Lục Tiến Dương lặng lẽ quan sát đàn ông. Hắn mặc một bộ áo Tôn Trung Sơn xám xịt, dính đầy bụi bặm, trông như lâu giặt. Tóc cũng rối bời, nhưng đôi mắt lộ một sự hận thù hủy diệt.
Trông giống một kẻ đào tẩu.
Người đàn ông dí nòng s.ú.n.g đầu Ôn Ninh mạnh hơn, phẫn nộ gào lên với Lục Tiến Dương: “Các đúng là một lũ chó săn bám dai như đỉa, bắt tao , đến đây! Đến bắt tao !”
“Cùng lắm thì tao với các cá c.h.ế.t lưới rách!”
Ôn Ninh mà hiểu gì.
Lục Tiến Dương cũng . Anh thử giải thích với đàn ông: “Chúng đến đây tìm Tạ Quyên, đến tìm .”
Người đàn ông rõ ràng tin: “Đừng lừa tao! Các lùng sục ở thôn Tiên Phong cả tháng trời , bắt tao thì là gì! Đằng nào tao cũng chạy , chi bằng cùng chết!”
Lục Tiến Dương gần như xác nhận phận của đàn ông, chắc chắn là một tội phạm trọng án đang bỏ trốn.
Sở dĩ đàn ông kích động như là vì thấy mặc quân phục.
Lục Tiến Dương : “ là phi công, công an, đến để bắt . Người bắt là yêu của , thả cô , đổi cho.”
Nghe những lời , đàn ông cầm s.ú.n.g về phía Tạ Quyên.
Tạ Quyên xác nhận: “Cô đúng là con riêng của Lưu Quân.”
Người đàn ông cầm s.ú.n.g do dự vài giây, đồng ý đề nghị . bảo Tạ Quyên lấy dây thừng trói chặt cả tay và chân của Lục Tiến Dương, lúc mới thả Ôn Ninh , ngược dùng s.ú.n.g dí thắt lưng Lục Tiến Dương, hung tợn :
“Tao cần mày công an . Hôm nay mày bước chân đây, chỉ một con đường chết.”
“Người yêu của mày cũng .”
Đề nghị trao đổi con tin chỉ là một chiêu lừa, sợ Lục Tiến Dương chạy trốn hoặc giằng co với . Tuy súng, nhưng thực tế dùng. Bây giờ cớ để trói tay chân Lục Tiến Dương.
Trong khi , đàn ông thử bóp cò.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-quan-thieu-mat-lanh-hang-dem-deu-giat-ga-giuong/319.html.]
Lục Tiến Dương chút sợ hãi : “Vậy lời ‘cùng chết’ lúc nãy là giả đúng ? Anh chỉ g.i.ế.c , còn thì chết.”
“Nếu đoán sai, thoát khỏi đây. thể giúp . thể giúp lấy giấy giới thiệu và hộ chiếu, còn thể giúp mua vé máy bay để nước ngoài.”
“Tao tin! Chúng mày đều là chó săn! Là chó săn của cấp !” Người đàn ông giơ s.ú.n.g lên gào thét kích động.
Một bên, Ôn Ninh đàn ông chĩa s.ú.n.g Lục Tiến Dương, tim cô như ngừng đập. Một mặt cô cố gắng giữ bình tĩnh, một mặt đầu óc nhanh chóng cuồng, nghĩ cách để kéo dài thời gian.
Khoan !
Vừa đàn ông lùng sục ở đây hơn một tháng ư?
Khoảng một tháng , Ninh Tuyết Cầm nhặt tài liệu mật ở thôn Tiên Phong chạy về thủ đô. Lúc đó, chú Cận thế nào nhỉ, của an ninh quốc gia về thôn Tiên Phong điều tra!
Ôn Ninh hiểu !
Người đàn ông chính là kẻ đánh cắp tài liệu mật và nước ngoài!
Biết phận của đối phương, Ôn Ninh thể bắt đầu đàm phán.
Gián điệp hoặc là vì tiền, hoặc là vì thù ghét đất nước, hoặc cả hai.
Rõ ràng, đàn ông thuộc loại thứ ba.
Không sự hận thù nào là vô cớ, Ôn Ninh chú ý thấy cổ đàn ông một mảng mẩn đỏ lớn, da gãi đến lở loét.
Nhớ triển lãm tuyên truyền về bệnh tật xem hồi đại học, cô hạ cảm xúc trong mắt xuống, thẳng đàn ông: “Mảng mẩn đỏ cổ một thời gian nhỉ?”
Nghe cô đột nhiên nhắc đến mẩn đỏ, sắc mặt đàn ông cứng , ngón tay bóp cò s.ú.n.g cũng khựng .
Ôn Ninh tiếp tục: “Có thử cách nhưng những mảng mẩn đỏ những khỏi mà còn lan rộng khắp , thậm chí dạo còn thường xuyên sốt, ngay cả một trận cảm cúm cũng lâu mới khỏi, cảm thấy sức khỏe ngày càng yếu ?”
Người đàn ông kinh hãi trừng mắt Ôn Ninh, miệng hé mở.
Biểu cảm của lên tất cả. Ôn Ninh tiếp: “Nếu em đoán sai, với rằng chỉ cần nước ngoài là thể chữa khỏi bệnh ?”
“Sao cô ?” Người đàn ông sững sờ buột miệng hỏi.
Ôn Ninh hiểu rõ, càng khẳng định phỏng đoán trong lòng . Cô vội trả lời câu hỏi của mà tiếp tục đẩy mạnh: “Người đó còn với , đến nước ngoài, sẽ tự do, sẽ sống một cuộc đời mới, cần che giấu xu hướng giới tính của nữa, thậm chí thể kết hôn với một đàn ông?”