Ôn Ninh gật đầu: "Kiêu ca, thật sự cảm ơn tìm những lá thư của Lý Xuân Mai và Lục Kỳ. Cổ phần của xưởng văn phòng phẩm, em sẽ chia thêm 10% cho ."
Ninh Tuyết Cầm mang ly nước đặt lên bàn lặng lẽ bếp.
Hoắc Anh Kiêu ung dung bưng ly nước lên, nhấp một ngụm, thản nhiên : "Chuyện nhỏ thôi, em là đối tác của , đương nhiên thể để em gặp rắc rối, nếu thì công việc kinh doanh cũng chẳng còn. Vậy nên tỉ lệ cổ phần cứ giữ nguyên như ban đầu là ."
"À đúng , đến là để với em về tiến độ bên Hương Giang. Hiện tại nhà xưởng thành, chỉ chờ máy móc thiết lắp đặt nữa là thể chính thức sản xuất."
Ôn Ninh vui mừng , cầm bản vẽ mở cho Hoắc Anh Kiêu xem: "Trùng hợp quá, em cũng định tìm . Bản thiết kế lô sản phẩm đầu tiên của xưởng văn phòng phẩm xong , xem thử và góp ý cho em nhé."
Hoắc Anh Kiêu cầm lấy bản vẽ, lật vài trang. Trên bản vẽ là ba mẫu bút máy, chia thành ba phân khúc: thấp, trung và cao cấp. Loại thấp cấp vỏ bằng nhựa, thiết kế đơn giản, phóng khoáng. Loại trung cấp dùng chất liệu kết hợp giữa nhựa và kim loại, thêm chút cảm giác thiết kế . Còn loại cao cấp thì theo kiểu bút máy, bằng kim loại, nắp và bút đều tinh xảo, thấy đẳng cấp.
"Sao hả Kiêu ca?" Ôn Ninh hỏi dò. Trong lòng cô vẫn tự tin với thiết kế của , dù thì ba mẫu bút ở thời chính là những sản phẩm bán chạy nhất trong các đơn hàng nước ngoài.
Hoắc Anh Kiêu đặt bản vẽ xuống, Ôn Ninh với ánh mắt đầy vẻ tán thưởng và kinh ngạc: "Perfect!"
Hoàn hảo! Quả thật quá hảo!
Anh buột miệng thốt tiếng Anh.
Được khẳng định, Ôn Ninh cũng vui: "Anh hài lòng là ."
Hoắc Anh Kiêu cẩn thận cất bản vẽ , nhếch môi : "Anh sẽ đốc thúc bên thiết , cố gắng đưa sản xuất sớm nhất thể."
Sau khi bàn bạc xong chuyện ăn, Hoắc Anh Kiêu nhớ một chuyện khác: "À đúng , tiền em nhờ chuyển nước ngoài, chuyển bộ tài khoản em yêu cầu ."
"Tốt quá, cảm ơn Kiêu ca." Lần , Ôn Ninh nhờ Hoắc Anh Kiêu chuyển tất cả tiền đó đến Hương Giang, giao cho Vương Trí Minh. Cô tin rằng với khả năng đầu tư nhạy bén của , tiền sẽ sớm nhân lên gấp bội.
Hoắc Anh Kiêu kiểm tra tài khoản mà Ôn Ninh gửi tiền: "Vị cố vấn quản lý tài sản của em gần đây nổi tiếng ở Hương Giang, nhiều phú thương còn chỉ đích danh xử lý tài sản. Phí cố vấn thu hề thấp, còn đòi thêm 10% lợi nhuận đầu tư tiền thưởng. Nếu em quản lý tài sản, đội ngũ chuyên nghiệp của thể giúp, cần bất kỳ chi phí nào cả."
Ôn Ninh nợ Hoắc Anh Kiêu quá nhiều ân tình, sợ cứ thiếu mãi sẽ trả hết, nên khéo léo từ chối: "Không cần Kiêu ca. Em với chút quen , giảm phí cố vấn cho em ."
Hoắc Anh Kiêu thực sự tò mò: "Vương Trí Minh là ngôi đầu tư mới nổi gần đây ở Hương Giang. Em mới đến đó hai , thời gian cũng dài, nhưng cảm giác em tin tưởng , mà cũng sẵn lòng giúp em quản lý tài sản. Em... cứu mạng ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-quan-thieu-mat-lanh-hang-dem-deu-giat-ga-giuong/753.html.]
Khóe môi Ôn Ninh cong lên, nhớ đầu tiên cô gặp Hoắc Anh Kiêu cũng là lúc cô cứu mạng . Cô thành thật : "Lúc Vương ở đáy sự nghiệp, em giúp một tay. Đó là đầu tiên em đến Hương Giang, lúc đó chẳng em mượn tiền của để đầu tư cổ phiếu ? Chính giúp em chọn cổ phiếu. Khi đó, mất hết tiền của khách hàng, vây đánh. Nghe phân tích cổ phiếu logic, em thấy tài nên quyết định đánh cược một , nhờ mở tài khoản đầu tư giúp. Không ngờ ánh mắt của em cũng tồi."
"Quả thật tồi." Hoắc Anh Kiêu gật đầu đồng tình, bỗng nửa miệng: "Vậy em thấy thế nào?"
"Anh ..." Ôn Ninh nghiêm túc chằm chằm Hoắc Anh Kiêu, khuôn mặt xinh vẻ suy nghĩ. Hoắc Anh Kiêu chớp mắt cô, vẻ ngoài điềm tĩnh nhưng trong lòng đập nhanh hơn. Anh thực sự cô nghĩ gì về .
Ôn Ninh suy nghĩ hai giây, khóe môi bỗng nở nụ , đưa ba chữ đánh giá: "Cũng tồi."
Lòng Hoắc Anh Kiêu phấn chấn trong một giây: "Cái tồi là thế nào?"
Ôn Ninh trả lời: "Tính cách , trượng nghĩa, đối tác thì tuyệt vời, bạn bè cũng ."
Hoắc Anh Kiêu nửa đùa nửa thật, biểu cảm đầy ẩn ý : "Thế còn yêu đương thì ?"
Ôn Ninh sững một giây, nhanh chóng nở nụ : "Cái thì hỏi nhiều bạn gái của ."
Hoắc Anh Kiêu tỏ vẻ tổn thương: "Nghe ý em, giống như nhiều bạn gái, lăng nhăng ."
Ôn Ninh thẳng: "Dù thì hồi em ở Hương Giang, tạp chí lá cải thiếu tin về ."
Hoắc Anh Kiêu cũng là khách quen của các tạp chí lá cải. Dù mặt ở Hương Giang nhưng điều đó ảnh hưởng đến việc đám paparazzi lấy đề tài để bài: "Anh thử, họ những gì?"
Khuôn mặt nhỏ của Ôn Ninh nghiêm túc: "Anh chắc chắn chứ?"
Hoắc Anh Kiêu gật đầu, Ôn Ninh hít một thật sâu, chút nể nang mà tổng kết những gì cô tạp chí: "Họ là công tử đa tình, ba tháng một bạn gái, đêm nào cũng đàn ca sênh hát..."
"Toàn là paparazzi bịa đặt hết." Hoắc Anh Kiêu bày vẻ mặt như oan tày trời.
Chuyện đó bịa đặt thì Ôn Ninh rõ, nhưng paparazzi ở Hương Giang nổi tiếng là "sáng tạo" và giật tít câu khách. Cô đang định lên tiếng thì điện thoại trong nhà đột nhiên reo lên.
Ôn Ninh tiện tay nhấc máy, đầu dây bên là giọng Lục Diệu, vẻ chút nào...
"Chị dâu..., chị về nhà mau ."