Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 580: Chuỗi Bằng Chứng

Cập nhật lúc: 2025-11-14 06:07:36
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nf1vwEIg

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Công an hỏi La Tình, lời khai của La Tình khác với Chủ nhiệm Hùng, công an đương nhiên điều tra chứng thực, thế là Chủ nhiệm Hùng liền lấy cái gọi là bằng chứng.

Chủ nhiệm Hùng chỉ nhận chiếc khăn tay là của La Tình, điểm chính La Tình cũng thừa nhận là của , chiếc khăn tay tìm thấy trong nhà kho, và là khi nhà kho mất đồ hộp mới phát hiện, rõ ràng là La Tình đ.á.n.h rơi trong lúc phạm tội.

Chủ nhiệm Hùng rả như thể nắm chắc phần thắng.

Đáng tiếc, đồng chí công an tán thành quan điểm của ông .

Chỉ dựa một chiếc khăn tay thể chứng minh La Tình chính là kẻ trộm đồ hộp.

Vân Vũ

Tội nhẹ, định tội cho một , một chuỗi bằng chứng chỉnh, chứ là vài lời khai nửa vời, một chiếc khăn tay thể dễ dàng gán ghép.

La Tình , "Tối hôm căn bản trong xưởng, ở nhà chị gái , trưa hôm mới về xưởng, tin các vị thể điều tra, chắc chắn thể chứng minh lời của ."

Bạch Thanh Phong , " hỏi bảo vệ trực trưa hôm qua, xác nhận La Tình về xưởng buổi trưa."

Chủ nhiệm Hùng , "Vậy chắc chắn là cô về khi tiêu thụ xong tang vật."

Hai bên mỗi giữ một lập trường, công an đang chuẩn dẫn về , Tống Vân lên tiếng lúc , "Chiếc khăn tay thể đưa cho xem một chút ?"

Chủ nhiệm Hùng theo phản xạ từ chối, Bạch Thanh Phong trực tiếp lấy chiếc khăn tay từ tay Chủ nhiệm Hùng, đưa cho Tống Vân, "Có gì mà thể xem chứ, đồng chí công an và Trưởng họ Lưu đều ở đây, em xem mặt họ, ."

Chủ nhiệm Hùng tức giận đến c.h.ế.t, trừng mắt Bạch Thanh Phong một cái đầy giận dữ.

Tống Vân tiếp nhận chiếc khăn tay, tiên hỏi La Tình, "Em xác định đây là của em?"

La Tình gật đầu, "Là của em, mấy hôm đột nhiên biến mất, em cũng tại xuất hiện trong nhà kho."

Tống Vân thầm nghĩ, đương nhiên là cố ý lấy nhà kho để gán tội cho em .

Tống Vân cầm chiếc khăn tay, gọi Huy Bảo đang chơi ở cửa , bảo nó ngửi.

Chủ nhiệm Hùng nhếch mép, vẻ mặt đầy khinh thường, "Phó giám đốc Bạch với cô ? Sáng nay ông dẫn một con ch.ó mũi thính tới, ngửi một , và cũng thành công tìm La Tình."

Tống Vân , "Con ch.ó sáng nay mũi là quá thính, con so với con sáng nay còn lợi hại hơn nhiều, nó thể ngửi mùi của tất cả những từng chạm chiếc khăn tay , và tìm ngay trong xưởng."

Chủ nhiệm Hùng căn bản tin, suýt nữa bật .

Không chỉ Chủ nhiệm Hùng tin, mà Trưởng họ Lưu và hai vị công an cũng tin.

Công an cục ch.ó nghiệp vụ, mũi thính hơn nhiều so với ch.ó thường, nhưng cũng thính đến mức như Tống Vân , như chẳng thành tinh .

Tống Vân cũng giải thích thêm nhiều, để Huy Bảo ngửi xong, liền , "Huy Bảo, tìm để mùi chiếc khăn tay , ngoài cô ." Tống Vân chỉ chỉ La Tình.

Huy Bảo lập tức phóng về phía Chủ nhiệm Hùng.

Chủ nhiệm Hùng bĩu môi, " bảo quản bằng chứng."

Tống Vân , "Còn khác ?"

Huy Bảo hít hít mũi, ngoài.

Nó chạy đến phòng trực, tìm thấy hai của ban bảo vệ. Tống Vân hỏi họ chạm chiếc khăn tay , họ chiếc khăn tay là họ tìm thấy trong nhà kho, cả hai đều chạm .

Hai vị công án mặt lộ vẻ kinh ngạc, "Thật sự thể ngửi ?"

Sắc mặt Chủ nhiệm Hùng và Trưởng họ Lưu liền lắm.

Tống Vân lúc hướng Huy Bảo , "Tiếp tục tìm."

Thế là Huy Bảo rời khỏi ban bảo vệ, chạy về phía khu vực sản xuất.

Tống Vân và hai vị công an đuổi theo phía , Chủ nhiệm Hùng và Phó giám đốc họ Lưu cũng vội vã đuổi theo, Bạch Thanh Phong kết cục, đương nhiên sốt ruột, thong thả bước .

Có Tống Vân tay, thì chuyện gì giải quyết .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-580-chuoi-bang-chung.html.]

Huy Bảo một mạch chạy khu vực đóng gói của phân xưởng hai. Trong phân xưởng thấy Huy Bảo, kinh ngạc kêu lên, "Chuyện gì ? Sao ch.ó chạy ?"

"Con ch.ó trông thật oai phong, đây từng thấy loại ch.ó nào màu lông như , quá."

Tống Vân và hai vị công an đuổi theo , liền thấy Huy Bảo thẳng một mạch chạy đến chỗ một đàn ông ngoài ba mươi tuổi, vòng quanh đàn ông một vòng, sủa một tiếng với Tống Vân.

Người đàn ông giật , giơ chân đá Huy Bảo, Huy Bảo nhanh nhẹn né .

Tống Vân nhanh chóng bước tới, liếc đàn ông, hỏi Huy Bảo, "Còn nữa ?"

Huy Bảo hếch mũi, đột nhiên ngoảnh đầu , chạy bộ về phía khu vực tận cùng của khu đóng gói.

Đằng chất đống nhiều thùng carton, Huy Bảo vòng qua đống thùng carton chất cao như núi, tìm thấy một đàn ông đang trốn phía thùng carton ngủ say, cũng ngoài ba mươi tuổi, bộ dạng lưu manh, đ.á.n.h thức còn tỏ vẻ khó chịu, định c.h.ử.i bới, thấy công an, giật , vội vàng bò dậy.

Huy Bảo trở bên cạnh Tống Vân, Tống Vân đây là ý còn ai nữa.

"Các , các ?" Người đàn ông chằm chằm Tống Vân và hai vị công an hỏi.

Tống Vân lấy chiếc khăn tay, hỏi, "Cái thấy qua ?"

Người đàn ông trực tiếp phủ nhận, "Không , đây là thứ gì ?"

Tống Vân hỏi đàn ông khác Huy Bảo tìm , "Anh thấy qua ?"

Người đàn ông ánh mắt tránh né, nhưng miệng cũng phủ nhận một cách dứt khoát, "Chưa thấy qua."

"Ngay cả thấy cũng từng thấy, tại chiếc khăn tay mùi của các ?"

Hai đàn ông lúc mới tại con ch.ó tìm đến bên cạnh họ, sắc mặt cả hai đều hoảng hốt, nhưng nhanh lấy bình tĩnh.

"Cô đừng bậy, căn bản từng thấy thứ , cái mũi con ch.ó của cô chắc chắn vấn đề, đừng tùy tiện gán tội."

Lúc , Chủ nhiệm Hùng và Trưởng họ Lưu chạy tới, thấy hai Tống Vân chất vấn, sắc mặt đều đổi, trong bụng nghĩ con ch.ó thật là quỷ quái.

Trưởng họ Lưu liếc Chủ nhiệm Hùng, hiệu cho ông lên tiếng.

Chủ nhiệm Hùng vội vàng chen qua, "Đồng chí Tống, cô là sĩ quan cấp Phó đoàn, năng việc dựa bằng chứng, thể tùy tiện vu khống khác, đây là phạm pháp đấy, với tư cách là quân nhân, thể pháp luật mà phạm pháp."

Hừ, thật là một cái mũ to đùng.

Tống Vân Chủ nhiệm Hùng, "Hóa Chủ nhiệm Hùng còn tùy tiện vu khống khác là phạm pháp ."

Chủ nhiệm Hùng trợn mắt, "Lời của cô ý gì? Còn hắt nước bẩn lên nữa ?"

Tống Vân , "Xem Chủ nhiệm Hùng vẫn rõ tình hình, từ , con ch.ó của mũi đặc biệt thính, nó thể ngửi những ai chạm chiếc khăn tay, đương nhiên cũng thể tìm lô hàng mất của xưởng, Chủ nhiệm Hùng đoán xem lô hàng đó bây giờ đang ở ?"

Sắc mặt Chủ nhiệm Hùng đại biến, "Không thể nào!"

Tống Vân nhướng mày, "Cái gì thể nào?"

Trưởng họ Lưu trong lòng c.h.ử.i rủa thậm tệ, bóp c.h.ế.t thằng em vợ ngu ngốc đến tận trời xanh , ông vội vàng vẻ hòa giải, "Chuyện quá khó tin, sợ là đồng chí Tống đùa chứ gì."

Tống Vân , "Có là đùa , các vị sắp thôi, Huy Bảo, chúng tìm tang vật nào."

Tống Vân xong liền dẫn Huy Bảo bỏ , hai vị công an , quyết định theo xem thử.

Trưởng họ Lưu vội vàng hiệu cho Chủ nhiệm Hùng.

Chủ nhiệm Hùng hiểu lắm ý của rể trong ánh mắt đó đại diện cho điều gì, thế là kéo Trưởng họ Lưu sang một bên hỏi nhỏ, "Anh rể, bây giờ ?"

Trưởng họ Lưu tức sắp điên lên, "Còn thể nữa? Mau bảo bọn họ xử lý đống đồ đó !"

 

Loading...