Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 477: La Tình
Cập nhật lúc: 2025-11-13 06:21:32
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS1mJJjF4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe lời Tống Vân, La Tình thể nào nhịn nữa, dòng nước mắt vốn đọng trong khoé mắt bỗng tuôn trào như suối.
Kể từ khi cha qua đời, cô từng một cảm nhận sự tử tế của lòng . Người trai cùng lớn lên luôn tìm đủ cách để bán cô với giá thật cao, đổi lấy thật nhiều sính lễ, đối xử với cô như một món hàng. Nếu như vì họ mãi vẫn tìm ý, lẽ cô ép gả từ lâu .
Sau khi nhà họ Lâm xuất hiện, họ trực tiếp bán cô với một cái giá hời. Cái gì gọi là tình , cái gì gọi là tình , căn bản là hề tồn tại.
Người trong thôn đều tưởng cô sắp hưởng phước, nào bộ mặt của nhà họ Lâm còn xa hơn cả hai em nhà họ La.
"Cảm ơn! Cảm ơn các bạn!" - La Tình nức nở, nên lời.
Tống Vân vỗ nhẹ vai cô, khuyên cô đừng . Đôi khi, việc giải tỏa cảm xúc một chút sẽ hơn là cứ kìm nén trong lòng.
Tống Vân đưa La Tình trở về đường Chính Đức.
Nhân lúc Tống Vân bôi t.h.u.ố.c cho La Tình, Bạch Nhuynh Nhuynh bếp nấu cho La Tình một tô mì, thêm hai quả trứng.
Vân Vũ
La Tình ăn hết tô mì.
Kể từ khi cha mất, cô từng ăn một quả trứng nào. Dù nhà họ Lâm đón về căn biệt thự nhỏ xinh , cô cũng chẳng ăn trứng. Mẹ họ Lâm lấy quần áo cũ mà Lâm Giai Giai thèm mặc nữa đưa cho cô mặc. Cơm cũng do bà mang lên phòng cho cô ăn, từng một gọi cô xuống bàn ăn. Đồ ăn đương nhiên chỉ là rau thừa canh cặn mà nhà họ Lâm để .
Vết thương của La Tình nặng, chỉ cần dưỡng vài ngày là khỏi, vấn đề quan trọng là cô sẽ thế nào.
Nếu như ở thời đại , với tuổi của La Tình, cô thể kiếm tiền, chỉ cần giúp cô thuê một căn phòng, chu cấp sinh hoạt phí trong hai tháng là .
trong cảnh hiện tại, việc thuê nhà trong thành là một vấn đề, công việc càng là một vấn đề lớn hơn. Tìm việc ở ? Bao nhiêu thanh niên đang thất nghiệp việc , thì chờ lên đường hạ sơn, thì ăn bám gia đình.
Buổi trưa, Bạch Thanh Phong về nhà, Bạch Nhuynh Nhuynh kể chuyện , liền : "Thật là trùng hợp, trong xưởng của đang một cô vợ trẻ việc ở nhà bếp thai, đang tìm phù hợp thế chỗ của cô . Nghe là tiền lương chia cho cô một nửa, cho đến khi cô sinh nở xong việc, tính cũng nửa năm."
Bạch Nhuynh Nhuynh vội vàng chuyện với La Tình. La Tình gật đầu điên cuồng: "Cháu đồng ý! Đừng là tiền lương chỉ cho cô một nửa, dù là đưa hết cho cô , chỉ cần cho cháu ăn ở thôi cháu cũng đồng ý."
Bạch Nhuynh Nhuynh bất lực: "Đừng ngốc thế, em tuyệt đối đừng câu với cô , thật sự họ cho em lương . Công việc nhiều nhất chỉ thể nửa năm, khi cô việc, em trả chỗ cho cô . Đến lúc đó, em một xu dính túi, chẳng lẽ lang thang đầu đường xó chợ ?"
La Tình hiểu : "Cháu , cháu sẽ cố gắng tiết kiệm tiền."
Để tránh sinh chuyện ngoài ý , chiều hôm đó, Bạch Thanh Phong lập tức đưa La Tình đến nhà máy thực phẩm.
Người đồng chí nữ ở phòng hậu cần vốn dĩ tìm khác, may mà vẫn thương lượng xong, đối phương chịu trả một nửa tiền lương, chỉ chịu trả một phần ba. Cô đang sốt ruột về nhà dưỡng thai, định đồng ý thì ngờ Phó giám đốc Bạch đưa đến tìm. Hơn nữa đồng ý chỉ lấy một nửa tiền lương, đương nhiên là cả hai bên đều vui vẻ, còn thể hiện lòng với Phó giám đốc Bạch.
Sau khi thống nhất ngày mai bắt đầu , Bạch Thanh Phong đích đưa La Tình đến nhà máy, còn giúp cô tìm một gian kho chứa đồ trong khu ký túc xá của nhà máy để chỗ ở tạm thời. Căn phòng tuy nhỏ nhưng ít nhất cũng là một chỗ che mưa che nắng, đủ cho một cô ở.
La Tình thầm ghi nhớ ân tình trong lòng. Đợi khi khả năng, cô nhất định sẽ báo đáp họ thật .
Ở một bên khác, Lâm Gia Vinh ở nhà chú họ xác nhận phận của Tống Vân. Người chú họ còn căn dặn , đừng trêu chọc vị Phó đoàn trưởng họ Tống . Đừng thấy cô là một cô gái trẻ, thủ đoạn của cô lợi hại, đằng còn những nhân vật lớn bảo hộ. Nếu thì cũng đến lượt cô điều từ tỉnh Xuyên sang đây.
Lâm Gia Vhung ủ rũ trở về nhà ở đường Bình Dương, thuật lời của chú họ.
Mẹ họ Lâm đang cùng Lâm Giai Giai ở nhà ăn bánh đào tô mua, , chiếc bánh đào tô đang nhai trong miệng bỗng trở nên vô vị: "Vậy thì ? Con tiện nhân họ dẫn , ngày mai sẽ đến đón ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-477-la-tinh.html.]
Sắc mặt Lâm Giai Giai cũng tối sầm , ném phịch chiếc bánh trong tay xuống, giận dữ : "Con từ , đừng mấy trò , các cứ chịu . Bây giờ thì đó, hứa với ông chủ nhiệm Phó , xem các lấy gì giao nộp."
Lâm Giai Giai về phía Lâm Giai Giai: "Giai Giai, thì em—"
Lâm Giai Giai ngắt lời , lạnh: "Anh quên ? Ông chủ nhiệm Phó coi trọng em ."
Lâm Gia Vinh nhớ lời ông chủ nhiệm Phó , ông ông chỉ cần gái trinh. Lâm Giai Giai những là gái trinh, còn từng phá thai. Ông chủ nhiệm Phó chuyện , căn bản thèm đến cô.
Lúc , Lâm Giai Giai vô cùng mừng rỡ vì là gái trinh, nếu , để cô gả cho lão biến thái , cô thà c.h.ế.t còn hơn.
Lâm Gia Vinh sang họ Lâm, hỏi: "Mẹ, dì ngày xưa sinh đôi ? Một đứa gửi về nhà họ La ở quê, đứa ?"
Mẹ họ Lâm lộ vẻ khó xử: "Đứa thì ở ngay tại thành phố Kinh, nhưng cha nuôi của nó dạng dễ đụng. Hồi đó họ cho một tiền, là tiền cắt đứt quan hệ, cho phép nhận con, nếu tuyệt đối tha cho chúng ."
Lâm Giai Giai : "Mười tám năm , bao nhiêu và việc đổi khôn lường. Trước đây lợi hại, đại diện cho bây giờ vẫn lợi hại. Trước đây thiếu tiền, đại diện cho bây giờ vẫn thiếu tiền."
Mẹ họ Lâm suy nghĩ kỹ một chút, cảm thấy con gái lý, lập tức phòng lục một cuốn sổ ố vàng, tìm địa chỉ mà năm xưa bà bí mật theo dõi ghi , cùng với họ tên của cặp vợ chồng mua đứa trẻ năm đó.
Lúc đó những việc , vì trong lòng vấn vương đứa trẻ, mà đơn thuần chỉ là để cho một con đường thoát .
Giờ đây, con đường thoát dùng đến .
Lâm Gia Vinh nhận địa chỉ, lập tức cửa .
Chuyện đời đúng là vô cùng trùng hợp.
Nơi Lâm Gia Vinh tìm đến, chính là đường Chính Đức.
Số 7 đường Chính Đức, ngay sát nhà Tống Vân.
Và sự việc quả thực Lâm Giai Giai trúng.
Thời thế đổi, một gia đình vô cùng phong quang mười tám năm , giờ sa sút từ lâu. Hiện tại, 7 đường Chính Đức cũng còn là gia đình đây ở đó nữa.
Tuy nhiên, gia đình hiện đang sống ở 7 , tình cờ chuyện của chủ nhân đây. Thấy Lâm Gia Vinh đến tìm , nết vô cùng thành khẩn, liền kể hết những gì .
lúc đó, Tống Vân đang trồng hoa Nham Tang trong vườn, âm thanh chuyện bên nhà hàng xóm cô rõ mồn một. Vốn dĩ cô trộm chuyện riêng tư của khác, nhưng ai bảo giọng thật quen tai.
Chủ nhà bên cạnh , vợ chồng đây sống trong sân 7 ly hôn, chồng c.h.ế.t trong phòng giam của Ủy ban Cách mạng, vỹa dẫn theo hai đứa con về sống ở nhà cũ ở ngoại ô thành phố.
Bởi vì chủ nhân hiện tại của 7 cũng việc tại Ủy ban Cách mạng, nên rõ chuyện , ngay cả địa chỉ cụ thể của ngôi nhà cũ ở ngoại ô cũng .
Sau khi Lâm Gia Vinh rời , vợ của chủ nhà hỏi chồng: "Anh nhiều với như để gì? Đừng để lúc phụ nữ thế, đến đòi căn nhà , đến lúc đó chúng ?"
Người đàn ông : "Hắn nhận , nhưng từng gặp . Lần đến văn phòng ông chủ nhiệm Phó, ông chủ nhiệm Phó đích tiễn , thiết tươi lắm, một cái là quan hệ đơn giản." Người đàn ông thở dài, tiếp tục: "Còn nữa, em tưởng chúng thể ở căn nhà bao lâu nữa? Trời sắp đổi ."