Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 500: Nghịch Mạch

Cập nhật lúc: 2025-11-13 12:14:33
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/30gCE4p4vw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không khí nhộn nhịp kéo dài đến tận nửa đêm, hành khách lúc mới tản từng nhóm hai ba , trở về các phòng nghỉ của để nghỉ ngơi.

Màn đêm càng thêm dày đặc, những kẻ bất an cũng bắt đầu vận động gân cốt, từ từ bước từ trong bóng tối.

Rõ ràng là hẹn thời gian, bốn bọn họ ở trong những khoang phòng khác , nhưng cùng xuất hiện gần khu vực phòng nghỉ một thời điểm.

Sau khi xác định bên ngoài ai, bốn bọn họ mới tụ tập giá để hành lý.

Một trong đó chỉ tầng cùng của giá để hành lý, hiệu, cho vị trí của hành lý mục tiêu.

Bốn , chiều cao trung bình ước chừng đến 165cm, Tống Vân đều thấp hơn một đầu, sức mạnh như Tống Vân, lấy xuống hành lý ở tầng cùng một cách dễ dàng là điều thể.

Thế là bọn họ nghĩ một cách, đến phòng nghỉ khiêng ghế về để kê chân, kết quả phát hiện ghế là loại ghế sofa dài cố định sàn, bàn tròn nhỏ cũng cố định sàn nhà, cách nào. Đây là khoang tàu, bất cứ lúc nào cũng thể xóc nảy, cố định chắc chắn sẽ xong.

Một tìm dụng cụ, cạy ốc vít cố định chân bàn, khiêng bàn đến để kê chân.

Kẻ cao nhất trong bọn lên bàn tròn, lấy xuống từ đỉnh giá hành lý ba chiếc vali, đúng là ba chiếc của Tống Vân.

Khi lấy vali, tên một chút do dự, trực tiếp lấy vali xuống, thể thấy theo dõi từ lâu, theo dõi chuẩn xác đến mức nào.

Ba phía mỗi đỡ lấy một chiếc vali, phụ trách khiêng lấy đồ thì nhảy xuống khỏi bàn, chuẩn đưa bàn về vị trí cũ.

Ngay lúc , một giọng bất ngờ vang lên: "Các đang gì thế?"

Bốn phắt đầu , thấy Tống Vân đang mỉm bọn họ, còn kịp họ phản ứng gì, chân của bọn họ đều thứ gì đó đ.á.n.h trúng, đầu gối đau nhói, chân mềm nhũn, "phịch phịch" cả bọn quỳ sụp xuống.

Tống Vân từng bước tiến lên , "Hành lễ lớn như ? Vậy cũng đành nhận ."

Bốn tên Bát Cá rõ ràng là hiểu tiếng Hoa, mặt đều lộ vẻ phẫn nộ, bọn họ gắng gượng chịu đựng đau đớn dậy, tiếc là hai chân lúc căn bản dùng sức, nỗi đau như khoan xương khiến bọn họ căn bản quỳ nổi, trực tiếp ngã vật xuống đất.

Tên cao hơn một chút dùng tiếng Y : "Cô gì? Cô tư cách đối với chúng —"

Tống Vân trực tiếp tháo quai hàm , lười nhảm, tư cách , lũ Bát Cá nhỏ các tính ? Hôm nay sẽ cho các thấy bà nội tư cách .

Tống Vân cũng tháo quai hàm ba tên , một tên líu nhíu lầu bầu: "Chúng gì cả, cô dựa cái gì đối xử với chúng như ?"

"Không ? Vậy những thứ là gì? Tại trận bắt và tang vật, ngươi chối cãi?" Tống Vân chỉ những chiếc vali rơi bên cạnh bọn họ.

Tên cãi chày cãi cối: "Chúng chỉ lấy nhầm vali, nãy phát hiện , đang chuẩn đặt , điều vi phạm pháp luật chứ? Cô thể đối xử với chúng như ?"

Tống Vân khẽ nhếch môi, "Hy vọng miệng của các ngươi, thể cứng như mãi."

Nghĩ đến dùng kim Nghịch Mạch cho đặc vụ Bát Cá, chà, xem hôm nay dùng đến .

Hạ Trường Chinh và Tư Phong Niên tới, lôi bốn khoang phòng của bọn họ.

Nhân lúc Tư Phong Niên và Hạ Trường Chinh kéo hết , xung quanh còn ai, Tống Vân giơ đồng hồ lên, thu hết mấy chiếc vali xác định từ các ô chứa đồ, một chiếc cũng bỏ sót, bên trong đựng thứ gì cô cũng kiểm tra kỹ càng.

Trở về khoang phòng, đóng cửa , Tống Vân tiên lắp quai hàm cho một tên Bát Cá, hỏi: "Nói , tại theo dõi lên tàu? Ai sai các đến? Rốt cuộc mục đích gì?"

Tên Bát Cá mặt lộ vẻ xem thường cái c.h.ế.t, một lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-500-nghich-mach.html.]

"Không ? Vậy hy vọng ngươi thể giữ im lặng mãi." Nói xong liền lấy một miếng vải bịt miệng , đó đến bên giường mở túi hành lý, từ trong túi hành lý lấy gói kim, thêm một câu nào, trực tiếp bắt đầu hành hình.

Có thể sống, ai c.h.ế.t?

Có thể c.h.ế.t một cách nhanh chóng, ai sống một cách đau khổ?

Kim Nghịch Mạch thể khiến cầu sống , cầu c.h.ế.t xong, còn đau đớn hơn cả cạo xương cắt thịt, nỗi đau đó là , giống như từng tấc da thịt đang thiêu đốt, từng tấc gân mạch đang nghiền nát, và nỗi đau chỉ cần rút kim , sẽ cứ thế kéo dài mãi.

Vừa châm hai kim, đàn ông trợn mắt, mặt mày vì đau đớn mà trở nên méo mó, gắng sức hít , run rẩy co quắp , cố gắng dùng cách giảm bớt thống khổ, nhưng vô ích.

Đợi đến khi kim thứ ba châm , đàn ông chịu nổi, tự sát cũng cơ hội, cầu xin, nhưng miệng bịt, căn bản , chỉ thể dốc sức chớp mắt về phía Tống Vân, phát tiếng ừ ừ.

Tống Vân thấy , nhưng như thấy, tiếp tục châm kim thứ tư.

Mãi đến khi hành hạ sắp chịu nổi, cô mới dừng tay, rút từng cây kim châm khỏi .

Vân Vũ

Tư Phong Niên lộ vẻ chấn động, trong lòng dậy sóng gió.

Nếu như ông lầm, thì Tống Vân sử dụng chính là kim Nghịch Mạch, đây là tuyệt học của tổ tiên họ Kỷ truyền , là bí kíp độc môn, ít đến, tuyệt đối truyền ngoài, nếu sư phụ ông ý định kết hôn sinh con, thì châm pháp chắc truyền cho ông.

Bí kíp độc môn của họ Kỷ, Tống Vân dùng? Cô học ở ?

Không để ý đến sự khác thường của Tư Phong Niên, Tống Vân đợi đàn ông thở đều mới mở miệng hỏi: "Nếu nếm trải nỗi đau , thì hãy khai báo thành thật."

Hạ Trường Chinh lấy cục vải trong miệng đàn ông , Tống Vân lắp quai hàm cho , kẻ như ch.ó c.h.ế.t nước , lạnh nhạt : "Ta hỏi nữa, ai sai các đến? Muốn gì?"

Người đàn ông đất, một chút sức lực, ngay cả ngẩng đầu cũng , thua, phụ nữ so với tưởng tượng của còn lợi hại hơn nhiều.

" , hết, đừng đối xử với như nữa." Lần bằng tiếng Hoa.

Tống Vân đó, xuống kẻ như bùn nhão , "Chỉ cần một chữ sai, kim của sẽ đ.â.m da thịt ngươi, nghĩ cho kỹ hãy mở miệng."

Thân thể đàn ông theo bản năng run lên, run giọng : " , hết."

Ba đồng thời phát tiếng ừ ừ phản kháng.

Tống Vân đầu bọn họ, lạnh nhạt : "Đừng nóng vội, sắp tới lượt các ngươi ."

" là Fujimoto Ryukawa, là xã trưởng Viện Nghiên cứu Dược phẩm nước R phái chúng đến các khu vực Hoa như nước T, nước M để thu thập các loại thảo dược, vật phẩm của Hoa Quốc. Theo dõi các lên tàu là nhiệm vụ chúng nhận tạm thời, những phái bắt cô đây đều thất bại, chúng thành nhiệm vụ thu thập, định trở về nước R, nên tạm thời giao nhiệm vụ cho chúng ."

"Nói trọng điểm ." Tống Vân kiên nhẫn.

Fujimoto Ryukawa thấy cô nhíu mày ánh mắt lạnh lùng, sợ hãi, vội vàng tiếp: "Tiểu Lâm xã trưởng nhận tình báo, y thuật của cô đặc biệt, còn nấu những viên t.h.u.ố.c hiệu quả cực kỳ , nên mời cô đến nước R khách, giao lưu học hỏi."

Tống Vân hiểu , trách bắt sống, còn lục soát vali của cô, hóa là tưởng trong vali cô giấu cái gì đan phương y thư.

Vậy những sách vở và lọ lục bình trong vali của những , hẳn là những sách y d.ư.ợ.c Trung Hoa và các loại d.ư.ợ.c mà bọn họ thu thập .

 

Loading...