Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 604: Nảy Mầm
Cập nhật lúc: 2025-11-14 11:33:30
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Vân tuy tận tai thấy âm mưu tính toán của nhà họ Đường, nhưng cô đoán ý đồ của họ. Một gia đình chỉ tư lợi, coi trọng tình như , khi đứa cháu trai vẫn còn giá trị lợi dụng, thể nỡ từ bỏ miếng mồi béo bở chứ?
Cô với Đường Ngọc: "Dù nhà họ Đường đến trường tìm em, tìm đến nhà , em cũng đừng sợ, cũng đừng tranh cãi với họ về chuyện quá khứ, hiện tại tương lai gì. Cứ trực tiếp đuổi họ . Lập trường thật kiên định, đối với những kẻ như họ tuyệt đối mềm lòng, nếu một khi để họ dính , cả đời em sẽ giũ , hiểu ?"
Đường Ngọc gật đầu thật mạnh: "Em hiểu , chị. Em tuyệt đối sẽ dính dáng gì đến họ nữa. Đối với em, họ giờ là xa lạ."
Vân Vũ
Tử Dịch cũng : "Chị yên tâm , em và Thư Đình ở đây, nếu họ còn dám trơ trẽn tìm tới cửa, em sẽ đ.á.n.h cho họ răng rơi đầy đất."
Tống Vân khẽ : "Suốt ngày đòi đ.á.n.h cho răng rơi đầy đất. Đánh cũng phân biệt tình huống, địa điểm, tùy tiện."
Tử Dịch : "Chị, em . Em sẽ đ.á.n.h mặt khác . Lúc đó em và Thư Đình sẽ chờ lúc ai, lấy bao tải trùm đầu họ, đ.á.n.h xong chạy, để dấu vết."
Tống Vân tán thành, nhưng cũng phản đối.
Cô : "Cách nhất là khiến họ sợ, sợ đến mức dám đến quấy rầy Đường Ngọc nữa."
Thư Đình hiểu: "Làm thế nào mới khiến họ sợ chứ?"
Tống Vân : "Vậy thì xem họ coi trọng thứ gì nhất."
Tống Tử Dịch giơ tay: "Em ."
"Tiểu Ngọc Đường Liên Thành và Trương Mỹ Hà đều là công nhân chính thức của nhà máy săm lốp, công việc là thứ họ tự hào nhất. Nếu họ dám đến quấy rầy Tiểu Ngọc, chúng sẽ đến nhà máy săm lốp tìm lãnh đạo của họ ầm lên, trừ phi họ giữ việc nữa."
Tống Vân giơ ngón tay cái khen Tử Dịch: " , cứ như thế."
Thấy chị Vân chỉ vài câu giải quyết xong việc, nỗi u ám trong lòng Đường Ngọc cũng tan biến sạch sẽ. Hiện tại sống thực sự , ngày nào cũng no bụng và ăn ngon, những mới đối xử với , quan tâm chăm sóc , mỗi đều đối đãi với như thực sự. Cậu cả đời một nhà với họ.
Ads by Pubfuture
Nói xong chuyện , Tống Vân bảo Tử Dịch và mấy đứa trẻ hái hết quả Đà La Lê về.
Nhân lúc Kỷ và sư phụ họ còn đều ở đây, tranh thủ chia phần.
"Đây là quả của cây khô con từng đào từ trong núi về hồi ?" Kỷ Nguyên Huy tỏ tò mò. Quả giống táo giống lê, mùi hương giống, hơn nữa hồi cây khô mới trồng ông từng thấy, chỉ cao vài thước, mà mới bao lâu kết quả to như thế ?
Tề lão và Mạc lão cũng mỗi chia một quả.
"Đây là Đà La Lê, trồng trong sân đầu quả, chỉ ngần thôi, ăn thử cho . Đợi cây lớn hơn, kết nhiều quả hơn, chúng sẽ ăn thỏa thích."
Tư Phong Niên đưa quả Đà La Lê nhận cho Bạch Nhuynh Nhuynh: "Em ăn ." Anh thấy Bạch Nhuynh Nhuynh nuốt nước bọt mấy , ngon đến ?
Bạch Nhuynh Nhuynh từ chối: "Anh tự ăn . Em đêm qua ăn một quả , đặc biệt, ăn là ."
Sau khi chia cho , còn sáu quả. Tống Vân đem sáu quả Đà La Lê chia cho ba bé, mỗi đứa hai quả.
Ba bé chịu ăn một , mang sáu quả lê bếp cắt thành từng miếng nhỏ, bày đĩa mang , như mỗi thể ăn thêm vài miếng.
Kỷ Nguyên Huy tỏ hứng thú với quả Đà La Lê , rửa sơ qua liền c.ắ.n một miếng, nước ngọt thanh vỡ òa trong miệng, nuốt xuống một miếng cảm thấy nóng oi bức trong tiêu tan hơn một nửa.
Là một cổ y cách bào chế thuốc, Kỷ Nguyên Huy lập tức phát hiện chỗ diệu kỳ của Đà La Lê. Đây là hiệu quả kỳ diệu mà loại trái cây thông thường nào cũng .
Không chừng mà một quả Đà La Lê hết, ông cảm thấy mát mẻ sảng khoái, sự sảng khoái khác hẳn với cảm giác khi ăn kem tươi tắm nước mát. Đây là một loại cảm giác thanh thản, mát mẻ từ trong ngoài, tâm.
"Ta nhớ con giâm cành một ít cây con, chúng sống cả chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-604-nay-mam.html.]
Tống Vân gật đầu: "Sống cả ạ. Nếu ngài , cứ đào hai cây mang về."
Cổ lão đầu vội vàng giơ tay: "Ta cũng , cũng , cũng hai cây."
"Được, con sẽ đào cho các vị ngay bây giờ." Cô giâm cành mười hai cây, tất cả đều sống cả, chia cho họ một ít cũng , dù cũng thể tiếp tục giâm cành.
Kỷ Nguyên Huy và Cổ lão đầu nhận cây giống Đà La Lê, chần chừ một khắc, lập tức ôm lấy bảo bối cây giống chạy vội về nhà trồng.
Tề lão và Mạc lão buổi chiều còn việc, chơi một lúc về. Từ sáng sớm tinh mơ thức dậy bận rộn đến giờ, đều mệt , cũng lượt nghỉ ngơi.
Tống Vân cũng mệt mỏi, nhưng cô vẫn thu nhặt hết hạt Đà La Lê, rửa sạch cho một cái chậu gỗ, thêm nước sạch ngâm, nhỏ vài giọt dung dịch dinh dưỡng nước, đặt chậu ở góc phòng. Làm xong những việc , cô mới quân phục lên giường nghỉ ngơi.
Giấc ngủ kéo dài hơn hai tiếng, mở mắt đồng hồ là năm giờ chiều, cô vội vàng trở dậy.
Ngày mai trở quân đội báo cáo, chính thức nhận chức Đội trưởng Đội Đặc chiến 13, e rằng sẽ càng bận hơn, thời gian về nhà càng ít . Phải tranh thủ hôm nay còn ở nhà, ở bên bố và nhiều hơn.
Thay quần áo xong, cô lơ đãng liếc chiếc chậu gỗ ở góc phòng, vốn dĩ kỳ vọng gì, bởi mới chỉ ngâm.
cái liếc lơ đãng đó khiến đôi mắt cô suýt lồi khỏi hốc.
Sao trong chậu xanh mướt ?
Đến gần xem kỹ, những hạt Đà La Lê vốn màu nâu đen, giờ đây tất cả đều trở thành những cây mầm non xanh tươi. Rễ của những cây mầm non vẫn còn trong vỏ hạt, rụng .
Cái ... cái ... nhanh quá còn gì.
Kế hoạch ở bên bố đành hủy bỏ. Tranh thủ trời còn sáng, cô vội vàng bưng chậu gỗ vườn .
Đất trồng thể sử dụng ở vườn đều trồng hết , cô đành đau lòng nhổ bỏ một ít thảo d.ư.ợ.c quan trọng lắm, dọn chỗ để chuyển những cây mầm non xuống đất.
Ads by Pubfuture
Tử Dịch và Đường Ngọc vườn tưới nước cho các luống thảo dược, phát hiện Tống Vân đang bận rộn đất, vội chạy đến giúp đỡ.
"Chị, đây là cây mầm gì ?" Tử Dịch hỏi.
"Hạt lê ăn tối qua nảy mầm đấy, cũng lớn , trồng ." Tống Vân .
Tử Dịch kinh ngạc: "Nhanh nảy mầm ?"
Tống Vân gật đầu: "Ừ, chị ngâm với chút nước thuốc, ngờ thật sự hiệu quả, một ngày nảy mầm."
Tử Dịch và Đường Ngọc đều thích ăn Đà La Lê, đương nhiên hy vọng nhà thật nhiều cây Đà La Lê, như sẽ ăn hết, việc tự nhiên hăng hái, nhanh chuyển hết các cây mầm non xuống đất.
"Tử Dịch, Tiểu Ngọc, ngày mai chị trở việc , thời gian về nhà sẽ ít, mấy luống thảo dược, cây , cây lê cùng mấy cây mầm non , chị giao phó cho các em chăm sóc nhé."
Tử Dịch vỗ n.g.ự.c đảm bảo: "Chị yên tâm việc, việc nhà cứ giao hết cho bọn em, thành vấn đề."
Đường Ngọc cũng gật đầu theo: "Ừ, cứ giao hết cho bọn em, thành vấn đề."
Tống Vân xoa một cái lên đầu Tử Dịch: "Ôi, em trai Tử Dịch của chị lớn thêm ."
Tử Dịch ngại ngùng, lớn như , dáng sắp cao bằng chị , chị vẫn như hồi nhỏ xoa đầu , còn mặt Tiểu Ngọc, thật là hổ.