Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 488: Thu Hái
Cập nhật lúc: 2025-11-13 06:21:43
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60JnnZZw9t
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tư Phong Niên nghĩ tới một phương t.h.u.ố.c mà sư phụ từng nhắc tới. Sư phụ phương t.h.u.ố.c đó là gia truyền của họ Kỷ, đáng tiếc vì thiếu hai vị chủ d.ư.ợ.c nên phương t.h.u.ố.c gần như trở thành một phương vô dụng.
Một trong hai vị chủ d.ư.ợ.c đó chính là Nham Tang Hoa.
Nếu sư phụ tới Thành phố, thấy nhiều Nham Tang Hoa như , sẽ vui mừng đến mức nào.
"Nếu thích, đợi khi nào căn nhà đường Bình Dương của sửa xong, dọn một mảnh đất, lúc đó để chị di thực một ít sang cho ."
Mắt Tư Phong Niên sáng rỡ, "Thật ?"
Tống Tử Dịch gật đầu, "Đương nhiên là vấn đề gì. Em xem chị em giâm cành, chỉ cần dùng kéo cắt đại một ít cành ngâm trong nước, mấy ngày cành sẽ rễ, đem trồng đất, một chút cũng khó, trồng bao nhiêu cũng ."
Tư Phong Niên nghi ngờ, "Thật sự đơn giản như ?" Hắn cũng từng trồng d.ư.ợ.c liệu, cũng dùng qua phương pháp giâm cành, đơn giản như Tử Dịch .
Trước hết, tất cả các cành đều thể dùng để giâm cành, thứ hai, việc cắt cành ngâm rễ cũng lúc nào cũng thành công, phần lớn đều thất bại.
Tuy nhiên, Tử Dịch vốn là đứa trẻ thích khoác, nó thể, hẳn là thể.
"Được, đợi chị em về, sẽ xin một ít."
Tư Phong Niên giúp Tử Dịch tưới nước, ngắm nghía đám Nham Tang Hoa và Băng Trúc trong sân đang lên xanh , thật sự là mãi chán.
Hai đang tưới nước thì lão Cổ đột nhiên tới.
Vân Vũ
Thấy Tư Phong Niên, lão trách móc liếc một cái, "Về cũng một tiếng, nếu hôm nay tới đây, định với ?"
Nói thì lão Cổ và Tư Phong Niên mới thực sự là họ hàng, quan hệ huyết thống, tuy cách phòng nhưng tự nhiên thiết hơn ngoài.
Tư Phong Niên cũng hiểu vì , từ trong thâm tâm, cảm thấy gần gũi với Tống Vân hơn. Khi ở bên Tống Vân, luôn một cảm giác sai lầm rằng hình như và Tống Vân quen từ lâu lâu, thiết như nhà .
Cảm giác , từ đầu gặp Tống Vân đảo.
Hai dường như quen từ kiếp , và là những thiết nhất.
Lão Cổ cũng là tới để xem Nham Tang Hoa, dạo gần đây lão thường tới, mỗi đến đều cảm thán thôi, rằng từng thấy d.ư.ợ.c thảo nào sinh trưởng như .
"Xem tốc độ sinh trưởng , nhiều nhất bảy ngày nữa, Nham Tang Hoa sẽ chín, lúc đó thể chế t.h.u.ố.c Bình Uất Đan ." Lão Cổ vô cùng mong đợi.
Kể từ khi Tống Vân nhắc tới chuyện Bình Uất Đan với lão, lão ngày nào cũng mong Nham Tang Hoa chín.
Các vị phụ d.ư.ợ.c lão đều chuẩn xong, chỉ chờ Nham Tang Hoa chín là thể thu hái, bào chế nấu thành Bình Uất Đan.
Lão thậm chí còn tìm cả bệnh nhân để thử thuốc, hai đàn ông mắc bệnh gan, một hơn bốn mươi, một năm mươi, đều là do di truyền trong gia đình.
Nếu Bình Uất Đan thực sự thể chữa bệnh gan, phương t.h.u.ố.c chính là phương t.h.u.ố.c hạng nhất thể mang lợi ích cho xã hội, sẽ đổi vận mệnh của bao nhiêu .
Tống Vân cũng luôn nhớ chuyện , ước tính Nham Tang Hoa sắp chín nên xin phép huấn luyện viên nghỉ phép.
Nếu khác xin nghỉ, huấn luyện viên chắc cho.
Tống Vân xin nghỉ, huấn luyện viên trực tiếp cho phép, thậm chí còn hỏi cô định gì.
Ai bảo cô xuất sắc chứ, nghỉ vài ngày huấn luyện cũng ảnh hưởng gì đến cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-488-thu-hai.html.]
Ngày mười chín tháng mười, Tống Vân trở về phố Chính Đức.
Bước qua cửa nhà, cô phát hiện chỉ nhà ở đây, mà Tư Phong Niên cũng ở đó, lão Cổ cũng ở đó, thật sự là nhộn nhịp.
Khi còn ở trường quân sự, cô nhận điện thoại của Bạch Nhuynh Nhuynh, Tư Phong Niên hiện đang sống tại nhà cô, nên lúc gặp mặt cô tự nhiên thấy kỳ lạ.
"Mọi vui cái gì thế?" Thấy Tư Phong Niên và lão Cổ đều toe toét ngừng, cô nhịn hỏi.
"Cô về đúng lúc lắm, Nham Tang Hoa chín , chúng định hôm nay sẽ thu hái."
Tống Vân thậm chí còn kịp rửa tay, lão Cổ kéo vườn phía để thu hái Nham Tang Hoa.
Tư Phong Niên còn ở bên cạnh , "Tử Dịch cô giỏi giâm cành, cô thể giúp ươm một ít cây giống Nham Tang Hoa ?" Mấy hôm gọi điện cho sư phụ, kể chuyện Nham Tang Hoa, sư phụ sốt ruột lắm, ước gì đôi cánh để bay ngay tới, dặn dặn , bắt nhất định lo xong chuyện cây giống.
Với Tống Vân, việc ươm cây giống chỉ là chuyện nhỏ, cô lập tức vui vẻ đồng ý, "Được, định trồng ở ? Cần bao nhiêu?"
Tư Phong Niên nghĩ tới căn nhà kiểu Tây mà nhạc phụ giúp thương lượng xong, và Nhuynh Nhuynh xem, bên đó một khu vườn nhỏ, diện tích lớn lắm, thực thích hợp để trồng d.ư.ợ.c liệu, trồng nhiều.
Nếu thể mua một căn nhà Tứ Hợp Viện ở phố Chính Đức thì quá, sư phụ tới thể ở, cũng chỗ để trồng d.ư.ợ.c liệu. Hắn đầu định hỏi nhạc phụ, xem cách nào để mua thêm một căn nhà Tứ Hợp Viện ở phố Chính Đức .
Lão Cổ , "Cho một ít cây giống nữa, bên đúng là một mảnh đất thể trồng, năm sáu chục cây là ."
Tống Vân cũng đồng ý.
Sau khi chừa đủ cành để ươm giống, còn đều hái xuống phơi trong sân, ngày mai sẽ bào chế.
Tống Vân bảo Tư Phong Niên xin nghỉ hai ngày, để ở nhà cùng cô và lão Cổ nấu Bình Uất Đan.
Cô định giữ riêng phương t.h.u.ố.c đan , chỉ vì quan hệ giữa cô với Tư Phong Niên và lão Cổ, mà còn vì nếu Bình Uất Đan thực sự hiệu quả như trong phương t.h.u.ố.c ghi chép, nó sẽ cứu nhiều bệnh nhân đang bệnh gan hành hạ.
Hiện tại cô là quân nhân, phần lớn thời gian đều ở trong quân đội, thể như lão Cổ và Tư Phong Niên ngày ngày chữa bệnh cho bệnh nhân trong bệnh viện. Phương t.h.u.ố.c trong tay họ sẽ hơn nhiều so với việc chỉ giữ một cô.
Tư Phong Niên cảm động, tối hôm đó gọi điện cho Kỷ Nguyên Huy, kể chuyện với ông.
Kỷ Nguyên Huy nghĩ tới mấy phương t.h.u.ố.c mà bản đến giờ vẫn truyền cho đồ thiết nhất, khí độ của Tống Vân, cảm thấy hổ.
"Phong Niên, ích kỷ ?"
Tư Phong Niên lắc đầu, "Đương nhiên là , em hiểu rõ hơn ai hết tấm lòng bao dung của thầy. Bí phương truyền ngoài là tôn huấn của tổ tiên, cũng là quy tắc lưu truyền ngàn đời trong thiên hạ, thầy hề sai chút nào.
Tiểu Vân như , ngoài việc cô cũng tấm lòng bao dung , còn vì cảnh hiện tại của cô thể hành y như chúng , cô những phương t.h.u.ố.c mai một, cứu thêm nhiều . Còn thầy thì luôn hành y, những phương t.h.u.ố.c thầy nấu cứu chữa vô , phương t.h.u.ố.c trong tay thầy mới thể phát huy tác dụng lớn nhất, nếu rơi tay kẻ bất lương, sẽ dùng việc gì."
Lời của Tư Phong Niên thuyết phục thành công Kỷ Nguyên Huy, " , ."
Hai chuyện về nhà cửa, Kỷ Nguyên Huy buồn phiền, "Nhà Tứ Hợp Viện mà tuy , nhưng hiện giờ chúng tiền mua? Với đồng lương ít ỏi , ngay cả việc tích trữ chút d.ư.ợ.c liệu cũng khó khăn."
Tư Phong Niên , "Sư phụ, thầy quên tài sản của chúng ở nước Y ? Nhạc phụ em với em, Hoa Quốc hiện đang cần ngoại hối. Chúng cũng giống như nhạc phụ, tạo ngoại hối cho trong nước, viện trợ một máy móc thiết mà trong nước cần, tự nhiên cũng sẽ cơ hội để thương lượng điều kiện. Nhà của nhạc phụ em ở phố Chính Đức là mua trực tiếp từ nhà nước."
Kỷ Nguyên Huy mắt sáng lên, "Ý , dù cũng định nước Y nữa, chúng sẽ định cư lâu dài ở Hoa Quốc, tài sản ở nước Y thể giúp ích cho trong nước là nhất, thuận tiện còn thể mưu cầu chút phúc lợi cho bản , lắm, lắm."