Thập Niên 70: Nữ Phụ Pháo Hôi Mang Hệ Thống Điểm Danh Một Đường Nằm Thắng - Chương 91: Nhiệt huyết toàn thân bị dội tắt

Cập nhật lúc: 2025-12-22 01:05:17
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6faOPXua5A

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ninh Tịch Nguyệt vận dụng công lực, cấp tốc chạy tới chỗ gã đàn ông ngã xuống, Hai Ninh cũng ăn ý mười phần hành động theo, cùng chạy về phía gã.

 

Hai đều chỉ vũ khí gã đàn ông mới khả năng ngăn cản.

 

Trong chớp mắt, Ninh Tịch Nguyệt liền xổm bên cạnh gã đàn ông nhặt viên gạch lên, đồng thời chộp lấy khẩu s.ú.n.g lục bên hông gã, cảnh giới bốn phía, trọng điểm quan sát nơi tiếng s.ú.n.g vang lên, hướng viên đạn b.ắ.n tới.

 

Sinh t.ử trong gang tấc, Ninh Thanh Viễn cũng chậm trễ, đến bên cạnh Ninh Tịch Nguyệt xổm xuống, nhặt cái liềm của .

 

Hai em trong đầu đều cùng một ý tưởng: dựng gã đàn ông đang hôn mê dậy bia đỡ đạn, lỡ chuyện gì thì đẩy gã chắn thương.

 

Từ lúc gã đàn ông ngã xuống đất đến khi em Ninh Tịch Nguyệt lấy gã vật che chắn chỉ trôi qua hai giây, thể là hai giây kinh tâm động phách.

 

Hướng truyền đến tiếng s.ú.n.g tiếng sột soạt.

 

Ninh Tịch Nguyệt từ trong n.g.ự.c móc hai viên t.h.u.ố.c tự chế, tự ăn một viên, đưa cho Ninh Thanh Viễn một viên.

 

"Anh, ăn , em chuyện lớn."

 

Ninh Thanh Viễn chút do dự nhận lấy thuốc, bỏ ngay miệng, t.h.u.ố.c miệng là tan.

 

Ninh Tịch Nguyệt hiệu cho Hai bịt mũi , còn thì nín thở mở lọ t.h.u.ố.c bột tay . Thừa dịp gió tới, cô tung bột t.h.u.ố.c trong lọ , để gió cuốn .

 

Đặc biệt là vị trí của cô thuộc hướng đầu gió, hướng tiếng động thuộc hướng cuối gió. Bột t.h.u.ố.c trong bình gặp gió liền tán , lưu chút nào, bộ bay về phía đối diện.

 

Ngay lúc , tiếng sột soạt bên ngoài càng gần, chợt vang lên một giọng : "Hai vị đồng chí, đừng sợ, chúng ."

 

Hai em động tĩnh, tiếp tục xổm lưng gã đàn ông quan sát đối phương.

 

Là một đàn ông trẻ tuổi, mặt còn chút ngụy trang, khí chất quanh giống , nhưng khẩu s.ú.n.g tay đó hai em dám vọng động.

 

Ninh Tịch Nguyệt nắm chặt s.ú.n.g trong tay, trong lòng đếm ngược: "Một, ba, ngã."

 

Người đàn ông cách đó xa bước chân loạng choạng, lảo đảo vài bước ngã xuống đất. Anh c.ắ.n răng cố giữ tỉnh táo, giơ s.ú.n.g lên trời b.ắ.n một phát mới nhắm mắt hôn mê bất tỉnh.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

"Anh, chạy mau."

 

Tiếng s.ú.n.g rõ ràng là để gọi đồng bọn, cũng còn bao nhiêu . Tuy cô tự tin t.h.u.ố.c của , nhưng chịu nổi sẽ cảnh giác phát hiện manh mối mà trúng chiêu.

 

Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất.

 

Thực sự thì cô đành đ.á.n.h ngất Hai vác gian tránh nạn.

 

"Đứng ! Còn chạy nữa là nổ s.ú.n.g đấy. Giơ hai tay lên, đây!"

 

Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt. Ninh Tịch Nguyệt và Ninh Thanh Viễn dừng bước, giơ tay mà siết chặt vũ khí trong tay, chậm rãi xoay , tùy thời hành động.

 

Ninh Tịch Nguyệt giao tiếp với hệ thống trong đầu: "Thống T.ử mau giúp xem tình huống phía . Theo lý thuyết cũng nên trúng mê d.ư.ợ.c . Cho vị trí chính xác của , tranh thủ xoay b.ắ.n một phát trúng ngay."

 

"Ký chủ, chỉ thể đảm bảo hai nguy hiểm tính mạng, còn những yêu cầu khác ký chủ tự phán đoán."

 

Được thôi, ý của Thống T.ử chính là chuyện b.ắ.n s.ú.n.g nó giúp gì.

 

Bất quá thể giữ mạng cho hai em chính là bảo đảm lớn nhất. Ninh Tịch Nguyệt gan lớn, chuẩn liều một phen.

 

hiệu bằng mắt cho trai, chuẩn động thủ. Cao thấp gì cũng đua một phen, đến cái niên đại nhiệt huyết sôi trào thể chiến một trận, tính mạng bảo đảm thì còn sợ cái búa gì nữa.

 

Ninh Thanh Viễn đáp bằng một ánh mắt kiên định quyết tuyệt.

 

"Hai cái đứa ranh con qua đây cho ! Ai cho phép hai đứa chạy loạn trong núi hả?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-nu-phu-phao-hoi-mang-he-thong-diem-danh-mot-duong-nam-thang/chuong-91-nhiet-huyet-toan-than-bi-doi-tat.html.]

Gì cơ?

 

Nhiệt huyết đang sôi trào của hai em tiếng quát mắng tức giận quen thuộc dội cho lạnh toát, đồng thời cũng yên lòng.

 

Hai em hẹn mà cùng cúi đầu, cụp tai, xoay chậm rãi dịch về phía .

 

"Anh Cả ~"

 

"Anh Cả, ở đây?"

 

"Anh mà ở đây thì mặt đất chính là hai đứa đấy, quả thực là hồ đồ!"

 

Ninh Thanh Trí mặt đầy giận dữ, nỡ mắng em gái liền sang mắng thằng Hai.

 

"Ninh Thanh Viễn, mày đưa em gái lên núi ? Bảo mày chăm sóc em, bảo mày đưa em đến mấy chỗ nguy hiểm . Không cái khác, lỡ con lợn rừng chạy thì hai đứa thế nào? Là mày đ.á.n.h lợn rừng lợn rừng ăn thịt hai đứa hả?"

 

Ninh Thanh Viễn cúi đầu thành thật chịu mắng, Cả đang nóng, nên cãi .

 

Ninh Tịch Nguyệt cũng cúi đầu chờ Cả xả giận xong .

 

Bên cạnh, Quý Diễn Minh thấy Ninh Tịch Nguyệt cúi đầu mắng, giống như con chim cút im lặng ngoan ngoãn, bèn bước lên kéo tay chiến hữu, mở miệng giải vây.

 

"Được Lão Ninh, một chút là , xử lý sự việc quan trọng hơn."

 

"Lát nữa sẽ chuyện với hai đứa ." Ninh Thanh Trí hừ hừ hai tiếng tiếp tục mắng nữa, chuyển tầm mắt sang hai đang mặt đất.

 

Cuối cùng lo lắng về phía đàn ông trẻ tuổi đỡ dậy, xem biểu tình của xung quanh, Ninh Thanh Trí bớt lo lắng hơn, hỏi Quý Diễn Minh - xem xét tình hình bên cạnh: "Cương T.ử thế nào ? Không việc gì lớn chứ?"

 

Quý Diễn Minh lục soát gã đàn ông to lớn đang trói thành bánh chưng, tranh thủ trả lời một câu: "Không , hôn mê thôi, cũng khi nào mới tỉnh . Tìm xem t.h.u.ố.c giải ."

 

"Được, nhất định là ở thằng ranh con ." Ninh Thanh Trí đá một cái gã đàn ông đất.

 

"Cái đó... em chuyện ." Ninh Tịch Nguyệt lặng lẽ giơ tay, thận trọng mở miệng.

 

Bao gồm cả Ninh Thanh Trí và Quý Diễn Minh, sự chú ý của bốn đồng chí đều chuyển dời lên Ninh Tịch Nguyệt.

 

"Nói."

 

Quý Diễn Minh cố gắng để giọng quá nghiêm túc, nhưng hiệu quả lắm, từ vẫn Ninh Tịch Nguyệt cảm nhận áp lực.

 

Vị đồng chí Quý vẫn lạnh lùng dọa như , một từ "" thốt cô cảm thấy như phạm tội lớn, c.h.é.m đầu ngay. Nếu đặt ở cổ đại, đồng chí Quý tuyệt đối thể đảm nhiệm vai Nhiếp Chính Vương tàn bạo vô tình.

 

Ninh Tịch Nguyệt cũng sợ, cô phạm , sợ.

 

Ninh Thanh Viễn thì liếc mắt một cái liền thích Quý Diễn Minh, chắn mặt Ninh Tịch Nguyệt ngăn cách tầm mắt.

 

"Em gái, em cái gì, từ từ ." Ninh Thanh Trí ôn nhu , xoay trừng mắt chiến hữu của một cái, nhỏ giọng nhắc nhở: "Thu liễm chút , đừng dọa em gái ."

 

Quý Diễn Minh ngay khoảnh khắc thốt lời cũng phát giác đúng, đè thấp giọng nữa, lời ôn hòa hơn chút: "Cô cứ từ từ , đồng chí Ninh."

 

Ninh Tịch Nguyệt kỳ quái thoáng qua Ninh Thanh Trí thoáng qua Quý Diễn Minh, ngờ đồng chí Quý còn lời Cả, hai mạc danh kỳ diệu chút cảm giác "cặp đôi" là nhỉ.

 

Ấy, ý nghĩ lung tung gì thế , Ninh Tịch Nguyệt xua nó khỏi đầu.

 

"Chuyện là, ngại quá, vị đồng chí lỡ trúng mê d.ư.ợ.c của chúng em, ăn t.h.u.ố.c giải thì sẽ hôn mê ba ngày ba đêm đấy ạ."

 

Nói từ trong túi móc một viên t.h.u.ố.c bề ngoài mắt lắm đưa qua: "Đây là t.h.u.ố.c giải, đút cho vị đồng chí ăn, trong vòng mười phút là thể tỉnh ."

 

Ninh Thanh Viễn thấy Quý Diễn Minh lạnh lùng đối diện, sợ em gái chịu ảnh hưởng, chủ động nhận tội : "Là em thả mê d.ư.ợ.c đấy, chúng em cố ý, chúng em chỉ tưởng cũng là thôi."

 

 

Loading...