Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 578: Kết Cục 2
Cập nhật lúc: 2025-11-14 06:07:34
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Trân Trân chịu nhận tội, nhưng Trần Gia Vượng cũng chẳng dạng . Hắn bằng chứng.
Lúc Tống Trân Trân bàn chuyện với ở quán ăn quốc doanh, cô rằng sẽ cùng tìm Bạch Thanh Hà để đòi tiền. Nếu Bạch Thanh Hà chịu đưa, thì sẽ đe dọa khủng bố bà . Những lời đúng lúc một nhân viên phục vụ tại quán ăn quốc doanh thấy. Nhân viên đó chính là em gái của một bạn của Trần Gia Vượng.
Đã nhân chứng, Tống Trân Trân thể thoái thác trách nhiệm nữa. Tội danh chủ mưu xem như đóng đinh, thể chối cãi. lúc đó, cô bất ngờ đổi giọng, khai rằng chính Tống Vệ Quốc và Lý Thục Lan xúi giục.
Thế là chuyện càng thêm rối ren.
Vân Vũ
Tống Vệ Quốc và Lý Thục Lan đưa đến công an cục. Đương nhiên hai vợ chồng chịu nhận. Họ nhiều lắm chỉ là lúc thường ngày mắng mỏ Tống Trân Trân thì chê bai cô vô dụng, tranh thủ lòng cha nuôi giàu , một đồng xu cũng vòi , chứ tuyệt đối từng bảo Tống Trân Trân cướp của g.i.ế.c . Đây là tội ăn đạn.
Tề Mặc Nam vận dụng một mối quan hệ ở giữa. Dù Tống Vệ Quốc và Lý Thục Lan trực tiếp ép buộc Tống Trân Trân tìm Bạch Thanh Hà đòi tiền, nhưng họ nhiều ám chỉ. Những lời ám chỉ rõ ràng như , ngay cả hàng xóm cũng thấy vài , nên họ thể chối cãi.
Cuối cùng, Tống Trân Trân tuyên án hai mươi năm tù, Trần Gia Vượng tuyên án mười sáu năm tù.
Tống Vệ Quốc và Lý Thục Lan đưa nông trường cải tạo lao động năm năm.
Tống Hoằng Vĩ một đêm ngủ dậy thì trời sập. Một gia đình êm ấm giờ chỉ còn . Căn nhà vốn là của nhà máy, bố bắt cải tạo, nhà máy lập tức sa thải bố và thu hồi nhà. Hắn còn chỗ nào để , đành trơ trẽn đến nhà . Trước ở nhà như một ông hoàng, giờ đến nhà xem sắc mặt khác để sống, chịu nổi? Thế là bỏ , bắt đầu theo mấy đứa bạn bè nhăng nhít, lang thang ngoài đường. Với cái trí thông minh của , kết quả thể đoán , chẳng bao lâu cũng tù.
Bạch Thanh Hà viện hai ngày đòi về nhà. Tống Vân thấy bà định, về chỉ cần dưỡng bệnh, ở nhà cũng như , nên đồng ý.
Trở về đường Chính Đức, Tống Vân bước cửa suýt một bóng hình màu xám lao tới ngã dúi.
"Huy Bảo!" Cô ôm lấy chú sói con lao lòng, hơn một tháng gặp, tiểu gia hỏa lớn lên nhiều. Bộ lông càng thêm lộng lẫy, là lông màu bạc xám, trai, chỉ một vệt lông trắng như tuyết giữa chân mày. Trước đây vệt lông trắng rõ lắm, giờ lớn hơn một chút thấy rõ, đặc biệt.
Huy Bảo cứ thúc thúc lòng Tống Vân, cái sự thiết đó khiến ngay cả Tử Dịch cũng thấy ghen tị, "Chị, ngày nào em cũng dẫn nó chơi, nó bao giờ thiết với em như ."
Tống Vân ha hả , đẩy Huy Bảo lòng Tử Dịch, "Vậy thì em nhanh chóng thiết với nó ."
Tử Dịch ôm lấy Huy Bảo, Huy Bảo cũng giãy giụa, cũng thúc thúc lòng , chỉ là kém phần nhiệt tình, qua vài giây giãy để xuống đất.
"Chị, chị xem nó kìa, vô tâm vô tính quá."
Lão Cổ, cùng về ăn nhờ một bữa, , "Cháu tưởng từ 'sói mắt trắng’ từ ? Còn sói lương tâm ."
Tử Dịch , "Huy Bảo sói mắt trắng, nó chắc chắn khác với những con sói khác."
Lão Cổ lắc đầu, thêm gì.
Theo cách của ông, ngay cả nuôi còn thể , huống chi là loài sói m.á.u lạnh.
Tống Vân thấy Ngọc Bảo, "Ngọc Bảo ?"
"Cậu dẫn đến nhà máy thực phẩm . Nghe trong nhà máy trộm, dẫn Ngọc Bảo bắt trộm."
Nhắc đến nhà máy thực phẩm, Tống Vân nhớ tới Trọng Quốc Xương, giờ Trọng Quốc Xương thế nào , gặp La Tình và Bành Minh Châu .
Vốn định đợi về để hỏi chuyện La Tình đang ở nhà máy thực phẩm, nào ngờ về báo cho cô La Tình bắt.
"Chuyện gì xảy ? Sao La Tình bắt?" Tống Vân hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-578-ket-cuc-2.html.]
"Mấy hôm nhà máy liên tục mất một lô sản phẩm hộp. Khi ban bảo vệ bắt đầu điều tra chuyện , tố cáo là La Tình . Cậu tiếp xúc với La Tình mấy , cảm thấy cô như , nên bảo ban bảo vệ đừng tuyên truyền rộng, tiên điều tra cho rõ, nắm chứng cứ xác thực hãy . Bên phía ban bảo vệ nhanh tìm một chứng cứ, tất cả manh mối đều chỉ rõ La Tình. Cậu vẫn tin, bèn dẫn Ngọc Bảo , để nó ngửi một chiếc khăn tay mà ban bảo vệ tìm thấy trong kho, bảo nó đến nhà máy tìm . Cuối cùng Ngọc Bảo tìm đến chỗ ở của La Tình."
Tống Vân gần như nhíu mày xong, cô hỏi, "Ngoài những thứ , còn chứng cứ nào khác ? Ví dụ như mấy hộp vận chuyển khỏi kho như thế nào, hộp chuyển khỏi kho , là do một La Tình , đồng bọn, đồng bọn là ai, nhân chứng tận mắt , thời gian phạm tội cụ thể ... Những chứng cứ ?"
Bạch Thanh Phong , "Trong thư tố cáo đề cập đến thời gian chuyển hộp đó khỏi nhà máy. Sau khi xác minh, quả thật trong thời gian đó thấy kéo xe ba gác khỏi nhà máy, chỉ một cô , đồng bọn."
"La Tình thế nào?" Tống Vân hỏi.
"La Tình cô từng , còn tối hôm đó cô căn bản ở trong nhà máy, mà đến thôn Bành Gia ở ngoại thành, ngủ ở thôn Bành Gia, sáng hôm mới trở về nhà máy. Nhà máy cử xác minh, gia đình họ Bành La Tình quả thực ngủ nhà họ, nhưng Lưu xưởng trưởng công nhận lời khai , rằng La Tình và gia đình họ Bành quan hệ , khả năng chứng gian."
Tống Vân , "Vậy tố cáo La Tình, và cái gọi là nhân chứng tận mắt , khả năng chứng gian ?"
Bạch Thanh Phong gật đầu, "Cậu cũng , nhưng ông cứ khăng khăng cái chuyện khăn tay của La Tình rơi trong kho, cứ ép La Tình nhận tội."
"La Tình nhận ?"
Bạch Thanh Phong lắc đầu, "Không, cô yêu cầu báo công an. Cậu cũng tán thành báo công an, nhưng Lưu xưởng trưởng lấy lý do danh dự của nhà máy để từ chối, định giải quyết nội bộ chuyện ."
"Giải quyết thế nào?" Tống Vân hỏi.
Bạch Thanh Phong , "Ý của Lưu xưởng trưởng là bắt La Tình bồi thường tiền, sa thải, thế là xong."
"La Tình giờ ở ?"
"La Tình hiện giam ở ban bảo vệ. Lúc về, dặn ban bảo vệ tiên đừng khó cô . Cậu vội về đây chính là hỏi ý kiến của cháu."
Tống Vân về phía Ngọc Bảo đang theo sát bên Huy Bảo, nghi hoặc hỏi, "Cậu, mũi của Huy Bảo thính hơn Ngọc Bảo, dẫn Huy Bảo ?"
Bạch Thanh Phong khổ, "Có dẫn nó ? Là Huy Bảo thèm để ý đến . Ngay cả Ngọc Bảo, cũng lấy đồ ăn ngon dỗ dành nó mới chịu với ."
Tống Tử Dịch tiếp, "Chị, Huy Bảo nhớ lắm, ngoài em gọi nó còn chịu , còn nó chẳng thèm để ý ai hết."
Thảo nào.
Tống Vân suy nghĩ một chút, với Bạch Thanh Phong, "Cháu sẽ dẫn Huy Bảo theo đến đó một chuyến, xem thể phát hiện mới ."
Bạch Thanh Phong đương nhiên đồng ý. Ông kẻ ngốc, nhận vị Lưu xưởng trưởng vấn đề. Chỉ là chuyện chứng cứ, ông tiện miệng.
Trên đường đến nhà máy thực phẩm, Tống Vân hỏi mấy câu liên quan đến Lưu xưởng trưởng.
"Cậu, ông Lưu xưởng trưởng tính tình bình thường thế nào?"
"Khá là trơn tru, cả ngày hề hề, bề ngoài thì đối xử với ai cũng tử tế."
Cậu dùng từ "bề ngoài", rõ ràng là một sự hiểu nhất định về Lưu xưởng trưởng.
"Ông gì trong nhà máy ?"