Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 582: Bắt nạt đến mức nào

Cập nhật lúc: 2025-11-14 06:07:38
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5Akgnlo252

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quan hệ huyết mạch duyên đúng là thứ diệu kỳ khó lường, chỉ trong một bữa ăn, hai chị em quen với Trọng Quốc Xương, chuyện cũng còn e dè như lúc đầu nữa.

Trọng Quốc Xương gọi năm món ăn, như dọn hết tất cả các món ngon trong quán ăn nhà nước mặt hai chị em, ngừng gắp thức ăn cho họ, bảo họ ăn nhiều .

Lần đầu tiên cảm nhận sự yêu thương, che chở của cha, lòng hai chị em chua xót ấm áp, niềm vui, sự giải tỏa, cũng cả sự tiếc nuối vì sớm qua đời, thể đợi đến ngày cha trở về.

Sau bữa ăn, Trọng Quốc Xương lấy hết tiền và phiếu mua hàng của , chỉ giữ cho bản tiền ăn trong tháng , còn bộ chia cho hai chị em.

Hai chị em chịu nhận, khước từ mãi, cuối cùng chỉ nhận một nửa, nửa còn bắt ông cầm về. Một ông sống, thể tiền, nếu xảy chuyện gì cần dùng gấp thì ?

Trọng Quốc Xương , "Cha mới trở việc, hiện giờ thành tích gì, lương còn thấp, nhưng chắc chắn sắp tới cha sẽ tăng lương, các con đừng lo lắng cho cha."

Cuối cùng, Trọng Quốc Xương cũng thuyết phục hai cô con gái, đành thu một nửa tiền, trong lòng quyết tâm: chúng nhận tiền, thì mua đồ cho chúng, nếu thể mua nhà, sẽ dành tiền mua nhà cho chúng.

Trọng Quốc Xương tiễn La Tình về nhà máy thực phẩm, tiễn Bành Minh Châu về thôn Bành Gia. Trên đường , ông hỏi Bành Minh Châu lý do hôm nay đến nhà Tống Vân.

Bành Minh Châu kể sự việc mà La Tình gặp .

"Nếu chị Tống Vân, em gái sẽ bọn họ bắt nạt đến mức nào." Nghĩ đến đây, Bành Minh Châu thấy tức giận.

Trọng Quốc Xương xong, sắc mặt cũng .

Ở tuổi của ông, kinh nghiệm và từng trải đều đủ, cũng quen thuộc với sự ấm lạnh nơi nhân gian, thể chính là bắt nạt La Tình cha , nhà bảo vệ.

"Sau các con cha, cha sẽ bảo vệ các con, sẽ để ai bắt nạt các con nữa." Trọng Quốc Xương .

Bành Minh Châu trong lòng vui mừng, gật đầu thật mạnh, "Vâng."

Tiễn Bành Minh Châu về đến thôn Bành Gia, Trọng Quốc Xương cùng Bành Minh Châu về nhà họ Bành, mang theo một ít quà, chính thức cảm ơn Bành mẫu và Bành Minh Thành, cảm ơn họ nuôi dưỡng Bành Minh Châu trong suốt nhiều năm qua.

Bành mẫu Bành Minh Châu tìm cha ruột, trong lòng mừng cho cô, nhưng cũng buồn, sợ sẽ mất cô con gái yêu quý .

Trọng Quốc Xương nhận sự lưu luyến của Bành mẫu, vội vàng bày tỏ thái độ, "Hôm nay đến là để nhận mặt, hiện tại khả năng đón Minh Châu về chăm sóc, Minh Châu vẫn sẽ sống cùng , mỗi tháng khi lĩnh lương, sẽ gửi tiền sinh hoạt phí của cháu đến."

Bành mẫu vội , "Không cần, cần , cần đưa tiền sinh hoạt phí . Bản Minh Châu cũng thể kiếm tiền nuôi sống bản , còn cần gì đưa thêm tiền sinh hoạt phí nữa, thành thế nào chứ."

Người nhận là tấm lòng của .

Ông cha, cho cũng là tấm lòng của ông .

Trọng Quốc Xương hài lòng với phẩm tính của gia đình họ Bành, trách dạy dỗ Minh Châu trở nên như .

Về , ông gia đình họ Bành cũng là một gia đình trí thức cao cấp trong thành phố, gặp nạn mới trở thành cảnh nghèo khó như hiện tại.

Lại Bành Minh Thành hiểu chút ít về phân biệt d.ư.ợ.c thảo, thỉnh thoảng còn hái t.h.u.ố.c về đổi lấy ít tiền sinh hoạt gia đình, thích nghề , ông hỏi thăm vài câu, trong lòng khá hài lòng, liền , "Sau con thể theo học cách bào chế thuốc."

Bành Minh Thành mừng đến suýt nhảy cẫng lên.

Vừa Trọng Quốc Xương , hiện tại ông đang việc tại viện nghiên cứu, tuy chỉ là tạm thời, nhưng điều đó đủ chứng minh năng lực của ông mạnh đến mức nào, bình thường khó thể nơi đó.

Bành Minh Thành chỉ quỳ xuống lạy Trọng Quốc Xương một lạy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-582-bat-nat-den-muc-nao.html.]

Trọng Quốc Xương vẫy tay, "Học cái dễ, quan trọng nhất là sợ khổ, thể kiên trì lâu dài chịu đựng sự nhàm chán, cũng tinh thần tìm tòi chân lý và biện chứng, như mới thể tiếp trong ngành ."

Bành Minh Thành vội gật đầu, "Vâng, cháu nhất định sẽ cố gắng học."

"Được, khi thời gian, sẽ đến đây dạy con, tạm thời con tiện viện nghiên cứu."

Bành Minh Thành đương nhiên vấn đề gì, vô cùng vui mừng.

Trọng Quốc Xương dặn dò vài câu, từ biệt về.

Đêm đó, chắc chắn là một đêm khó ngủ.

Tống Vân ngủ ngon, sáng hôm cô dậy sớm đến Bộ Tư lệnh báo cáo. Chuyện ở Nước M tuy Tề Mặc Nam và Hàn giáo quan báo cáo, nhưng báo cáo của cô cũng bổ sung, còn sáu nhà khoa học mà cô mang về, tình hình hiện tại , thể cứ mang về mặc kệ họ .

Sau khi báo cáo công việc xong, Tống Vân hỏi Hạ Thủ trưởng về chuyện của sáu nhà khoa học đó.

Hạ Thủ trưởng , "Bọn họ thông qua thẩm tra, gia đình của hai trong các nhà khoa học cũng cử sang D Quốc đón, nơi ở của họ cũng sắp xếp, chắc chắn thể để họ phát huy hết khả năng của ."

Tống Vân hỏi, "Cháu thể gặp họ ạ?"

cũng là do cô mang về, tận mắt xác nhận tình hình hiện tại của họ thì cô mới yên tâm.

Hạ Thủ trưởng gật đầu, "Được chứ, sẽ bảo Tiểu Phó dẫn cháu , bọn họ đều mới viện nghiên cứu, bắt đầu các dự án bảo mật, cháu đến gặp đúng lúc đấy, đợi bắt đầu dự án bảo mật , gặp cũng khó."

Có sự đồng ý của Hạ Thủ trưởng, chính Hạ Thủ trưởng cử đưa cô đến viện nghiên cứu, việc gặp sáu nhà khoa học đương nhiên khó.

Ngoài sự khác biệt về mặt đời sống so với Nước M, những thứ còn đối với những nghiên cứu khoa học như họ đều giống , chỉ cần thể để họ nghiên cứu độc lập, chất lượng cuộc sống giảm sút một chút họ thực cũng mấy bận tâm.

So với Nước M, họ thực thích kiểu viện nghiên cứu tương đối thuần túy hơn của Hoa Quốc, chỉ chuyên tâm nghiên cứu, cần suy nghĩ đối phó với những chuyện linh tinh.

Tống Vân để cho Hứa Thịnh, sức khỏe hồi phục , một gói Trà Cổ và một gói Hương An Thần.

Tình trạng của Hứa Thịnh cô rõ, vì thể quên cảnh tượng gia đình hãm hại, thường xuyên mất ngủ, cả đêm khó thể chợp mắt, đây cũng là lý do đến giờ vẫn thể dưỡng thể, cứ kéo dài như chắc chắn .

Hứa Thịnh ơn Tống Vân, chính Tống Vân cho một cuộc sống mới, cũng cho cơ hội trả thù kẻ thù.

"Tiểu Vân, cảm ơn em." Hứa Thịnh chân thành cảm ơn.

Tống Vân vẫy tay, "Không cần, em giúp , cũng là giúp chính , Hoa Quốc trở nên hùng mạnh, em cũng hưởng lợi."

Hứa Thịnh gật đầu, " . Hoa Quốc chắc chắn nhiều sĩ quan như em, tin rằng trong tương lai xa, Hoa Quốc nhất định sẽ trở nên hùng mạnh, ai dám khi dễ."

Năm còn cũng bày tỏ lòng ơn với Tống Vân, ở đây vài ngày, bọn họ yên tâm, nơi hề tồn tại những sự áp bức ghê rợn như tin đồn ở Nước M, xem tất cả đều là Nước M cố ý bôi nhọ.

Tống Vân cũng để cho họ một ít thứ, đều là các loại dưỡng sinh phù hợp với thể chất từng , do chính cô pha chế, đáng bao nhiêu tiền, nhưng khó kiếm, bên ngoài mua , đợi khi họ dùng qua sẽ diệu dụng của nó.

Vân Vũ

Từ viện nghiên cứu về, Tống Vân trở về phố Chính Đức, từ hôm qua trở về phố Chính Đức đến giờ, cô luôn bận rộn, thời gian sân xem mấy cây Trà Cổ và cây Đà La Lê .

Cây Trà Cổ sinh trưởng khá , đ.â.m chồi non, xanh mướt um tùm.

Thứ khiến cô ngạc nhiên nhất là cây Đà La Lê, vốn chỉ cao hai thước, trơ trụi trông như sắp c.h.ế.t, giờ những cao thêm nửa thước mà còn đ.â.m chồi non, cô thậm chí còn thấy hai đầu cành những nụ hoa nhỏ màu hồng trắng.

 

Loading...