Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 548: Bảo Bảo
Cập nhật lúc: 2025-11-14 06:06:53
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoàng đơn * dùng để bảo vệ tính mạng, tỉnh thần, thông kinh lạc. Nước sắc từ cây Ngưu Tâm Thảo công dụng giải độc do khí độc gây , và hiệu quả rõ rệt. Chỉ là các chiến sĩ kéo dài mấy ngày, độc tố ngấm sâu, một bát t.h.u.ố.c thể nào tẩy sạch lượng độc tố thần kinh tích tụ trong cơ thể họ, mà cần trải qua một thời gian điều trị hệ thống trong bệnh viện.
*(Hoàng đơn : Một loại t.h.u.ố.c Đông y, thường đến với tên gọi khác là Ngưu hoàng thanh tâm , tác dụng thanh nhiệt giải độc, tỉnh thần khai khiếu, thường dùng trong các trường hợp sốt cao, hôn mê, co giật.)
Tình hình của Tề Mặc Nam là nhất, nhưng trong cơ thể cũng tích tụ ít nhiều độc tố, nên cũng yêu cầu viện điều trị.
Tống Vân ở bệnh viện cùng một ngày, khi xem qua các báo cáo kiểm tra, xác định việc gì, liền dẫn theo Huy Bảo và ch.ó sói con rời khỏi Liễu Thành, lên chuyến tàu hỏa trở về Kinh Thành.
Nhiệm vụ của Tề Mặc Nam vẫn thành, khi xuất viện sẽ tiếp tục công tác thu dọn. Cô ở đây chờ cũng ý nghĩa gì, thêm nữa phía nhà trường cũng đang thúc cô trở về, rằng nước M tổ chức một Đại hội Thể thao Quân nhân, gửi thư mời cho Hoa Quốc, hy vọng Hoa Quốc cử quân nhân sang nước M tham dự. Giáo quan nhà trường ý định để cô tham dự, đang đợi cô về để bàn bạc chuyện .
Đại hội Thể thao Quân nhân, cô từng qua. Đại hội Thể thao Quân nhân Thế giới tổ chức đầu năm 1995, ngờ bây giờ mới là năm 77, nước M bắt đầu tổ chức Đại hội Thể thao Quân nhân .
Nước M việc gì cũng , lợi thì nhúc nhích, tuyệt đối những việc vô nghĩa. Lúc họ tổ chức Đại hội Thể thao Quân nhân, chắc chắn là mục đích khác.
Dù là mục đích gì nữa, "binh tới thì tướng chặn" vẫn là nguyên tắc hành xử hàng đầu của Hoa Quốc, dù khó khăn đến cũng sẽ ngược dòng vượt sóng.
Tàu hỏa càng đến gần Kinh Thành, nhiệt độ càng thấp, Tống Vân lấy từ trong "cái túi" chiếc áo khoác quân đội mặc , còn bỏ trong túi hai chiếc áo len lấy từ nhà Tống Vệ Quốc, để hai chú ch.ó sói con ấm áp hơn.
Cô đặt tên cho ch.ó sói con lông nâu là Bảo Bảo, đứa bé nhặt ở núi Đại Dữ.
Bảo Bảo ở bệnh viện mở mắt, nó mở mắt thấy chính là Tống Vân, thêm việc Tống Vân ngày nào cũng cho nó b.ú sữa, nó quấn quýt Tống Vân, thích âu yếm. Mở mắt thấy Tống Vân là nó sẽ rên ư ử ngừng.
Hai con ch.ó sói con vốn đang ngủ trong túi, Tống Vân thấy gần đến giờ cơm liền dậy mua cơm, thấy hai đứa bé trong túi đang ngoan ngoãn ngủ say, liền động túi, dùng gối và chăn giường cứng để chắn xung quanh túi, xác định qua đường thấy túi, mới cầm hộp cơm mua cơm.
Nào ngờ cô , Bảo Bảo tỉnh dậy, trong túi vặn vẹo hình nhỏ bé kêu ư ử.
Huy Bảo nó ồn đ.á.n.h thức, thấy khóa kéo túi kéo lên, liền dùng mũi hích khe hở khóa kéo mà Tống Vân cố ý để , dùng mũi đẩy từng chút một cho khóa kéo mở .
"Mẹ ơi, con thấy tiếng ch.ó con." Một cô bé mặc bộ đồ kẻ caro bằng len lông cừu ngang qua chỗ 7 bỗng dừng , kéo lấy phụ nữ phía .
Người phụ nữ phía mặc áo khoác len lông cừu màu nâu, đôi giày da cừu, tóc dài búi cao thành một búi tóc thanh tao ở phía , làn da trắng nõn, ngũ quan xinh xắn, hai con giống , cách ăn mặc và khí chất một cái là gia đình bình thường.
Người phụ nữ cũng thấy tiếng rên ư ử, nhưng bà với cô bé: "Đừng quan tâm chuyện của khác, ăn cơm thôi."
Cô bé chịu : "Mẹ, con một cái ? Chỉ một cái thôi."
Người phụ nữ kháng cự nổi sự nài nỉ của cô bé, cuối cùng đành đồng ý: "Chỉ một cái thôi đấy."
Cô bé vui mừng, vội buông tay phụ nữ, chạy đến chỗ 7.
Cô bé đẩy lớp chăn và gối đang chắn xung quanh túi hành lý, thò đầu .
lúc thấy khóa kéo túi hành lý đẩy bung , một cái đầu nhỏ phủ đầy lông thò từ trong túi hành lý.
Cô bé thốt lên kinh ngạc: "Oa, ch.ó con dễ thương quá."
Người phụ nữ cũng chạy đến xem, mắt bà cũng sáng lên.
Con ch.ó nhỏ quả thực dễ thương, lông mao màu xám bạc hiếm thấy, đôi mắt thần, một cái là lanh lợi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-548-bao-bao.html.]
Cô bé giơ tay sờ.
Huy Bảo thấy là lạ, cũng tránh, mà há miệng nhỏ điệu bộ như c.ắ.n bàn tay nhỏ đang thò tới.
Người phụ nữ phản ứng nhanh, vội kéo tay cô bé : "Con ch.ó c.ắ.n đấy, con đừng giơ tay bừa bãi."
Cô bé bĩu môi: "Làm gì mà c.ắ.n , nó đang chơi với con thôi."
Huy Bảo đảo mắt một vòng, thấy Tống Vân, mắt hai lạ đang chằm chằm nó, nó liền rụt đầu trong túi hành lý.
Cô bé thấy liền định lục soát túi hành lý, phụ nữ kéo .
"Đừng động bừa, đây là đồ của ." Bà để ý, túi hành lý là loại chuyên dụng của quân đội, và chỉ sĩ quan mới dùng, rõ ràng chủ nhân của túi hoặc là sĩ quan, hoặc là nhân của sĩ quan.
Trong mắt cô bé lập tức chứa đầy nước mắt: "Mẹ, con con ch.ó , con con ch.ó ."
Người phụ nữ nhíu mày: "Đây là ch.ó của ."
"Con quan tâm, con chỉ con ch.ó ." Cô bé bắt đầu ăn vạ, xong lục soát túi hành lý.
Người phụ nữ rõ ràng ngờ con gái đột nhiên lục soát túi hành lý của khác, trong phút chốc kịp phản ứng, túi hành lý lật nhào, một cục lông màu xám bạc lăn ngoài, tiếp theo một cục lông màu nâu khác cũng lăn ngoài.
Cô bé mắt sáng rỡ: "Hai con chó! Mẹ, con con ." Cô chỉ cục lông màu xám bạc lăn giường, con với vẻ chán ghét: "Con quá, con con , con chỉ con ." Nói liền với tay bắt.
Cô bé dùng kinh nghiệm của bản để bắt cục lông xám, lẻ do khống chế lực tay, cục lông xám đau, đầu c.ắ.n một cái tay cô bé.
"A!" Cô bé lập tức buông tay rút , đẫm lệ mu bàn tay đỏ lên của .
Người phụ nữ cũng giật , vội kiểm tra tay con gái, phát hiện chỉ vết răng và đỏ lên, trầy da, mới yên tâm: "Con , bảo đừng giơ tay, đừng giơ tay, con ch.ó sẽ c.ắ.n ?"
Cô bé khi c.ắ.n một cái, trong lòng còn chút yêu thích nào với cục lông xám nữa, cô lau nước mắt, đầu giận dữ chằm chằm cục lông xám: "Mày dám c.ắ.n tao, tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày." Nói giật lấy hộp cơm trong tay phụ nữ, giơ hộp cơm liền ném cục lông xám.
Cục lông xám lanh lẹ tránh , nhưng cục lông nâu may mắn như , ném trúng, đau kêu ư ử.
"Các đang gì thế?" Một giọng nữ thanh thúy mang theo chút uy nghiêm vang lên phía hai con.
Hai con đầu , thấy một thiếu nữ trẻ tuổi cầm hộp cơm phía lưng họ, khuôn mặt xinh đến kinh ngạc đầy vẻ giận dữ, ánh mắt càng lạnh buốt như sương.
Vân Vũ
Cô bé ánh mắt lạnh lùng nghiêm khắc đó dọa cho co rụt cổ , đó trốn phía lưng phụ nữ: "Mẹ, cô đáng sợ quá."
Người phụ nữ bảo vệ con gái lùi một bước, ánh mắt cảnh giác tới, trong lòng thầm nghĩ, là một phụ nữ, bộ quân phục , hẳn là sĩ quan.
Tống Vân bước lên kiểm tra tình hình hai con ch.ó sói con, may là việc gì, chỉ là Bảo Bảo một phen hù dọa, co quắp thành một cục run rẩy, còn Huy Bảo thì tức giận, đôi mắt rời chằm chằm cô bé tay đ.á.n.h sói con, nhe răng, vẻ xông lên báo thù.
Cô nhặt chiếc hộp cơm nhôm ném giường , ném xuống đất, giẫm một cái lên , hộp cơm lập tức bẹp dúm thành một tấm nhôm.
" , tại các lục túi của , đ.á.n.h ch.ó của , nếu một lời giải thích hợp lý, sẽ lập tức báo công an."