Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 513: Gây Áp Lực

Cập nhật lúc: 2025-11-13 15:29:21
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5Akgnlo252

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Không .” Tề Mặc Nam ngại ngùng , vị trung đoàn trưởng mặt lạnh ngắt trong giây lát biến thành quân nhân thuần tình.

Hai rời bưu điện và trở về trường quân sự, Tề Mặc Nam về trường học tập, còn Tống Vân về trường báo cáo thành nhiệm vụ. Ngoài nhiệm vụ hộ tống và việc giải cứu Hạ Trường Giang cùng những khác ở Hương Cảng, còn vụ việc liên quan đến Viện Nghiên cứu Dược phẩm nước R khắp nơi thu thập sách vở về y học cổ truyền và d.ư.ợ.c điển của Hoa Quốc, cùng một danh sách dài.

Ban đầu cô định tự bắt những tên đặc vụ nước R và bọn phản quốc , nhưng giờ việc quan trọng hơn , nên chỉ thể giao nhiệm vụ bắt giữ cho các giảng viên để họ phối hợp với quân khu và bên công an.

Giảng viên những ngôi và gạch vai Tống Vân, mặt đầy cảm khái, cô nhóc một chuyến, lập công liên tục, ước chừng bao lâu nữa, phù hiệu vai cô đổi.

Tống Vân xin nghỉ phép một tháng, giảng viên lý do cô xin nghỉ là để chữa trị vết thương cho những hùng chịu đựng cực hình, liền chút do dự mà phê chuẩn.

**

Ngày 23 tháng 11, Tống Vân tin Hạ Trường Giang và những khác thông qua kiểm tra và chuyển đến bệnh viện quân khu.

Hạ Thủ trưởng tại một cuộc họp liên quan đặc biệt chỉ định Tống Vân là bác sĩ chủ trị của Hạ Trường Giang và những khác. Mọi vấn đề liên quan đến điều trị đều do Tống Vân quyền chủ đạo.

Mệnh lệnh truyền xuống bệnh viện quân khu, trong bệnh viện lập tức xuất hiện nhiều luồng ý kiến.

Dĩ nhiên, những ý kiến phản đối chiếm đa .

Mười hai hùng, vốn dĩ thể mười hai bác sĩ chủ trị, mỗi phụ trách một.

Có nhiều lãnh đạo đang theo dõi như , chắc chắn sẽ thường xuyên lãnh đạo đến thăm bệnh viện. Cơ hội lộ diện như , ai mà ? Được quen mặt các thủ trưởng quân khu, thậm chí kết giao chút quan hệ, còn sợ tương lai sáng lạn ?

Vậy mà bây giờ, đem bộ mười hai hùng giao cho một ngoài điều trị.

Nghe Tống Vân đó, đây từng quân y ở quân khu Xuyên tỉnh, đó bằng cách nào gia nhập đặc chiến đội, giờ chạy đến tổng bệnh viện khu vực thành phố Kinh để tranh giành bệnh nhân, hợp lý ?

"Bác sĩ Khương, cô đây cũng từng ở Xuyên tỉnh, quen vị bác sĩ Tống ? Cô thực sự bản lĩnh đến ?"

Sắc mặt Khương Tân khó coi, ngay từ khi thấy tên Tống Vân, sắc mặt cô .

Thật là âm hồn bất tán.

"Không quen." Khương Tân trả lời với khuôn mặt lạnh như băng.

Trưởng phòng y tá và nữ bác sĩ trung niên liếc , trưởng phòng y tá hỏi: "Bác sĩ Khương, khác lẽ cách nào, nhưng cô là cháu ngoại của Kỳ Quân trưởng mà. Nếu cô nhận một , Kỳ Quân trưởng chắc chắn sẽ đồng ý."

Chuyện tuy quyết định, nhưng nếu Kỳ Quân trưởng sẵn lòng xé một khe hở cho cháu gái , thì chuyện sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Một khi khe hở mở , thì việc một hai phân , cũng chẳng gì khác biệt.

Khương Tân lên tiếng, cô ngốc, hai đang đẩy cô đây.

trong lòng cô thực sự đang bực bội, gì rõ ràng, đợi khi trưởng phòng y tá và bác sĩ Hoàng khỏi, cô lập tức đến khoa hậu cần tìm để than thở.

Kỳ Mai Anh thể chịu việc con gái cưng oan ức, thấy chuyện còn liên quan đến Tống Vân, thì càng thêm tức giận.

Bà mãi mãi quên Tống Vân đây bà mất mặt đám đông như thế nào, càng thể quên bà trở về thành phố Kinh , và cha phạt như thế nào, tất cả đều liên quan đến Tống Vân.

Bà vẫn luôn tìm cơ hội trả thù, tiếc là cha giúp bà, chồng ở tận Xuyên tỉnh cũng giúp bà, ở thành phố Kinh, các mối quan hệ ở Xuyên tỉnh đều trong bệnh viện, thể với tay quân khu, nên cứ nuốt giận.

Giờ thì quá, cô tự tìm đến cửa.

Vân Vũ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-513-gay-ap-luc.html.]

"Tân Tân, con cứ về việc , chuyện nhớ , nhất định sẽ giúp con thành." Kỳ Mai Anh đảm bảo.

Khương Tân hài lòng, "Cảm ơn , là nhất."

Sau khi Khương Tân rời , Kỳ Mai Anh suy nghĩ một lát, thẳng đến tìm viện trưởng.

Cả bệnh viện, ai mà Kỳ Mai Anh là con gái của Kỳ Quân trưởng. Dù chỉ là chủ nhiệm khoa hậu cần, nhưng bà còn vẻ hơn cả viện trưởng. Viện trưởng gặp bà cũng nở nụ mới chuyện.

Người khác gặp viện trưởng, bảo trợ lý hỏi mới quyết định gặp .

Kỳ Mai Anh gặp viện trưởng, thường sẽ trực tiếp gõ cửa, và đợi phản hồi từ bên trong. Bất kể bên trong thuận tiện , bà sẽ trực tiếp đẩy cửa bước .

Viện trưởng Chu trong lòng cũng bực tức vì thái độ vô lễ của Kỳ Mai Anh, nhưng , ai bảo họ Kỳ chứ.

Nghe thấy tiếng gõ cửa, Viện trưởng Chu định cất tiếng bảo "Vào ", thì cửa đẩy mở, khuôn mặt của Kỳ Mai Anh xuất hiện ngay mắt ông.

Viện trưởng Chu bản năng nhíu mày, linh cảm thấy phụ nữ đến đây chắc chắn chuyện gì .

"Chủ nhiệm Kỳ, việc gì thế?" Ông cố gắng nặn hai phần nụ .

Kỳ Mai Anh bước đến bàn việc của viện trưởng, "Viện trưởng Chu, mười hai bệnh nhân chuyển đến bệnh viện chúng sáng nay, phân cho bác sĩ Khương hai ."

Viện trưởng Chu , trong lòng nhịn c.h.ử.i thề, trình độ con gái bà thế nào bà ? Ngoài việc kê đơn t.h.u.ố.c cảm, t.h.u.ố.c hạ sốt, t.h.u.ố.c cầm tiêu chảy , còn gì nữa?

ông tiện , chỉ thể từ chối khéo léo, "Không phân cho bác sĩ Khương, chuyện là do Hạ Thủ trưởng quyết định. chỉ là một viện trưởng nhỏ bé, tư cách đổi? Bà thử tìm Hạ Thủ trưởng xem?"

Kỳ Mai Anh Viện trưởng Chu thể dễ dàng đồng ý như , sớm nghĩ lý lẽ, "Hạ Thủ trưởng đến bệnh viện chúng , tình hình bệnh viện chúng . Mười hai bệnh nhân, thể giao cho một bác sĩ phụ trách? Liệu đảm đương nổi ? Đến lúc thực sự xảy vấn đề gì, chắc chắn sẽ là trách nhiệm của viện trưởng, ông tùy cơ ứng biến, để một ngoại đạo chỉ đạo nội đạo, như chắc chắn là ."

Viện trưởng Chu thấy lời của Kỳ Mai Anh cũng chút đạo lý, nhưng nhiều.

"Có đảm đương , xem tình hình . Bác sĩ Tống còn đến bệnh viện, thể khẳng định cô ?" Viện trưởng Chu đùa cho qua.

Nụ mặt Kỳ Mai Anh nhạt dần, "Ban đầu phiền ông cụ nhà , dù chuyện cũng việc gì lớn. Tất nhiên, nếu Viện trưởng Chu sẵn lòng chủ động giúp đỡ, tự nhiên cũng sẽ quên sự sức của viện trưởng."

Viện trưởng Chu nhíu mày , trong lòng suy tính về lời của Kỳ Mai Anh.

Quả thực, tuy Hạ Thủ trưởng quyết định để bác sĩ Tống bác sĩ chủ trị cho mười hai bệnh nhân.

với tư cách là viện trưởng, nếu thấy bác sĩ Tống xuể, thể chăm sóc chu cho tất cả bệnh nhân, ông đương nhiên quyền và nghĩa vụ chia sẻ áp lực với bác sĩ Tống. Việc phân hai bệnh nhân cho bác sĩ khác cũng vấn đề gì.

Còn về năng lực của Khương Tân, đến lúc đó cử thêm một bác sĩ năng lực cùng với cô . Như giữ thể diện cho Kỳ Mai Anh, lòng Kỳ Quân trưởng.

Tất nhiên, điều kiện tiên quyết là bác sĩ Tống thực sự xuể, thể chăm sóc chu cho tất cả bệnh nhân.

"Chủ nhiệm Kỳ, chuyện bà nhớ . Đợi bác sĩ Tống đến, sẽ hỏi ý kiến cô . Nếu cô thực sự khả năng đồng thời chăm sóc mười hai bệnh nhân, thì chuyện còn gì để ."

Kỳ Mai Anh lập tức đạt kết quả như ý, trong lòng đương nhiên thoải mái, "Được, cứ như ."

Viện trưởng Chu tiếp lời Kỳ Mai Anh, ông nhớ thỏa thuận điều gì với Kỳ Mai Anh cả.

Khi Tống Vân đến bệnh viện thì là mười giờ rưỡi sáng. Điều cô ngờ tới là, đầu tiên cô gặp tại bệnh viện quân khu là Khương Tân.

 

Loading...