Thập Niên 70: Nữ Phụ Pháo Hôi Mang Hệ Thống Điểm Danh Một Đường Nằm Thắng - Chương 148: Kẻ đáng thương tất có chỗ đáng giận
Cập nhật lúc: 2025-12-22 09:38:34
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KxY0tWG9Y
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Các thím nhao nhao chuyện.
“Cả nhà thả về cứ thấy sợ sợ thế nào , đây.”
“Ngô Tú Lệ cũng là kẻ hại , bắt cũng chúng hoảng sợ.”
“Chứ còn gì nữa. Tịch Nguyệt, cổ và tay cháu đỡ hơn ?” Thím Lưu quan tâm hỏi Ninh Tịch Nguyệt.
Ánh mắt những khác đều chuyển sang cô.
Ninh Tịch Nguyệt thần tình tự nhiên : “Đỡ nhiều ạ, còn đau mấy, cảm ơn các thím quan tâm.”
“Vậy là , con Ngô Tú Lệ đúng là yêu tinh hại , thương bao nhiêu , cũng may là bắt .”
Thím Lưu vẫy tay gọi xúm gần một chút, mới tiếp tục kể chuyện bát quái.
“Mọi , hai ngày Ngô Tú Lệ bắt , miệng bà Vương "to mồm" (Vương Đại Chủy) lớn , ngày nào cũng thấy bà há to miệng , cũng khen con dâu bà , là vượng nhà bà , tuyên bố hỷ sự thì nhà đối diện bắt. Vương to mồm còn bỏ vốn liếng sắm cho con dâu một cái máy khâu, tuy là đồ cũ nhưng còn mới lắm.”
Thím Lưu khoa tay múa chân tả miệng Vương to mồm to cỡ nào, máy khâu .
Có thím hâm mộ cái máy khâu: “Không ngờ Vương to mồm hào phóng với cô thanh niên trí thức Vương thế, đáng lúc nên giới thiệu cháu gái nhà đẻ cho Lý Kiến Đảng.”
Thím Trương chút tình hình khác liền phản bác: “Tốt , nhưng tình cờ là cô Vương Phượng Lan bỏ ít tiền mới mua về đấy. Tịch Nguyệt, cháu cùng khu thanh niên trí thức với cô , gì ?”
“Không ạ, chị bận rộn chuyện cưới xin, cháu cũng việc riêng, ít chạm mặt .”
Ninh Tịch Nguyệt lắc đầu, cô quả thực . Nếu chuyện là thật thì Vương Phượng Lan chút lụy tình , dâng hiến còn dâng cả tiền. Ninh Tịch Nguyệt cảm thấy với cá tính và sự thẳng thắn của Vương Phượng Lan hẳn sẽ chuyện hạ thấp địa vị bản như .
Thím Tiền xong tin sái cổ: “ bảo Vương to mồm đột nhiên hào phóng thế, còn mua thứ hiếm như máy khâu về, hóa còn chuyện như .”
Ninh Tịch Nguyệt xổm bên cạnh ai gọi thì gì, lẳng lặng các thím khác buôn chuyện.
“Nhà Ngô Lão Căn bắt, vui nhất là nhà bà . Ngay lúc nhà bà sắp hỷ sự thì Lý Thúy Hoa thả , các bà bảo hai nhà liệu gây gổ ?”
“Cái khó , cứ chờ xem.”
Vừa khéo hôm nay là ngày Vương Phượng Lan và Lý Kiến Đảng định tổ chức đám cưới. Nhận lời mời của Vương Phượng Lan, trong khu thanh niên trí thức đều tham dự hôn lễ.
Đội đón dâu đến, Ngô Quế Phương và Triệu Xây Dựng là hai thiết nhất với Vương Phượng Lan, hai họ phụ trách đưa dâu. Các thanh niên trí thức khác sửa soạn một chút cũng theo tân nương cùng qua nhà Lý Kiến Đảng. Người trong đội thích xem náo nhiệt cũng tới. Người đến đông, giúp đỡ càng nhiều, trông vô cùng náo nhiệt.
Thật đúng là câu , nhà ai việc, cả đội xúm giúp.
Khi của khu thanh niên trí thức đến nơi, nhà Lý Kiến Đảng đông nghịt .
Thanh niên trí thức trong viện bàn bạc , đều một đồng tiền mừng, ai cũng nhiều hơn ít hơn. Họ đều là khách mời bên đằng gái, tiền mừng đều đưa cho Vương Phượng Lan. Nghĩ đến tính cách nhà Vương to mồm, quyết định qua bên đó sẽ đưa tận tay.
Vương to mồm thấy đám thanh niên trí thức tới thì hớn hở mặt đón, vì bà thanh niên trí thức điều kiện hơn xã viên trong đội, tiền mừng chắc chắn sẽ bà thất vọng.
Ninh Tịch Nguyệt và Vương to mồm từng ở chung một tiểu đội, bà quen cô nhất nên gọi tên cô đầu tiên.
“Tịch Nguyệt các cháu tới , mau trong .”
“Chúc mừng thím.” Ninh Tịch Nguyệt chắp tay lời cát tường, thấy Vương to mồm cầm cuốn sổ ghi tiền mừng ám chỉ, cô : “Thím ơi, chị Phượng Lan ở phòng nào, bọn cháu đưa đồ cho chị .”
Vương to mồm thấy Ninh Tịch Nguyệt và các thanh niên trí thức bên cạnh tay cầm phong bao đỏ, nụ mặt càng sâu: “Bên , thím dẫn các cháu .”
Với Tri Ngộ, Vương Kiến Đông và Hạ Chí Bằng là nam đồng chí tiện , bèn đưa tiền mừng cho các nữ đồng chí mang .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-nu-phu-phao-hoi-mang-he-thong-diem-danh-mot-duong-nam-thang/chuong-148-ke-dang-thuong-tat-co-cho-dang-gian.html.]
Nhóm Ninh Tịch Nguyệt theo Vương to mồm trong phòng, cùng đưa tiền mừng cho Vương Phượng Lan . Vương to mồm tiễn họ cửa nhà.
Lưu Dao động tác của Vương to mồm, hỏi Ninh Tịch Nguyệt: “Tịch Nguyệt, bảo bà hỏi chị Phượng Lan xem bọn mừng bao nhiêu ?”
“Rõ ràng .” Ninh Tịch Nguyệt nhún vai.
Trần Diệp Sơ thừa con thực dụng thế nào, đặc biệt là các thím trong đội, trở mặt còn nhanh hơn lật sách: “Không thì nghĩ vì bà đích đón bọn , còn đích đưa tận nơi, giờ ngược trở ?”
Vương Manh Manh thấy liền nhắc nhở: “Nhìn kìa, Vương to mồm , mặt thì nhưng nụ nét vui.”
Lưu Dao vẫn đang học cách mặt đoán ý liền thỉnh giáo các cao nhân: “Tại thế nhỉ? Chẳng lẽ cảm thấy bọn đưa ít?”
Vương Kiến Đông liếc mắt một cái, giải thích cho Lưu Dao: “Là do bà thấy bọn đưa đúng ý bà , nhưng tiền tay bà . Đồng chí Vương Phượng Lan khả năng từ chối đề nghị nào đó của bà . Thần sắc vui rõ bà cách lấy tiền, bắt chẹt .”
“Đồng chí Lão Vương lợi hại, thấu đáo thật.” Ninh Tịch Nguyệt giơ ngón cái lên khen.
Lưu Dao đôi mắt lấp lánh đầy sùng bái Vương Kiến Đông: “Đồng chí Kiến Đông, hiểu nhiều thế, tuyệt quá, dạy em nhiều nhé.”
“Cô cứ quan sát phân tích nhiều là thôi.”
Vương Kiến Đông xua tay, vai trò qua đường của .
Lưu Dao sang Với Tri Ngộ và Trần Diệp Sơ: “Anh họ, Diệp Sơ, hai thấy thế nào?”
Trần Diệp Sơ: “Đồng chí Kiến Đông đúng.”
Với Tri Ngộ: “Diệp Sơ đúng.”
Trần Diệp Sơ lườm Với Tri Ngộ một cái, mặt ửng hồng.
“Phụt, các thú vị thật đấy.” Vương Manh Manh câu trả lời của Trần Diệp Sơ và Với Tri Ngộ thì buồn .
Ninh Tịch Nguyệt mặt cũng ẩn ý , Với Tri Ngộ là một "cuồng" Trần Diệp Sơ, cái gì cũng chỉ trả lời "Diệp Sơ đúng".
Hạ Chí Bằng lạc quẻ từ xách một ấm tới, ân cần gọi: “Manh Manh, em uống nước ? Anh rót cho em.”
Hạ Chí Bằng tới, cả bàn thanh niên trí thức đều xem diễn trò.
Nụ mặt Vương Manh Manh tắt ngúm, đổi thành vẻ mất kiên nhẫn, đáy mắt tràn đầy chán ghét: “ uống, tránh xa một chút, thấy là thấy phiền.”
“Vậy em ăn kẹo , kẹo hoa quả ngọt lắm.” Hạ Chí Bằng như hiểu tiếng , lấy mấy viên kẹo mừng cướp đưa qua.
“Đã bảo đừng gần , tránh sang một bên, hiểu tiếng ?”
Vương Manh Manh nể mặt đây là tiệc rượu nhà khác, mắng to, mà cầm khăn tay dùng chút sức đẩy tay . Kẹo tay rơi xuống đất.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Hạ Chí Bằng mặt đầy vẻ tổn thương, chậm rãi xổm xuống nhặt kẹo mừng, kết quả kẹo đứa nhỏ bàn bên cạnh nhanh tay lẹ mắt nhặt mất, một cái cũng chừa , tay còn giẫm cho một cái.
Ôm tay, một một góc đáng thương Vương Manh Manh buồn bã.
Trần Diệp Sơ thu hồi ánh mắt, trong lòng phỉ nhổ: Phi, tra nam, đáng đời.
Ninh Tịch Nguyệt ủng hộ Vương Manh Manh, chút nào đồng tình với tra nam, kẻ đáng thương tất chỗ đáng giận. Trước Vương Manh Manh thích thì hờ hững, giờ Vương Manh Manh để ý tới , thậm chí phiền chán, chạy tới xun xoe, giả vờ thâm tình, cái gì mà lãng t.ử đầu tỉnh ngộ chứ, đại tra nam.
Vương Kiến Đông cắt ngang sự tự cảm động của : “Đồng chí Chí Bằng, tân lang tân nương , lên chứ.”