Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 617: Cơm Nhà Tù Không Mất Tiền, Ăn Thoải Mái

Cập nhật lúc: 2025-11-14 16:37:27
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qbiD78xkK

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Vân thẳng ông lão họ Vương, từng chữ một rõ: " nữa, đồng chí Cố Ngọc Đình là con dâu nhà các ."

Bà lão họ Vương tuy rụt lưng ông lão họ Vương, nhưng thấy lời , bà vẫn nhịn miệng: "Sao... ? Mọi trong làng chúng đều là con dâu nhà chúng ."

"Cô bảo là là ? Có bằng chứng ? còn cô là vợ của tên lão lười ở phố Đông , cô nhận ?"

Bà lão họ Vương thò đầu , tức giận đến mức chịu nổi: "Cô linh tinh những thứ đó để gì? Cô là con dâu nhà họ Vương chúng bỏ mười tệ để cưới về, cả đời đều là như ."

Tống Vân khẽ lạnh, đầu với một đồng đội bên cạnh: "Đến Công an báo án, mưu sát bất thành, gây thương tích nặng, bảo họ lập tức đến đây bắt ."

Bà lão họ Vương giật nảy : "Cô bậy! Khi nào chúng g.i.ế.c ? Cố Ngọc Đình c.h.ế.t ?"

"Cô c.h.ế.t, nên là tội mưu sát bất thành. Nếu cô c.h.ế.t , các còn thể đây chuyện với ? tội mưu sát bất thành cũng nhẹ , dù xử b.ắ.n thì cũng tù vài chục năm. Sau , cả nhà các thể ăn cơm nhà tù mất tiền, ăn cả đời cũng , vui ?"

Thấy đồng đội báo án chạy mất, ông lão họ Vương sợ vãi mồ hôi, run rẩy : "Chuyện... chuyện như . ... chúng thực sự đến để gây sự . Chúng ngay bây giờ, ngay bây giờ."

Tống Vân chặn họ : "Đã đến , thì hãy gánh vác trách nhiệm gánh, để khỏi chạy tới làng của các một chuyến nữa."

Ông lão họ Vương thực sự hối hận, nên lời xúi giục của trong làng, cái gì Cố Ngọc Đình là con dâu nhà họ Vương, dù nhà họ Cố để Ngọc Đình ở , cũng cho chút bồi thường để chia tay cho êm , thể dẫn là dẫn như .

Giờ thì thôi, chẳng những đòi chút bồi thường nào, mà cả nhà sắp lôi tuột .

Công an đến nhanh, khi xong bộ sự việc, hai lời, trực tiếp dẫn bộ nhà họ Vương , để hai đồng chí công an tìm hiểu tình hình với giáo sư Cố và con gái, cử khác đến thôn Lăng Hạ điều tra, ngay trong ngày hôm đó kết quả.

Nhà họ Vương thừa nước đục thả câu, dùng mười tệ buộc Cố Ngọc Đình lúc cùng đường lấy thằng ngốc chồng. thủ tục hợp pháp, hôn sự vô hiệu. Người nhà họ Vương cố ý gây thương tích dẫn đến thương tích nặng, vi phạm pháp luật. Thằng con ngốc phạt tù sáu năm, bà lão họ Vương năm năm, ông lão họ Vương một năm.

Việc vỡ lở , Đội trưởng thôn Lăng Hạ cũng cách chức. Người trong thôn ngoài đều dám là dân thôn Lăng Hạ, sợ chỉ trỏ chê trách, thôn Lăng Hạ vô nhân tính, ép một cô gái trẻ đến mức như .

Những chuyện Tống Vân , lúc hộ tống mấy vị giáo sư lên tàu hỏa. Sau khi giải quyết xong mối nguy hiểm tiềm tàng là nhà họ Vương, Giáo sư Cố cuối cùng cũng đồng ý để Cố Ngọc Đình tự dưỡng thương ở thành phố Hương , ông sẽ về Bắc Kinh một bước, thu xếp nhà cửa các thứ, đợi khi con gái vết thương đỡ hơn một chút trở về là thể ở ngay trong ngôi nhà sạch sẽ thoải mái.

Giáo sư Cố ở Bắc Kinh nhà riêng, là nhà tổ của họ Cố, đường Triều Tây, cùng một con phố với sân viện của lão gia họ Tề.

Chỉ là khi Giáo sư Cố trở về, sân viện của ông ở, ai khác, chính là vợ cũ và chồng hiện tại của bà , cùng với gia đình con trai ruột của ông, chiếm đầy căn nhà của ông.

Vốn là nóng tính và cố chấp, Giáo sư Cố khi gặp mặt vợ cũ và con trai, bình tĩnh một cách kỳ lạ. Ông thèm để ý đến ánh mắt sửng sốt của vợ cũ, cũng chẳng quan tâm đến vẻ mặt thể tin của con trai, chỉ nhạt nhẽo : "Cho các một ngày để dọn . Hết thời hạn, nếu những thứ thuộc về trong nhà dọn , sẽ nhất loạt xử lý như phế phẩm." Nói xong định .

Cố Hòa Bình, , bây giờ nên gọi là Phù Hòa Bình, đổi theo họ của bố dượng. Hắn chạy đến mặt Giáo sư Cố: "Bố, bố đang ?"

Giáo sư Cố liếc đứa con trai mà đây ông coi trọng.

Bảy năm , ông từng nhận một bức thư nào của đứa con trai , chứ đừng đến việc tiếp tế lương thực, quần áo.

Nếu Ngọc Đình ở bên chăm sóc, thì bộ xương già của ông, thể nào cầm cự đến bây giờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-617-com-nha-tu-khong-mat-tien-an-thoai-mai.html.]

"Bố của mày họ Phù, đừng nhận bừa ." Giáo sư Cố giọng bình thản.

Phù Hòa Bình tim đập thình thịch, mặt lộ vẻ hoảng sợ: "Bố, bố ? Dù thế nào, con cũng là con trai của bố mà."

Giáo sư Cố nhiều với , thật vô vị. "Những gì , tất cả dọn , bao gồm cả mày. Đừng với đông tây, các tư cách để những điều với ." Nói xong, ông bỏ thẳng, từ đầu đến cuối từng liếc vợ cũ một cái.

Sau khi Giáo sư Cố rời , Phù Hòa Bình về phía vẫn còn đang ngây : "Mẹ, đây là chuyện thế nào? Sao bố đột nhiên trở về ? Sao đó một chút tin tức gì?"

Viên Phượng Chi nếu tại , thì sự sửng sốt bây giờ .

Vợ của Phù Hòa Bình nhíu mày : "Hòa Bình, bố vô tình như ? Vừa đến bảo chúng dọn . Thời gian ngắn ngủi thế , chúng dọn ?"

Phù Hòa Bình : "Mẹ, chứ."

Viên Phượng Chi thể ? Lúc chính là bà với lão Cố, xảy chuyện phủi sạch quan hệ với ông. Sau đó lão Cố hạ xuống, bà liền lấy chồng hiện tại. Giờ đây bà và lão Cố còn quan hệ gì, lão Cố thậm chí còn chẳng thèm một cái, đủ thấy ông căm hận bà đến tận xương tủy.

"Đến Hợp tác xã Mua bán gọi bố dượng và cả của con về." Viên Phượng Chi .

Chồng hiện tại của Viên Phượng Chi là Phù Căn Ngân, giữ chức Chủ nhiệm Hợp tác xã Mua bán. Con trai ông là Phù Ái Đảng Trưởng phòng Thu mua ở Hợp tác xã, một vị trí dầu mỡ.

Cả nhà dám là giàu lớn, nhưng cuộc sống hơn thường bao nhiêu .

Hợp tác xã của họ cũng phân nhà, chỉ là nhỏ, một đại gia đình ở nổi. Viên Phượng Chi mới dẫn hai bố con họ Phù dọn ở trong sân viện .

Công việc của Phù Hòa Bình là do Phù Căn Ngân giải quyết, hơn nữa bình thường Phù Căn Ngân và Phù Ái Đảng thường xuyên mang đồ về nhà, ăn uống tiêu dùng trong nhà căn bản cần tiêu tiền, lương của và vợ đều thể để dành. Như , dù đông ở cùng , cũng lợi.

Nếu dọn , đồng nghĩa với việc Phù Hòa Bình dẫn vợ con đến ở nhà của Phù Căn Ngân, bởi vì và vợ vẫn phân nhà của đơn vị.

Phù Ái Đảng cũng , vẫn phân nhà, đây đều ở nhà của Phù Căn Ngân. Giờ đột nhiên dọn về, thêm nhiều như , ở thế nào.

Phù Căn Ngân chuyện Giáo sư Cố trở về, suy nghĩ một lúc, đầu với Phù Hòa Bình: "Chúng dọn . Còn con thể dọn . Con là con trai của bố con, nếu con dọn , căn nhà sẽ thuộc về ai?"

Phù Hòa Bình nghĩ đến em gái tiếc tất cả, khăng khăng theo cha về quê chịu khổ, tim đập thình thịch.

"Nếu con dọn , căn nhà đó bố chắc chắn sẽ cho Ngọc Đình."

Vân Vũ

Viên Phượng Chi nhíu mày: "Làm chứ? Con mới là nối dõi họ Cố. Căn nhà vốn là của con, thể cho Ngọc Đình ? Ngọc Đình sớm muộn gì cũng lấy chồng, chẳng lợi cho ngoài ?"

Phù Căn Ngân gật đầu: " là như ." Nói liếc Phù Hòa Bình một cái: " những phục hồi trở về những phục chức, mà còn lĩnh bộ tiền lương mấy năm qua. Hơn nữa, lương của Viện Nghiên cứu thấp nhỉ?"

 

Loading...