Bạch Thủy Tiên gật đầu, chậm rãi đậy nắp bình , đột nhiên nhớ đến một chuyện, ánh mắt trợn to: “Linh Lung, hình như chồng của Tần Mộng Lan đột nhiên c.h.ế.t bất đắc kỳ tử đúng ?”
“ .”
Con ngươi Cung Linh Lung co rụt , nghĩ đến một loại xác suất nào đó, nhíu chặt mày , giọng lạnh lùng: “Con Thao , chồng của Tần Mộng Lan là một quân nhân, cơ thể khỏe, đó thương nên mới xuất ngũ về, nhưng vết thương nghiêm trọng lắm, ở trong nhà nghỉ ngơi hai tháng là khôi phục hẳn .”
“Sau khi vết thương của lành đến nhân viên bảo vệ của nhà ga xe lửa, trong thời gian đó bắt giữ tội phạm ăn trộm thương nhẹ một , nhưng cũng nguy hiểm đến tính mạng, mãi đến năm ngoái mới là công việc quá mệt mỏi, cơ thể xảy chút vấn đề nhỏ.”
“Hai tháng ông đột nhiên tử vong, lúc đó nhiều đều tin, đại đa đều cho rằng ông hi sinh vì nhiệm vụ.”
Bạch Thủy Tiên cúi đầu bình thuốc trong tay, híp mắt : “Hiện tại xem , nguyên nhân cái c.h.ế.t thật sự của ông khó mà rõ.”
“Mẹ, chúng cần nhúng tay chuyện ?” Cung Linh Lung trưng cầu ý kiến của bà.
“Nếu bình thuốc thật sự dùng để đầu độc ông , như ông hại chết, chúng thể nghi ngờ mà gì . Ông từng quân nhân, từng lên chiến trường, là một vị hùng từng bảo vệ quốc gia, chúng thể để ông c.h.ế.t một cách minh bạch .”
Bạch Thủy Tiên cũng vì trả thù Bạch Kiến Nhân nên mới điều tra chuyện , mà là vì thể một vị hùng từng phụng hiến cho đất nước c.h.ế.t nhắm mắt.
“Mẹ, việc chúng tiện nhúng tay , để cho nhà họ Dương điều tra .” Cung Linh Lung quyết định.
“Được , địa vị của nhà họ Dương ở thành phố Đàm cũng thấp, con truyền tin cho bọn họ, để bọn họ tự điều tra. Hiện tại Tần Mộng Lan tạm giam, thẩm vấn điều tra bà là thích hợp nhất. Nếu thật sự là hai bọn họ hợp tác âm mưu hại c.h.ế.t , thì hai tên bằng súc sinh thật sự là c.h.ế.t một vạn cũng quá đáng chút nào.”
Hai con trao đổi xong chuyện , Cung Linh Lung lập tức lấy giấy bút một bức thư, đó vội vàng ngoài đưa thư.
Cô hỏi vài mới địa chỉ của nhà họ Dương, mới đến cửa, thấy một thiếu niên chừng mười lăm mười sáu tuổi mở cửa bước , cô lập tức kéo khăn quàng cổ lên che mặt, qua hỏi: “Em trai, họ Dương ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-162.html.]
“Cô là ai?” Đối phương quan sát cô từ xuống .
Cung Linh Lung trả lời bé, tiếp tục hỏi: “Nơi là nhà của đồng chí Dương Bình qua đời ?”
“Cô tìm chú hai của gì?” Đối phương tiếp tục hỏi.
Cung Linh Lung: “…”
Đứa nhỏ ăn kiểu gì thế, chú hai của bé c.h.ế.t , cô còn thể đến đây tìm chú hai của bé nữa ?
Lúc trai cũng phản ứng , biểu cảm mặt cứng đờ hỏi: “Chú hai của qua đời , cô chuyện gì ?”
“ đồng chí Dương Bình qua đời, là nhờ đưa một bức thư cho cha của đồng chí Dương Bình.”
Cung Linh Lung xong lập tức lấy lá thư , bỏ trong tay nhóc, còn dặn dò: “Nhất định nhanh chóng đưa cho ông bà của đó, thể để Tần Mộng Lan và nhà họ Tần lấy .”
Cô xong lập tức xoay bỏ ngay.
Thiếu niên trực giác cảm thấy chuyện quan trọng, cũng đuổi theo cô, cầm lá thư xoay chạy nhà.
Không bao lâu Dương chạy , trong tay cầm theo lá thư , ngoài miệng còn lệnh: “Tiểu Dũng, nhanh đuổi theo gửi thư , gọi cô , mời cô về nhà.”
Thiếu niên chạy theo một vòng, đuổi kịp Cung Linh Lung, chỉ thể bỏ cuộc.
Không tìm truyền tin, Dương và cháu nội vội vàng tách hành động, gọi bộ thanh niên trai tráng của nhà họ Dương về, đó ùa đến đồn công an tìm Tần Mộng Lan.