Thập Niên 70: Nữ Phụ Pháo Hôi Mang Hệ Thống Điểm Danh Một Đường Nằm Thắng - Chương 139: Chuyên gia đả thông tư tưởng
Cập nhật lúc: 2025-12-22 07:17:58
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4q8lobvZcx
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước cổng công xã Vĩnh Xuyên.
"Thanh Viễn, dạo chút ?"
"Mọi , ở đây đợi em gái , đừng bận tâm đến ." Ninh Thanh Viễn tìm một bậc thang xuống, chút lưu luyến vẫy tay với đám bạn cùng.
Đám thanh niên trí thức cùng Ninh Thanh Viễn cô em gái cưng chiều thanh niên trí thức ở đội bên cạnh, chuyện Ninh Thanh Viễn ở đây đợi em gái cùng họ là chuyện thường ngày ở huyện, thấy nhiều nên lạ.
Chỉ một nữ thanh niên trí thức còn mắt trông mong Ninh Thanh Viễn, lưu luyến rời.
Nữ thanh niên trí thức cùng tỏng tâm tư của cô nàng, kéo cô về phía .
"Đi thôi Hồng Mân, Ninh Thanh Viễn tâm tư yêu đương . Cậu xem để mắt đến nữ đồng chí nào , chỉ mỗi cô em gái là con gái quan tâm thôi. thấy từ bỏ cho xong."
Liễu Hồng Mân sắc mặt phản bác: "Điều chẳng chứng minh là một đồng chí đáng để gửi gắm ?"
Người bạn chuẩn lắc đầu: "Người là đồng chí , nhưng thuộc về . Tin , chỉ cần tỏ tình mặt , khi thấy còn mặt chứ."
" đấy, xem thái độ đối với còn chẳng thiết bằng con ch.ó vàng đầu thôn." Một khác hợp với cô châm chọc.
Liễu Hồng Mân mặt trắng bệch vài phần. Chính cô trong lòng cũng rõ, Ninh Thanh Viễn đối với cô và các nữ thanh niên trí thức bình thường khác chẳng gì khác biệt, tức giận đáp trả: "Liên quan gì đến cô, đồ xen việc khác."
"Thèm mà quản ."
Đám vội vã rời .
Ninh Tịch Nguyệt cách đó xa thu hết màn kịch mắt, ngờ vị thanh niên trí thức họ Liễu thích trai cô thật, cũng trai cô , và cảm giác thế nào về Liễu thanh niên trí thức.
Ngọn lửa bát quái của Ninh Tịch Nguyệt bùng lên, hóng hớt suy nghĩ của trai một chút.
Quay đầu , Ninh Tịch Nguyệt gọi Ninh Thanh Viễn đang ở cổng Cung tiêu xã (Hợp tác xã mua bán): "Anh hai."
"Em gái, em đến . Đi, chúng dạo Cung tiêu xã ." Ninh Thanh Viễn tiếng chạy tới.
Cái đầu tiên là thấy băng gạc quấn cổ và cổ tay Ninh Tịch Nguyệt, nụ vui vẻ mặt đông cứng , lo lắng kéo Ninh Tịch Nguyệt hỏi dồn: "Nguyệt Nguyệt, thương thế , nghiêm trọng , mau cho xem nào."
Ninh Tịch Nguyệt vạch một khe hở lớp băng gạc ở cổ và tay , nháy mắt với : "Anh, đồ giả đấy, đừng lo."
Ninh Thanh Viễn thấy tình hình thực tế mới yên tâm : "Em sợ c.h.ế.t, còn tưởng em đạp xe về ngã chứ. Em diễn vở kịch nào đây?"
"Vừa ."
Ninh Tịch Nguyệt kể chuyện ngày hôm qua một năm một mười cho Ninh Thanh Viễn .
Ninh Thanh Viễn xong buồn tức, cuối cùng bất đắc dĩ xoa đầu Ninh Tịch Nguyệt: " là con bé tinh quái."
" em cũng đừng tiếp xúc nhiều với Vương Phượng Lan và đối tượng của cô quá. Chưa chừng chính là hai họ lỡ miệng chuyện hôm đó chúng thấy, hoặc là Ngô Tú Lệ đầu óc bệnh nghĩ sai lệch cái gì nên mới xảy chuyện . Hai đó thể thâm giao."
"Vâng, em . Cô kết hôn xong dọn khỏi khu thanh niên trí thức cũng sẽ nhiều cơ hội tiếp xúc . Đừng chuyện cô nữa, , xem tình hình của dạo thế nào, nữ đồng chí nào thích , hoặc là hảo cảm với ai ?"
Ninh Tịch Nguyệt dùng đôi mắt hóng hớt Ninh Thanh Viễn.
"Nói linh tinh gì thế, trong lòng chỉ cả nhà chúng , đương nhiên còn việc và sách học tập nữa. Chờ bao giờ chúng về thành phố hãy chuyện khác."
Tâm tư bát quái của Ninh Tịch Nguyệt vụt tắt. Anh trai cô quả nhiên tâm tư yêu đương, trái tim kiên định về thành phố hề lay chuyển, những thích trai cô chỉ thể thất vọng .
"Vâng, cũng . Anh, chăm chỉ sách đấy nhé, em tin chắc bao lâu nữa là thể về thành phố." Ninh Tịch Nguyệt nhân cơ hội nhắc nhở vài câu như đùa: "Biết lúc nào đó thể thi đại học, chúng còn thể trở thành sinh viên chứ."
Chỉ còn hai năm nữa thôi, nhanh sẽ thể thi đại học. Đến lúc đó cô thi một trường , tìm một đối tượng cùng chí hướng chắc chắn sẽ hơn là tìm ở đây.
"Ha ha, , nếu thể thi đại học, hai em nhất định thi cái đại học về cho cả nhà, để ba vui lòng." Ninh Thanh Viễn hùa theo lời đùa của Ninh Tịch Nguyệt, tiếp tục tưởng tượng về tương lai: "Nếu học đại học, sẽ học chuyên ngành của ba, kỹ sư cơ khí giống ông . Em gái em học ngành nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-nu-phu-phao-hoi-mang-he-thong-diem-danh-mot-duong-nam-thang/chuong-139-chuyen-gia-da-thong-tu-tuong.html.]
Ninh Thanh Viễn càng nghĩ càng hưng phấn, còn ý tưởng của Ninh Tịch Nguyệt, vui vẻ hỏi thăm.
"Kỹ sư cơ khí đấy ạ." Cô tích cóp chút sách vở và tài liệu học tập liên quan cho hai mới .
Ninh Tịch Nguyệt nghĩ đến dự định của , trả lời: "Em , nếu thực sự thể thi đại học, em chắc chắn thi trường nhất, đó học Hóa học. Sau em kiếm thật nhiều tiền, phát tiền tiêu vặt cho và cả cùng ba ."
Thực cô chỉ phát dương quang đại cuốn bí tịch dưỡng nhan và dưỡng sinh , học Hóa học thể kết hợp hữu cơ hai thứ , sản phẩm .
Ninh Thanh Viễn mà cao hứng: "Ha ha, cảm ơn em gái nhé. Anh còn tưởng em tiếp tục học Y, bác sĩ cơ, nhưng em gái gì cũng ủng hộ."
Tiếc là họ chỉ đang tưởng tượng, cũng đời còn cơ hội học đại học .
Ninh Tịch Nguyệt lắc đầu: "Không bác sĩ , em mày mò t.h.u.ố.c thang chỉ là sở thích cá nhân thôi, ngày thường tự nghiên cứu là . Còn chuyện thầy lang ở đội cũng chỉ để bản sống hơn ở nông thôn, em thử sức ở nhiều phương diện hơn."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Tiếc là đây chỉ là tưởng tượng viển vông của chúng ." Ninh Thanh Viễn trở về thực tại, ỉu xìu . Ngoài Đại học Công Nông Binh , giờ lấy đại học mà học.
Biết tương lai đang chờ họ, Ninh Tịch Nguyệt an ủi: "Anh, chúng tin tưởng một ngày nào đó sẽ thành hiện thực. Việc chúng cần bây giờ là sách thật nhiều, như mới nhiều cơ hội hơn."
"Ừ, em gái." Ninh Thanh Viễn kiên định gật đầu.
Hai em dọc đường bàn chuyện tương lai, bàn về hiện trạng đất nước, bàn về tầm quan trọng của việc tuyển chọn nhân tài, bàn về ảnh hưởng của việc khôi phục thi đại học đối với sự phát triển quốc gia, bàn về sự phát triển của chế độ tuyển chọn nhân tài qua các triều đại lịch sử...
Cuối cùng Ninh Tịch Nguyệt còn đưa một phát biểu mang tính tổng kết: "Tóm , những gì chúng tưởng tượng trong tương lai sẽ là lời suông."
"Em gái, em quá đúng." Ninh Thanh Viễn kích động gật đầu.
Lần thì , Ninh Thanh Viễn triệt để Ninh Tịch Nguyệt "đả thông tư tưởng", tin tưởng vững chắc rằng trong tương lai xa quốc gia nhất định sẽ khôi phục thi đại học, tin tưởng giấc mơ đại học thể thành hiện thực, càng thêm kiên định tâm trí sách học tập của .
Đương nhiên Ninh Tịch Nguyệt vẫn nhắc nhở một câu: " mà, đây đều là ý kiến thiển cận của em, hai giữ bí mật cho em nhé, thì khác tưởng hai em điên."
"Yên tâm, đây là bí mật của hai em , mới cho khác . Tự chúng tin tưởng và nỗ lực vì nó là ."
Về sẽ sách ngay, thể lãng phí thời cơ hiện tại.
Ninh Tịch Nguyệt hài lòng với hiệu quả "tẩy não" hôm nay của . Thế là nhẹ nhàng đem chuyện tương lai nhất định sẽ thi đại học, dùng tình cảm lay động, dùng lý lẽ thuyết phục phân tích, dung nhập đầu Ninh Thanh Viễn, để ý thức về việc khôi phục thi đại học.
"Ơ, chúng mãi đến Cung tiêu xã nhỉ?" Ninh Thanh Viễn nghi hoặc ngẩng đầu đường.
"Ha ha, , chúng qua Cung tiêu xã ba , đây là thứ tư đường đến Cung tiêu xã đấy." Ninh Tịch Nguyệt gượng.
Anh cô say sưa quá, cô vì "đả thông tư tưởng" cho nên cũng nhắc, đến mức , cơ hội hiếm , cô nỡ cắt ngang.
Luận về khoản "tẩy não", cô là chuyên gia.
"Thảo nào, chúng dạo ."
Ninh Thanh Viễn bừng tỉnh đại ngộ, lúc mới phản ứng là họ chuyện quá nhập tâm. tại em gái ?
Ninh Tịch Nguyệt sẽ giải đáp cho , đây là sức mạnh của kỹ năng " qua là nhớ" (siêu trí nhớ).
Đại Vũ ba qua cửa nhà mà , bọn họ là "tam quá Cung tiêu xã" mở vòng lặp, cuối cùng dừng ở thứ tư.
Vào Cung tiêu xã, trùng hợp cũng thật trùng hợp gặp Lý Tú Tú, còn vị thanh niên trí thức Liễu Hồng Mân gặp đó. Khi Ninh Tịch Nguyệt và Ninh Thanh Viễn bước , hai họ đều mắt sáng rực .
Ừm, xác định ánh mắt, cả hai đều trai cô mà sáng rực lên.
Ninh Tịch Nguyệt: ┐()┌
Gâu gâu, đây là cái duyên phận cẩu huyết thế kỷ gì thế , hai đều chút tâm tư với cô.
Cho phép cô hóng hớt ăn dưa một chút nhé!