Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 466: Liên Thủ Cường Cường

Cập nhật lúc: 2025-11-13 06:21:21
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qbiD78xkK

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiếng còi tập hợp vang lên, tám tiểu đội xếp hàng ngay ngắn bãi đất trống chân núi.

Tống Vân trong hàng ngũ của tiểu đội ba, ánh mắt vô tình lướt qua hướng tiểu đội hai.

Tề Mặc Nam ở đầu hàng tiểu đội hai, dáng thẳng tắp như cây tùng.

"Quy tắc hôm nay đơn giản," giọng của huấn luyện viên vang vọng trong thung lũng tĩnh lặng, "Trong rừng tổng cộng giấu tám lá cờ đỏ. Tiểu đội nào đoạt nhiều cờ đỏ nhất, tiểu đội đó sẽ chiến thắng và nhận hai điểm. Hãy nhớ, đây là chiến đấu tập thể, nhưng cũng cấm các tiểu đội liên minh với . Bây giờ mời các tổ trưởng tiểu đội lên nhận s.ú.n.g và đạn tập luyện."

Tống Vân nheo mắt, cô thể cảm nhận khí căng thẳng trong khí. Tám tiểu đội, gần trăm học viên, mỗi đều đang âm thầm đ.á.n.h giá đối thủ.

Mân Hồng Kỳ nhanh chóng lấy về các khẩu s.ú.n.g dùng cho tập luyện và đạn phấn màu, đang phân phát cho các thành viên trong tiểu đội, thì lúc Tề Mặc Nam bước tới.

"Đồng chí Mân." Giọng Tề Mặc Nam vang lên phía Mân Hồng Kỳ.

Mân Hồng Kỳ , đối mặt với đôi mắt sâu thẳm của Tề Mặc Nam. Lông mi của dài, in một vệt bóng mí mắt, nhưng che ánh sáng sắc bén trong mắt.

"Có hợp tác ?" Anh thẳng vấn đề, "Tiểu đội hai của chúng và tiểu đội ba của các bạn liên thủ, khi giành cờ đỏ sẽ chia đều điểm."

Mân Hồng Kỳ trả lời ngay, mà theo phản xạ liếc Tống Vân.

Tống Vân mỉm , "Em thấy ."

Lập tức vài thành viên tiểu đội hùa theo, "Tiểu đội hai thực lực mạnh, chúng cũng kém, liên thủ cường cường giành lấy nhất, đến lúc đó dù chỉ chia một điểm, thì tiểu đội ba chúng cũng đang dẫn đầu."

Trận thi tải nặng giới hạn thời gian buổi sáng, đội nào giành điểm tập thể, hiện tại điểm, chỉ tiểu đội hai và tiểu đội ba.

Nếu tiểu đội hai và tiểu đội ba hợp cùng giành thêm điểm của trận công thủ, thì thực sự là dẫn đầu xa các tiểu đội khác, các trận đấu phía còn thi đấu thế nào nữa?

Mân Hồng Kỳ thể cảm nhận ánh mắt của xung quanh đều đổ dồn về phía , sự liên minh của hai tiểu đội mạnh nhất, chắc chắn sẽ khiến các tiểu đội khác cảm thấy áp lực vô cùng.

"Được." Mân Hồng Kỳ gật đầu dứt khoát.

Các tiểu đội khác áp lực lớn thì liên quan gì đến ?

Nhìn thấy tiểu đội hai và tiểu đội ba liên minh, các tiểu đội còn cũng bắt đầu kết liên minh.

Mười phút , tiếng còi bắt đầu trận đấu vang lên, tám tiểu đội như mũi tên rời dây cung lao rừng núi.

Tống Vân và Tề Mặc Nam sánh bước song hành, tốc độ của họ nhanh, nhưng vẫn duy trì nhịp độ hảo.

"Hướng mười giờ." Tống Vân đột nhiên hạ thấp giọng với Tề Mặc Nam.

Tề Mặc Nam lập tức hiểu ý, chân rẽ ngoặt, thẳng tiến về hướng mười giờ.

Tống Vân thì lao về hướng khác, thị lực của cô , đồng thời phát hiện hai điểm cắm cờ đỏ.

Cô và Tề Mặc Nam xông lên phía , lúc nhổ cờ gặp trở ngại, dễ dàng thu cờ trong .

điều chỉ đại diện bạn tạm thời sở hữu lá cờ , chỉ cần phía dùng đạn phấn màu tập luyện b.ắ.n trúng bạn, bạn những rời khỏi trận đấu, mà còn giao nộp lá cờ đỏ , trở thành chiến lợi phẩm của khác.

Vân Vũ

Nếu đạn tập luyện dùng hết, vẫn thể dùng quyền cước khống chế bạn, trực tiếp đoạt lấy lá cờ đỏ bạn.

, chỉ thể giữ cờ đỏ, mới thể giành chiến thắng cuối cùng.

Tống Vân bước khỏi điểm cắm cờ, hai tiếng s.ú.n.g trầm đặc vang lên ở nơi cách cô đầy năm mươi mét.

Cô phản ứng nhạy bén, một bước trượt tránh phía cây, hai viên đạn tập luyện b.ắ.n cây, b.ắ.n phấn màu sặc sỡ, hai màu.

Tống Vân khẽ nhếch môi, cầm s.ú.n.g lên, thò động tác giả, thêm hai viên đạn tập luyện b.ắ.n cây.

Và lúc , Tống Vân bóp cò, một viên đạn tập luyện chính xác sai b.ắ.n trúng cánh tay trái của một đội viên, đó dám tin nổi, rõ rằng cẩn thận, đối phương chỉ b.ắ.n một phát, trúng ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-466-lien-thu-cuong-cuong.html.]

Đội viên trốn một cây khác thấy lập tức điều chỉnh tư thế, giấu kín mít, cho đối phương một chút cơ hội.

"Cô là xạ thủ thần sầu, b.ắ.n trúng là chuyện bình thường, nhanh chóng , đừng để lộ vị trí của ." Đội viên thấp giọng hét lên.

Tống Vân thấy rút đầu mai, thêm nữa chỉ còn một , ai yểm hộ cho , cô còn trốn gì nữa, trực tiếp xông lên giải quyết là xong.

Đội viên b.ắ.n trúng thấy Tống Vân về phía bọn họ, ý nhắc nhở đồng đội mới kết minh một câu, nhưng khi kịp mở miệng, Tống Vân giơ s.ú.n.g lên, "đùng" một tiếng s.ú.n.g vang lên, đội viên tự cho rằng giấu kỹ cúi đầu đôi giày quân sự nhuốm đầy phấn màu của , im lặng.

Tống Vân tới, với hai đồng đội: "Nhường nhịn , các cờ đỏ ?"

Hai lắc đầu, trận đấu mới chỉ bắt đầu, bọn họ mới rừng, thời gian sinh tồn đầy năm phút, tạch , chắc là tạch sớm nhất nhỉ?

Xấu hổ c.h.ế.t .

Kết quả trong dự đoán của Tống Vân, "Vậy , đây."

Nhìn Tống Vân bước nhanh rời , hai gã đàn ông to lớn tại chỗ tự kỷ năm phút, cuối cùng cúi gầm mặt rời .

Hối hận, bọn họ nên mạo hiểm như , rõ Tống Vân là xạ thủ thần sầu, còn đọ s.ú.n.g với cô gì, chẳng là tự tìm đòn chịu đau ?

Dựa lợi thế ngũ quan nhạy bén hơn thường nhiều, Tống Vân nhanh chóng tìm thấy lá cờ đỏ thứ hai, mới nhổ cờ lên, xa tiếng bóp cò vang lên, cô nắm lấy cờ đỏ lăn tròn ngay tại chỗ, suýt nữa tránh đạn tập luyện phấn màu, đối phương rõ ràng cũng đường đạn cực , lập tức b.ắ.n phát thứ hai, Tống Vân một lăn tránh né.

Lần lăn , cô cũng nắm phương vị của đối thủ, khi tránh né viên đạn tập luyện thứ ba, cô giơ tay b.ắ.n một phát về hướng một giờ.

Kỳ Vi Dân viên đạn tập luyện sượt qua , toát hết mồ hôi lạnh, ngờ đối phương trong tình huống như vẫn thể phản kích, mà còn chuẩn xác đến thế, nếu phản ứng nhanh, bây giờ loại .

Lúc Tống Vân ẩn nấp kỹ, Kỳ Vi Dân né tránh một cái, bỏ lỡ hướng ẩn nấp của Tống Vân, bây giờ Tống Vân ở .

Tống Vân cây, thông qua khe hở của tán lá quan sát cây đại thụ cách đó năm mươi mét.

Kẻ ám toán cô đang ở cây đó, chỉ cần xuất hiện, cô sẽ thể tặng một viên đạn phấn màu nếm thử.

Thời gian từng giây trôi qua, cả hai đều động đậy, phát một chút âm thanh.

Tống Vân đoán đối phương cũng là một tay b.ắ.n tỉa, giỏi b.ắ.n s.ú.n.g và ẩn nấp.

Đã như , thì cô sẽ cho thấy một chút thứ mà thiếu.

Tống Vân cắm s.ú.n.g lục trở , nhắm chuẩn phương vị, xông lên phía , mũi chân chạm cành cây đang hạ xuống, mượn lực một cái phiên định đáp đất.

Lúc cách từ cô đến cây đại thụ vẫn còn hơn hai mươi mét, đối phương thấy động tĩnh bắt đầu bắn.

Tống Vân theo đường zíc zắc, mỗi đều suýt nữa tránh đạn màu của đối phương, nhanh đến phía cây đại thụ.

Kỳ Vi Dân thế nào cũng nghĩ tới, là một xạ thủ thần sầu đàng hoàng, b.ắ.n liền năm phát, một phát cũng trúng.

Đây là vết nhục lớn nhất trong sự nghiệp của .

lúc đang hoang mang, một bàn tay thon trắng nõn đưa đến mặt , nhẹ nhàng túm lấy cổ áo , quật ngã xuống đất.

Anh còn kịp phản ứng, khẩu s.ú.n.g trong tay đoạt mất.

Đạn màu tháo, s.ú.n.g ném trả , "Đường đạn tồi."

Kỳ Vi Dân bò dậy, tức giận trừng mắt Tống Vân.

Tống Vân khẽ thu đạn màu bao, giơ tay với , "Đưa cờ đỏ đây."

Kỳ Vi Dân lùi , "Dựa cái gì? Cô b.ắ.n trúng ?"

 

Loading...