“Mẹ ơi, bọn con mới rửa mặt xong đó.” Lục Trường Khiếu duỗi tay đẩy mặt cô .
“Nước miếng của còn sạch hơn khăn của cha con đó.”
Cung Linh Lung ôm lấy bé hôn tới tấp, bôi hết bộ son môi lên mặt bọn họ, ba đứa nhỏ đều biến thành ba đứa nhóc mặt mèo.
Bốn con bọn họ chơi đùa, những khác đều đang mỉm .
Hiện tại ba em đấu cô, vuốt mặt dính đầy nước miếng và son môi, chỉ đành cầu cứu: “Cha, cứu mạng.”
“Con chê gì chứ, cha còn đây nè.”
Vợ của chỉ thích hôn con, hiếm khi chủ động hôn như thế , cũng hi vọng cô sẽ luôn bôi son môi của cô lên mặt như thế .
Ba đứa nhỏ: “... Bọn con chuyển nhượng cho cha nè.”
“Ha ha ha…”
Mọi trong phòng ầm lên, Cung Linh Lung cũng ngừng, phối hợp nhét con trong lòng n.g.ự.c Lục Tĩnh Xuyên, để bọn cha con bọn họ giao lưu trao đổi nước bọt và son môi của cô.
Sau khi đùa nghịch xong, kết quả đương nhiên là bốn cha con bọn họ đều lên rửa mặt.
Thôi Trí Viễn bọn họ chơi đùa vui vẻ hạnh phúc như thế, cảm giác khó chịu và áy náy đọng trong lòng suốt buổi sáng cũng vơi bớt nhiều, lúc hai con bọn họ chịu đủ cực khổ, hiện tại cũng khổ tận cam lai .
Mấy đứa nhỏ chơi đùa, Lục Nam Chinh và Chu Lan Cầm cũng bỏ quên khách, lúc cũng bắt đầu trò chuyện với Thôi Trí Viễn.
Thôi Trí Viễn sống ở nước ngoài nhiều năm, tương đối hiểu về các chính sách của các quốc gia phương tây, đề tài chung với hai bọn họ, ba nhanh chóng trò chuyện vui vẻ.
Đồ ăn lượt bưng lên bàn, ba lớn bảo Cung Linh Lung và mấy đứa nhỏ ăn , bọn họ chờ đồ ăn bưng lên đầy đủ ăn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-918.html.]
Cung Linh Lung chăm sóc cho ba đứa nhỏ ăn cơm, cũng mời hai em chồng ăn trưa, đây là đầu tiên bọn họ đến nhà hàng ăn cơm, giá cả nơi đắt, đến nơi đều phận địa vị cao, đồ ăn đều khá cao cấp, đại đa là các món mà bọn họ từng ăn, vài món còn từng thấy bao giờ.
“Mẹ, món ngon quá, nấu ?” Cung Bồng Trạch ghim một viên thịt heo viên gặm.
“Đây là sư tử đầu, cũng đó, nhưng lẽ sẽ ngon bằng đầu bếp tay nghề, chờ về nhà sẽ thử xem .”
Con trai thích ăn, Cung Linh Lung đều sẽ thử .
Lúc nãy cô gọi hai phần sư tử đầu, mỗi một viên, đẩy chén trong tầm tay đến mặt lớn : “Cha cung nếm thử .”
“Được .” Chu Lan Cầm cầm lấy đũa dùng chung, đầu tiên là gắp cho Thôi Trí Viễn : “Anh sui, nào, nếm thử .”
“Cảm ơn chị sui.”
Thôi Trí Viễn thấy ba em bọn họ đều thích ăn, : “Linh Lung, con gọi thêm một phần nữa , đóng gói mang về tối nay cho mấy đứa bé Minh ăn.”
“Tối nay ăn cơm ở nhà, ngày mai cả và dì Hoắc đến nơi khác việc, tối nay cả nhà cùng ăn vịt , kế hoạch sẵn từ .”
Bọn họ kế hoạch, Thôi Trí Viễn cũng đóng gói thức ăn nữa, nhưng mà vẫn nhớ kỹ chuyện , dự tính chờ vài ngày nữa ông sẽ đóng gói một phần mang đến.
Lúc nãy ba em đều lớn đến chuyện nước ngoài, Cung Bồng Trạch chủ động hỏi: “Ông ngoại, ông qua bao nhiêu quốc gia ?”
Thấy bé gọi là “ông ngoại”, Thôi Trí Viễn vô cùng vui vẻ, tươi rói : “Ông ngoại từng đến mười mấy quốc gia, chủ yếu là các quốc gia Âu Mỹ phương tây, đều là ăn buôn bán với ông, mỗi năm ông đều sẽ tham gia đủ loại cuộc họp.”
“Những quốc gia đó khác nơi nhiều lắm ?” Cung Bồng Trạch hỏi thêm.
Hiện tại bé đang học tiếng nước ngoài, cũng giáo viên miêu tả phong cảnh và phong tục nước ngoài, nhưng mà giáo viên cũng lâu nước ngoài, còn nắm bắt những đổi ở hiện tại nữa.
“Hiện tại thì vẫn còn khác lớn, các quốc gia ông đến đều phát triển kinh tế khá , hiện tại giàu hơn trong nước nhiều, nhưng mà cuộc sống giàu hiện tại của bọn họ đều là nhờ những thứ cướp đoạt của các quốc gia khác…”
Ba đứa nhỏ đều lòng hiếu học, Thôi Trí Viễn cố gắng giải thích dễ hiểu nhất cho bọn họ, còn nhiều ví dụ thực tế trong lịch sử, cũng nhắc đến thu nhập, kinh tế của các quốc gia phương tây hiện tại, khá kỹ càng tỉ mỉ.