Lục Tiến Dương thấy cô bước , đôi mắt đen bỗng bùng lên hai ngọn lửa nóng bỏng.
Ôn Ninh mỉm với , đặt cuốn băng máy ghi âm bàn.
Nhấn nút bật, theo điệu nhạc cổ điển tao nhã, khuôn mặt cô như hoa đào, đôi mắt ngập tràn tình tứ, chiếc eo nhỏ lắc lư theo điệu nhạc. Cánh tay trắng ngần mềm mại vươn , cổ tay thon nhỏ vặn vẹo nhẹ nhàng, vẽ nên những đường cong tuyệt trong trung. Đôi chân ngọc ngà khẽ nhón, đùi ngọc nâng nhẹ, động tác uyển chuyển như cành liễu thướt tha lay động trong gió, gợi cảm quyến rũ.
Khi đang nhảy, đôi mắt hạnh long lanh của cô còn chớp chớp về phía Lục Tiến Dương, ánh mắt lấp lánh khiến yết hầu Lục Tiến Dương khẽ động. Cánh tay chống , gân xanh nổi lên.
là một con yêu tinh mà.
Anh cô với ánh mắt sâu thẳm, sự nóng bỏng trong mắt dường như thiêu đốt cô.
Âm nhạc còn dứt, Lục Tiến Dương dậy, một tay ôm ngang eo cô bế lên, đặt lên giường…
Vừa cúi xuống, tiếng gõ cửa vang lên.
Cộc cộc cộc.
Diệp Xảo ngoài cửa: “Anh cả, trong phòng ?”
“Em một bài toán giải , nhờ chỉ giúp.”
Lục Tiến Dương bận đến mức thời gian bảo cô cút .
Diệp Xảo ngoài cửa nghi hoặc nheo mắt, rõ ràng nãy cô thấy tiếng động trong phòng.
Nghĩ đến Ôn Ninh và Lục Tiến Dương đang ở một trong phòng, lòng Diệp Xảo như mèo cào, khó chịu vô cùng.
Cô ngoài cửa chịu , cẩn thận lắng tai một lúc.
Nghe thấy trong phòng thỉnh thoảng vài tiếng động ngắn ngủi.
Cô tin, giơ tay gõ cửa.
Lần bên trong tiếng đáp , là giọng lạnh lùng như băng đá của Lục Tiến Dương: “Cút.”
Diệp Xảo sững sờ, ngay đó mặt cô nóng bừng như thiêu đốt, vội vàng chạy trốn.
Âm mưu của Diệp Xảo
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-quan-thieu-mat-lanh-hang-dem-deu-giat-ga-giuong/290.html.]
Diệp Xảo rời khỏi nhà họ Lục.
Trước đó cô hẹn bạn học ở cửa hàng quốc doanh, dạo phố xong sẽ cùng về ký túc xá.
Khi Diệp Xảo đến cửa hàng, bạn học còn tới. Cô quanh quầy hàng tầng một, bỗng nhiên thấy một bóng lưng ở quầy kẹo trông quen mắt. đó ở đây nhỉ?
Diệp Xảo chăm chú bóng lưng đó một lúc lâu, cho đến khi đó . Diệp Xảo trợn tròn mắt, đồng tử co : “Dì Ninh?”
Ninh Tuyết Cầm ngước mắt, rõ đang gọi , cũng vài phần kinh ngạc: “Diệp Xảo?”
Ánh mắt Diệp Xảo lén lút đánh giá Ninh Tuyết Cầm. Cô thấy bà mặc quần áo mới tinh, rõ ràng là phong cách ăn mặc của thành phố. Cả bà như sáng hơn hẳn, khác với dáng vẻ xám xịt ở trong thôn. Cô hỏi: “Dì Ninh, dì đến thủ đô? Ôn Ninh ạ?”
Ninh Tuyết Cầm quấn dây chiếc túi vải nhỏ tay cổ tay, nhàn nhạt : “Biết chứ, Ôn Ninh cho cháu ?”
Sắc mặt Diệp Xảo đanh . Ôn Ninh chỉ cho cô , căn bản là giấu giếm chuyện. Nghĩ đến cảnh Ôn Ninh thể đang ở trong phòng một với Lục Tiến Dương ban nãy, Diệp Xảo ghen tỵ đến phát điên.
Cô cố kìm nén cảm xúc trong lòng, mỉm : “Dì Ninh, dì ở thủ đô ở ạ? Hay là dì đến ở nhà họ Lục , bây giờ chú Lục và dì Tần ở nhà, dì ở đó còn thể chăm sóc cho Ôn Ninh.”
Ở trong nhà họ Lục , ông nội Lục vốn đồng ý Ôn Ninh và Lục Tiến Dương yêu , dì ở đó sẽ càng gây thêm rắc rối.
Ninh Tuyết Cầm sớm kể chuyện Diệp Xảo đến nhà họ Lục gì, lúc đương nhiên cho rằng cô thật lòng nghĩ cho . “Tiểu Xảo, nhà họ Lục giúp dì quá nhiều , dì thể hổ mà phiền nữa. Dì việc , nhé.”
Ninh Tuyết Cầm vội vã rời .
Diệp Xảo theo bóng lưng bà, chìm suy tư.
Đang mải suy nghĩ, bạn học đến. Diệp Xảo đành gác suy nghĩ , cùng bạn dạo phố.
Hai dạo một lúc, chuẩn bắt xe buýt về trường.
Lên xe, Diệp Xảo ở ghế gần cửa sổ. Tuyến xe về trường qua trạm Viện Nghiên cứu Quân sự. Diệp Xảo vô tình đầu ngoài cửa sổ, đồng tử đột nhiên co .
Cô thấy Ninh Tuyết Cầm!
Sao Ninh Tuyết Cầm Viện Nghiên cứu Quân sự?
Không , cô nhất định tìm hiểu cho rõ!