Ôn Ninh thể tin nổi mà mở to mắt, nhưng kịp để cô tiêu hóa hết tin tức chấn động , đôi môi mỏng của Tần Vọng phủ xuống, chiếm lấy bộ ý thức của cô...
...Sự chiếm đoạt điên cuồng và mãnh liệt.
Trong phòng chỉ còn những âm thanh đỏ mặt tía tai. Tần Vọng như một dã thú bao giờ đủ, như một cỗ máy vĩnh cửu mệt mỏi, dường như sức lực vô tận. Suốt cả ngày hôm đó, âm thanh trong phòng hề ngớt.
Ôn Ninh hoài nghi \giả vờ ốm , mới tối qua ngủ một giấc mà hôm nay hồi phục ?
cô rằng, từ khi trở về từ Hawaii, chính xác hơn là từ khi đến nước Mỹ, Tần Vọng từng một giấc ngủ ngon. Mãi đến tối qua, khi ôm cô trong vòng tay, mới cảm thấy trái tim trống rỗng bấy lâu nay lấp đầy, cuối cùng thể yên lòng nhắm mắt .
Lúc tỉnh dậy, một ngày nữa trôi qua.
Ánh nắng xuyên qua khe hở rèm cửa chiếu , đậu mặt Ôn Ninh, mang đến cảm giác ấm áp và bình yên. Cô khẽ cựa quậy, nghiêng đầu nào đó vẫn còn đang nhắm mắt bên cạnh. Ánh sáng phác họa lên gương mặt tuấn tú của những đường nét càng thêm rõ ràng. Cô nhẹ nhàng đưa tay, đầu ngón tay lướt nhẹ qua xương mày, trượt xuống sống mũi cao thẳng, cuối cùng dừng ở khóe môi.
Tần Vọng từ từ mở mắt, ánh mắt lười biếng chạm ánh mắt của Ôn Ninh. Anh đưa tay nắm lấy ngón tay nghịch ngợm của cô, giọng trầm khàn: "Nghỉ ngơi ?"
"Vâng." Má Ôn Ninh ửng hồng, trông như một nàng tiên mới hấp thụ ánh nắng, chớp chớp mắt với Tần Vọng, "Em đến công ty trình diện. Mới ngày đầu tiên nghỉ, thế thì lấy đủ học phần đây?"
Tần Vọng kéo cô lòng: "Em là trợ lý của , cho phép em nghỉ hôm nay."
Ôn Ninh khúc khích : "Làm gì ông chủ nào như , công ty sớm muộn cũng phá sản."
Thế nhưng cô cũng thấy tò mò: "Trước đây em hỏi nhiều về tung tích của Bạch Tuyết, cho em ?"
Tần Vọng đáp: "Trước đó, tin tức là bí mật, đến tuần mới còn là bí mật nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-quan-thieu-mat-lanh-hang-dem-deu-giat-ga-giuong/793.html.]
Ôn Ninh hỏi tiếp: "Vậy bây giờ phận của cũng thể tiết lộ quá nhiều cho em đúng ?"
Tần Vọng gật đầu. Ôn Ninh hiểu ý hỏi thêm, đó, cô chuyển sang chuyện khác: "Anh tiếp quản Tần thị chắc vất vả lắm nhỉ? Em Tracy ngày nào cũng ngâm trong công ty, đúng là một kẻ cuồng công việc."
"Không , Tracy quá ." Tần Vọng nhàn nhạt , nhưng hề kể cho Ôn Ninh rằng, thời gian ở Tần thị coi là cường độ việc thấp . Hồi ở Nam Dương, bí mật huấn luyện đủ các chương trình học kinh doanh, những nội dung mà khác mất mấy năm mới học xong thì chỉ một tháng để nắm bắt. Mỗi ngày chỉ ngủ vài tiếng, thời gian còn đều điên cuồng học tập, giống như một miếng bọt biển hút lấy tri thức.
Tổ chức khi lựa chọn ngẫu nhiên mà là qua một quá trình sàng lọc nghiêm ngặt, vì thể hiện sự xuất sắc ở mặt.
Tuy gì, nhưng Ôn Ninh vẫn đoán hề dễ dàng. Lòng cô dâng lên một cảm giác chua xót, cũng còn nhắc chuyện cũ giả c.h.ế.t bỏ nữa.
Mọi chuyện hãy để khi nhiệm vụ thành.
Tuy nhiên, Ôn Ninh chợt nghĩ một chuyện: "Vậy khi ngoài chúng giả vờ thiết ? Không mật quá?"
Tần Vọng ừ một tiếng, tiếc nuối : "Trước đây em trở về nhà họ Bạch, nhưng em đồng ý. Nếu lúc đó em lấy phận con gái nhà họ Bạch mà đính hôn với , chúng thể quang minh chính đại ở bên ."
"Cho nên..." Ôn Ninh bỗng nhiên xâu chuỗi chuyện , "Anh sớm Bạch Linh là giả, còn em mới là con gái ruột của cô Ngọc Ngưng?"
Tần Vọng gật đầu: "Khi thấy Bạch Linh đó, nghi ngờ phận của cô . Anh cho điều tra và phát hiện ít điểm đáng ngờ, hơn nữa những điều còn liên hệ mật thiết với Bạch Tuyết."
Ôn Ninh hỏi: "Vậy việc đính hôn với Bạch Tuyết là mục đích riêng?"
Tần Vọng phủ nhận, đôi mắt đen cô nghiêm túc : "Anh bao giờ nghĩ đến chuyện cưới khác."
Ánh mắt của khiến tim Ôn Ninh đập loạn nhịp. Cô vùi mặt cổ , khẽ : "Nếu thật sự kết hôn với Bạch Tuyết, dù mục đích gì chăng nữa, em cả đời cũng sẽ tha thứ cho ."
Đáp cô chính là nụ hôn rực lửa của Tần Vọng.