Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 462: Báo cáo lên trên

Cập nhật lúc: 2025-11-13 06:21:16
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5Akgnlo252

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Vệ Quốc theo hướng bà Thím Hồ chỉ tay tấm ảnh lớn ngang ngay trang nhất. Trong ảnh chỉ một , mà tới sáu , n.g.ự.c mỗi đều đeo một bông hoa lớn màu đỏ, mặc quân phục mới tinh, thẳng tắp.

Trước n.g.ự.c mỗi đều đeo nhiều huân chương, và thuộc về nữ quân nhân ở chính giữa là đeo nhiều huân chương nhất.

Quân hàm cô là hai gạch hai , nụ rạng rỡ.

Hình ảnh Tống Vân trong trí nhớ của , luôn luôn ủ rũ, ít , hiếm khi nở nụ mặt khác, đ.á.n.h mắng cũng chống trả, cũng biểu cảm thừa nào, quấy.

Cô gái trong tấm ảnh báo ngang , khuôn mặt giống hệt Tống Vân, nhưng thần thái khí chất khác xa một trời một vực.

"Là Tiểu Vân nhà đúng ? thể nhận lầm , dáng vẻ Tiểu Vân nhà , thể nào nhận sai ." Bà Thím Hồ .

Tống Vệ Quốc ngẩng đầu bà Thím Hồ hỏi: "Bà hai gạch hai là cấp bậc gì ?"

Bà Thím Hồ suy nghĩ một chút, "Hai gạch hai , cháu trai là hai gạch một , nó là Doanh trưởng."

Tống Vệ Quốc suy nghĩ lung tung một hồi, trong lòng giật , "Vậy hai gạch hai là Phó đoàn trưởng? Tiểu Vân nhà bây giờ là Phó đoàn trưởng?"

Bà Thím Hồ lúc nãy ảnh chỉ mặt, chú ý mấy cái gạch huân chương gì cả, câu hỏi của Tống Vệ Quốc cho choáng váng, "Gì cơ? Tiểu Vân nhà là Phó đoàn trưởng? Đùa ? Cháu trai bảy tám năm , cũng mới thăng Doanh trưởng, Tiểu Vân nhà cho dù tính từ lúc đuổi khỏi khu gia thuộc, cũng chỉ hơn ba năm, thể là cấp Phó đoàn , tuyệt đối thể nào."

Tống Vệ Quốc chỉ tấm ảnh ngang báo, "Bà tự xem , quân hàm của Tiểu Vân là hai gạch hai , đây chính là quân hàm cấp Phó đoàn, sai , thứ cũng thể đeo bừa , chắc chắn sai."

Bà Thím Hồ vẫn tin, giơ tay giật tờ báo, "Vậy chắc là nhầm , đây chắc Tiểu Vân nhà ."

Tống Vệ Quốc giơ cao tờ báo, "Đợi , để xem ."

Ánh mắt chuyển sang phần chữ, chữ dài, những thứ bên trong Tống Vệ Quốc hứng thú, chỉ tìm tên Tống Vân trong đám chữ đó, và quả thực tìm thấy.

Vân Vũ

"Là Tống Vân, thật sự là Tống Vân, trong tên cô , cô thật sự là Phó đoàn trưởng."

Bà Thím Hồ giật lấy tờ báo xem, tiếc rằng chữ hạn, phân biệt chữ nào là chữ Tống.

"Thật á? Không thể nào chứ? Tiểu Vân nhà giỏi ?" Nói xong như chợt nhớ điều gì, , " dù giỏi thế nào cũng liên quan gì đến nhà nữa , từ khi các đuổi , cô đăng báo tuyên bố cắt đứt quan hệ với nhà ?"

Câu như một nhát dao, đ.â.m sâu tim gan Tống Vệ Quốc, tức đau.

Hắn gượng gạo duy trì nụ mặt, "Mười mấy năm ân dưỡng dục, cắt là cắt , lúc đó nó bỏ nhà , là tự nó , ngăn , việc cắt đứt quan hệ cũng chỉ là vẻ thôi, thể tính thật ."

Bà Thím Hồ mắt sáng lên, "Nghe , thì nó vẫn sẽ về?"

Tống Vệ Quốc gật đầu, "Đương nhiên ."

Bà Thím Hồ đảo mắt liếc , chồm về phía , chui tót trong nhà, tay đóng sập cửa , với Tống Vệ Quốc, "Vệ Quốc, chúng hàng xóm bao nhiêu năm, rõ gốc gác của , cũng gặp cháu trai , cao lớn trai, thăng Doanh trưởng, tương lai chắc chắn là tiền đồ vô lượng."

Tống Vệ Quốc hiểu, nhưng giả vờ hiểu, "Ừ, cháu trai bà từ nhỏ thông minh, , chỉ tướng mạo của nó thôi, cũng đủ là bậc nhân trung long phượng."

Bị Tống Vệ Quốc khen như , bà Thím Hồ càng tươi hơn, những nếp nhăn mặt như hoa cúc vàng nở rộ.

" đó, Tiểu Vân nhà cũng tệ, hai thanh niên thật sự xứng đôi, là thế , tìm lúc nào gọi Tiểu Vân về, gọi thằng cháu về, để hai đứa chúng gặp mặt xem , cái là lòng , lúc đó hai nhà chúng thành gia thật sự, Tiểu Vân gả gần, các cũng tiện, chẳng ."

Tống Vệ Quốc thấy vô cùng động lòng.

trong lòng rõ như ban ngày, hôn sự của Tống Vân, đến lượt chủ, đừng là hôn sự, chuyện gì cũng đến lượt .

họ Hồ , thật lòng kết .

Tống Vệ Quốc nghĩ đến Tống Trân Trân.

"Hai nhà chúng kết , cũng nhất thiết là Tống Vân, Trân Trân nhà cũng—"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-462-bao-cao-len-tren.html.]

Không đợi Tống Vệ Quốc hết, bà Thím Hồ trực tiếp ngắt lời, "Vậy , Trân Trân nhà gả một , cháu trai vẫn là trai tơ, thể gặp mặt một đàn bà hai đời chồng , như chẳng mất giá lắm , ."

Câu thể là đ.â.m thẳng tim, Tống Vệ Quốc cả thể diện lẫn danh dự đều tổn thương.

"Vậy thôi . Tiểu Vân giờ đây như nữa, nó chủ kiến lắm, lời ." Tống Vệ Quốc .

Bà Thím Hồ chịu, "Sao thể tính , là, giữa các ân dưỡng d.ụ.c mười mấy năm, thế nào cũng là dưỡng phụ của nó, nó lời là bất hiếu, thể lên đơn vị tố cáo nó."

Tống Vệ Quốc đây cũng nghĩ như , định dùng cách để đe dọa Tống Vân.

hôm nay một chuyến đến đường Chính Đức, ý nghĩ của đổi .

Mạng sống quan trọng hơn tất cả.

"Bà gì lạ , chúng cha , chỉ mong con cái , thể chuyện như , bà đừng những lời đó nữa, khác thấy ."

Bà Thím Hồ bĩu môi, hàng xóm mấy chục năm, ai mà chẳng ai? Loại như Tống Vệ Quốc, giới hạn lương tri, con bé Tiểu Vân từ nhỏ sống qua một ngày , sống tay đôi vợ chồng mất hết lương tâm đó, chịu bao nhiêu cay đắng, bây giờ còn mặt những lời hào nhoáng đó, đúng là vỡ bụng.

Nếu vì thấy Tiểu Vân là cấp Phó đoàn, bà cũng để cháu trai kết với gia đình .

"Dù Trân Trân nhà , gặp mặt thì là Tiểu Vân nhà , tin tức gì thì bảo , thể chủ, cho nhà sính lễ ít nhất là ." Bà Thím Hồ giơ một bàn tay.

Tống Vệ Quốc thấy càng nghẹn đắng trong lòng hơn.

Năm trăm đồng.

Cứ thế bay khỏi tầm mắt.

Hắn tiền đó, nhưng thể lấy .

Tống Vân, dám trêu nữa .

"Thôi , chuyện thật sự chủ ." Tống Vệ Quốc một cách khô khan.

Bà Thím Hồ là tinh tường lắm, sơ qua bộ dạng của Tống Vệ Quốc, những lời nhảm, Tống Vân sợ là căn bản nhận là cha.

Cũng thôi, đổi là bà bà cũng nhận.

Trong lòng dù tiếc nuối, nhưng cũng đến nỗi quá tiếc, nhà hàng xóm bay cao phát đạt, sống hơn nhà , thì trong lòng bà cũng thấy thoải mái.

Tiễn bà Thím Hồ , Tống Vệ Quốc đóng cửa , thở dài một tiếng nặng nề.

Không lâu , Tống Trân Trân trở về.

Tống Trân Trân miệng lẩm bẩm gì, c.h.ử.i bới om sòm, còn la lối đến khu quân sự tìm Tống Vân gây sự, bộ dạng điên cuồng đó, ngay cả Tống Vệ Quốc là cha ruột thấy cũng lắc đầu.

Vừa còn định giới thiệu nàng cho Hồ Doanh trưởng, đúng là ảo tưởng hão huyền.

"Ba, ba gì? Ba còn đòi tiền Tống Vân nữa ?"

Tống Vệ Quốc cầm tờ báo bà Thím Hồ để đưa cho Tống Trân Trân.

"Làm gì? Đưa báo cho con gì?" Tống Trân Trân ngơ ngác.

Tống Vệ Quốc chỉ tấm ảnh ngang trang nhất, "Con xem đây là ai."

 

Loading...