Tần Lan Quý Minh Thư ý gì với Tiến Dương, cục bông nghẹn trong lòng bà cũng giãn đôi chút. Bà bước tới nắm tay Ôn Ninh, giải thích:
“Ninh Ninh, con đừng hiểu lầm Tiến Dương nhé. Tiến Dương tuyệt đối ý gì khác với Minh Thư, cả hai trong sạch. Hồi Minh Thư còn ở trong nước, phần lớn thời gian Tiến Dương đều ở trường quân đội. Hai đứa gặp mặt ít, lúc đó Tiến Dương một lòng một thi phi công, hứng thú với chuyện yêu đương. Sau Minh Thư nước ngoài, hai đứa càng liên lạc. Đến khi Minh Thư về nước thì Tiến Dương kết hôn với con , càng thể hành vi vượt rào nào với Minh Thư.”
Tần Lan sợ Ôn Ninh nghĩ nhiều, cũng sợ Quý Minh Thư khẩu Phật tâm xà, mượn cơ hội giải thích với Ôn Ninh để dập tắt hy vọng của Minh Thư.
Những điều Tần Lan , Ôn Ninh đương nhiên hiểu. Lục Tiến Dương sớm giải thích cho cô . Hôm nay cô những lời là vì Quý Minh Thư luôn ngấm ngầm giở trò, cô nhập viện mà cô còn quanh co xỏ xiên.
Nếu cô đáp trả, đối phương sẽ nghĩ cô dễ bắt nạt!
Ôn Ninh gật đầu với Tần Lan, : “Mẹ, con . Con tin Tiến Dương.”
Tần Lan : “Vậy thì . Con tin Tiến Dương, tình cảm của nó dành cho con, cả nhà đều thấy rõ. Thôi, con nghỉ ngơi cho , và Minh Thư .”
Nói xong, bà chuẩn cùng Quý Minh Thư ngoài. Vừa , bà gặp Lục Tiến Dương xách theo một cái hộp giấy, vội vã bước .
“Tiến Dương?!”
Quý Minh Thư và Tần Lan đồng thanh gọi.
Nhìn thấy Quý Minh Thư, trường khí quanh Lục Tiến Dương lập tức trở nên lạnh lẽo, khóe môi căng chặt.
Quý Minh Thư gượng : “ và mấy đồng sự đến thăm Ninh Ninh, tiện thể cũng xin Ninh Ninh.”
Lục Tiến Dương nghĩ đến chuyện của Chu Tấn Nam, biểu cảm lạnh nhạt, một lời, lướt qua Quý Minh Thư. Rõ ràng là thèm để ý đến cô .
Nụ mặt Quý Minh Thư cứng , chút bối rối.
Tần Lan ngượng ngùng khoác tay Quý Minh Thư, giảng hòa: “Tiến Dương đang vội mang thứ gì đó cho Ninh Ninh, lẽ thấy. Chúng ngoài thôi.”
Quý Minh Thư cam lòng đầu bên trong. Tần Lan cũng theo.
Bà thấy giọng Ôn Ninh đang nũng: “Tiến Dương, mua gì thế?”
“Em mở xem .” Lục Tiến Dương đưa hộp giấy trong tay cho Ôn Ninh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-thieu-mat-lanh-hang-dem-deu-giat-ga-giuong/508.html.]
Ôn Ninh nhận lấy, mở xem, lập tức reo lên kinh ngạc: “Máy sấy tóc?!”
Trước đây cô gội đầu xong chỉ dùng khăn bông vắt khô, đợi mãi tóc mới khô hẳn. Cô nghĩ giá như máy sấy thì mấy, ngờ Lục Tiến Dương mua về cho cô!
Khóe môi Lục Tiến Dương cong lên: “Đi thôi, bế em gội đầu.”
Ôn Ninh ngọt ngào gật đầu, buông máy sấy xuống, dang hai tay với .
Lục Tiến Dương cúi , một tay bế bổng Ôn Ninh lên. Ôn Ninh ôm cổ , chớp chớp mắt, chủ động hôn lên môi một cái: “Cảm ơn chồng yêu!”
Hôn xong cô mới phát hiện, ngoài cửa còn hai đó. Quý Minh Thư và Tần Lan.
Giữa cửa và giường bệnh một lối nhỏ. Ôn Ninh giường bệnh nên thể thấy tình hình ở cửa. Lục Tiến Dương thì để tâm. Lúc , khi hai ôm về phía phòng tắm mới phát hiện ở cửa vẫn .
Ôn Ninh vô tình tỏ tình cảm mặt chồng, cô ngại ngùng vùi đầu lồng n.g.ự.c Lục Tiến Dương.
Lục Tiến Dương thì mặt đổi sắc, vỗ vỗ lưng cô.
Tần Lan ngây con trai . Bà thường ngày cũng thấy con trai với Ôn Ninh, nhưng đều nghiêm túc, lời cũng nhiều. Bà ngờ lưng, con trai bà bộ dạng mặt Ôn Ninh…
Hơn nữa, máy sấy tóc, là món đồ mới xuất hiện thị trường, giá bán hơn một trăm tệ, ngang với tiền một chiếc xe đạp.
Nó mua là mua ngay.
May mà bà là tính chiếm hữu cao với con trai, nếu chắc cũng ghen với con dâu.
mà vợ chồng son tình cảm , bà đương nhiên cũng vui mừng. Bà sực tỉnh , ánh mắt trêu ghẹo lướt qua hai .
Tâm trạng Quý Minh Thư thì khác. Nhìn Ôn Ninh bế gọn trong vòng tay đàn ông, sắc mặt cô từ trắng chuyển sang xanh tái mét, giống như con cá khô.
Từ khi về nước, cô nỗ lực bấy lâu, từ từ tiếp cận Lục Tiến Dương. Cuối cùng cũng đợi chồng chết, cô nghĩ thể đường đường chính chính tiến thêm một bước với Lục Tiến Dương. Thế nhưng ngay lúc , cô cảm giác như một chậu nước lạnh dội thẳng từ đầu xuống.
Tất cả trở về vạch xuất phát.
Đè nén sự cam lòng trong lòng, Quý Minh Thư mấp máy môi, cố gắng nở một nụ duyên dáng: “Tiến Dương, chuyện của Ninh Ninh thật sự xin . Hy vọng chuyện ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa chúng .”
Lục Tiến Dương ngước mắt cô , ánh mắt hề một chút ấm áp nào, đôi môi mỏng mở , thốt hai chữ nhàn nhạt: “Đi ngoài.”