Lục Tĩnh Xuyên tùy ý đảo mắt xung quanh, thấy bên hồ ít ốc đồng, hỏi mấy đứa nhỏ: “Mấy đứa ăn ốc đồng ?”
“Cái cũng ăn hả?” Ba em ăn món bao giờ.
“Được chứ, thịt ốc đồng ngon lắm đó.”
Cung Linh Lung lấy vài cái rổ trong gian đưa cho bọn họ: “Bốn cha con bắt , bắt nhiều mang về ăn, em đến bên cạnh hái ít rau dại.”
Trong gian nhiều đồ ăn, nhưng hôm nay cô cố ý ngoài nấu cơm dã ngoại, đương nhiên là ăn rau dại .
Thời tiết cuối tháng mười lạnh, nước cũng lạnh, nhưng Lục Tĩnh Xuyên và ba đứa nhỏ đều thể chất như sắt thép, hề sợ lạnh chút nào, ở bên hồ nhặt ốc gần hai tiếng đồng hồ mới về.
Thịt ốc đồng ngon, nhưng xử lý phiền, Cung Linh Lung chỉ sơ chế một chậu nhỏ, lấy hết thịt xào lên ăn.
Đồ ăn buổi trưa khá đơn giản, một chậu cá, một chén thịt ốc đồng, còn chiên một đống bánh rau dại.
Buổi sáng ở bên ngoài chơi, ăn cơm trưa xong lập tức khởi hành về thành phố, buổi chiều cả gia đình năm xem điện ảnh mới nhất, chạy đến trung tâm thương mại mua vài thứ, buổi tối đến nhà chồng ăn cơm.
Vừa đến nhà chồng, Giang Vận lập tức báo cho bọn họ tin vui: “Nhị sư , Linh Lung, chị sắp bác .”
“Lại ?”
Cung Linh Lung về phía bụng của cô .
Giang Vận sờ cái bụng phẳng lỳ của , : “Sáng nay đến bệnh viện khám, hơn một tháng .”
Theo kế hoạch của bọn họ thì vốn dĩ định chờ thêm một hai năm nữa mới tính đến chuyện sinh đứa thứ hai, nhưng con đến nhanh như thế.
Thấy thím thai, ba em đồng loạt ngẩng đầu về phía cha , đồng thanh hỏi: “Chừng nào cha mới sinh em gái cho bọn con?”
Lục Tĩnh Xuyên: “… Chờ thêm hai năm nữa .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-quan-tau-danh-da-nguoc-tra-va-mat/chuong-977.html.]
Linh Lung kế hoạch nước ngoài du học, thời điểm thích hợp để mang thai, hai vợ chồng bọn họ thương lượng chuyện từ , dự định chờ cô du học xong sẽ về sắp xếp.
Nếu bất ngờ gì xảy thì đầu năm Cung Linh Lung sẽ nước ngoài, du học hai năm về nước, cô sẽ dẫn theo ba đứa con trai, việc học cũng sẽ nặng, mấy năm nay thật sự thích hợp để mang thai sinh con.
Chu Lan Cầm tan ca về nhà, trong phòng bếp bắt đầu tỏa mùi thơm, bà nhà lập tức hỏi: “Tiểu Vận, bác sĩ thế nào? Có cần ở nhà nghỉ ngơi ?”
Sáng nay Giang Vận cảm thấy bụng khó chịu, chút đau âm ĩ cho nên mới đến bệnh viện khám.
“Bác sĩ bảo con nghỉ ngơi nhiều , ba tháng đầu hạn chế vận động.”
Lúc Giang Vận đang ghế sofa, dùng một tay đặt bụng, tay còn đỡ Đường Đường: “Nhóc con chắc là chút nũng nịu, thai lắm, thể chạy ngược chạy xuôi khắp nơi như Đường Đường.”
“Mỗi mang tai đều phản ứng khác , nếu thai thì xuống nghỉ ngơi nhiều , tạm thời xin đơn vị nghỉ một tuần , nếu vẫn còn khó chịu thì nhập viện, bác sĩ ở bên cạnh chăm sóc cũng sẽ yên tâm hơn.”
Chu Lan Cầm sắp xếp, bà thật sự thời gian rảnh để chăm sóc cô , một hai năm nay đều là thuê chị Ngọc về nhà giúp đỡ.
Nãy giờ Cung Linh Lung ở trong phòng bếp phụ nấu cơm, hiện tại bưng một chén canh xương sườn hạt dẻ cho Giang Vận : “Tĩnh Dương vẫn còn về, hai con em uống canh lót .”
“Thịt thịt.”
Đường Đường cũng là một cô bé ham ăn, thích ăn thịt nhất, thấy đồ ăn ngon là tít cả mắt.
“Ngày nào cũng đòi ăn thịt, trông cứ như một quả bóng tròn vo.” Trong mắt Chu Lan Cầm tràn ngập cưng chiều.
Đường Đường nuôi đến tròn vo, trắng trẻo mập mạp đáng yêu chết, cô bé thích ăn thịt, trong nhà cũng bao giờ thiếu thịt.
Giang Vận đút thịt cho cô bé ăn : “Xem đặt tên cúng cơm cho Đường Đường sai , lúc đặt tên là Thịt Thịt mới đúng, chỉ thích ăn mỗi thịt, dựa theo cách của Linh Lung thì chính là thịt sẽ vui.”
“Con nít cũng là thịt vui mà.”
Gia cảnh của nhà bọn họ khá , bao giờ để con cháu khổ trong sinh hoạt, mỗi ngày ba bữa đều món rau món mặn phối hợp với , mấy đứa nhỏ đều ăn ngon uống .