệ lợi hại như , đ.á.n.h cả viện thanh niên trí thức, xem mặt, cổ và mu bàn tay mấy cô thanh niên trí thức là vết cào, Ngô Tú Lệ cũng chỉ tóc tai bù xù, chẳng thấy vết thương nào.”

 

“Người đều là văn hóa, nhường nhịn cô , giống Ngô Tú Lệ ngày nào cũng như con mụ điên c.ắ.n càn, năm nay gây bao nhiêu chuyện .”

 

“Tao phi, bọn họ đều là một giuộc, đúng, một giuộc, bọn họ cùng đ.á.n.h tao, đồ hổ...”

 

Ngô Tú Lệ đầu óc chỉ còn gào thét, nhưng càng giống một con mụ điên hơn.

 

Trong mắt đội trưởng tràn đầy vẻ coi thường, lạnh lùng bắt đầu xử lý sự việc.

 

Lúc , cha Ngô Tú Lệ đều chạy tới.

 

Ngô lão căn sầm mặt về phía Ngô Tú Lệ.

 

Lý Thúy Hoa thấy Ninh Tịch Nguyệt và Trần Diệp Sơ thê t.h.ả.m mặt đất, trong mắt hiện lên một tia hả hê.

Loading...