Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 636: Ra Khơi

Cập nhật lúc: 2025-11-14 17:58:02
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plRyu7d5c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người đến Tề Mặc Nam là Tống Vân, cô dẫn theo Huy Bảo đuổi theo tên phạm nhân . Khi Tề Mặc Nam chạy đến đường Chính Đức, chỉ thấy Bạch Nhuynh Nhuynh đang đỏ hoe cả mắt, cùng Kỷ Nguyên Huy thất thần phịch ghế, ngợm lôi thôi.

"Tiên sinh Kỷ, rốt cuộc chuyện là thế nào?" Tề Mặc Nam hỏi.

Ánh mắt Kỷ Nguyên Huy đờ đẫn về phía Tề Mặc Nam, giọng khô khàn, khàn đặc, "Là hại Phong Niên, là hại Phong Niên, tất cả đều là của , là của ."

Bạch Thanh Phong bưng nước , với Tề Mặc Nam, "Bọn là đến cướp phương t.h.u.ố.c Thông Tê Hoàn của Kỷ."

Kỷ Nguyên Huy ôm lấy đầu, khuôn mặt đầy đau khổ, "Rõ ràng đưa phương t.h.u.ố.c cho bọn họ , mà bọn họ vẫn buông tha chúng , tại chứ!"

Bạch Thanh Phong giải thích, "Bọn khi cướp phương t.h.u.ố.c liền định bắt Kỷ , Phong Niên vì cứu Kỷ nên rơi tay bọn họ. Tiểu Vân dẫn Huy Bảo đuổi theo , chắc chắn sẽ đuổi kịp, sẽ chuyện gì ."

Nói thì là , nhưng vẻ lo lắng mặt Bạch Thanh Phong chẳng hề giảm chút nào. Bọn là lũ cực kỳ tàn ác, rơi tay chúng, khó lòng kết cục . Hơn nữa, khi Tiểu Vân chạy tới nơi, bọn từ lâu, chắc đuổi kịp.

"Đuổi về hướng nào?" Trong lòng Tề Mặc Nam cũng sốt ruột.

Bạch Thanh Phong lắc đầu, " cũng rõ nữa. Người của cũng , bọn họ nhanh."

Một bên khác, Tống Vân dẫn theo Huy Bảo len lỏi khắp các ngõ ngách, đường phố của Kinh thành, đó khỏi thành. Sau khi khỏi thành, họ phi nước đại con đường lớn một đoạn, đó mất phương hướng.

Tống Vân con đường lớn, con đường nhựa bất tận, đoán rằng bọn hẳn lái xe rời . Hướng đó nhiều khả năng, nhưng nếu đối phương là nước R, khi cướp phương t.h.u.ố.c bắt cả thầy t.h.u.ố.c Trung Quốc, mục đích chắc chắn là để đưa về nước R.

Vậy thì, hướng bọn chúng , khả năng là đến cảng Tân, từ cảng Tân tàu về nước R.

Cô tự nhủ bình tĩnh, nhanh chóng vạch kế hoạch cứu thích hợp nhất trong đầu, đầu trở về.

Muốn đến cảng Tân cứu , thể chỉ một , còn xin quân đội cấp xe.

Khả năng hành động của Tống Vân mạnh mẽ, chẳng mấy chốc nhận phê chuẩn, giao cho cô dẫn theo Đội Đặc chủng 13 đến cảng Tân giải cứu con tin.

Vào lúc ba giờ chiều cùng ngày, Tống Vân lên xe tải quân sự cỡ nhỏ, Triệu Trường Giang lái xe, những còn chen chúc trong thùng xe, khẩn trương tiến về cảng Tân.

Khoảng cách từ cảng Tân đến vị trí hiện tại của họ hơn một trăm cây , đến bảy giờ tối thì xe tiến cảng Tân.

Vân Vũ

Tốc độ của cô đủ nhanh, nhưng đối phương rõ ràng chuẩn , vẫn nhanh hơn cô một bước.

Khi cô chạy đến cảng Tân, bọn rời cảng hơn một tiếng đồng hồ.

Tống Vân bệ đá của bến cảng, mặt nước cuồn cuộn sóng xô, lòng n.g.ự.c trào dâng sát ý.

từng cảm giác g.i.ế.c ai đó mãnh liệt như lúc .

Mãnh liệt đến mức gần như kìm nén nổi.

May mắn là vẫn còn một chút lý trí, cô gắng sức hít thở sâu, điều chỉnh cảm xúc sắp mất kiểm soát.

Cố Hưng Hoa lo lắng Tống Vân, từng thấy Tống Vân như thế , dường như giây tiếp theo cô sẽ nhảy xuống nước, vượt sông vượt biển để đuổi theo con tàu.

Tống Vân thở một , về phía chiếc xe tải, "Đến Cục Cảng vụ ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-636-ra-khoi.html.]

Cô nhất định cứu bằng sư phụ về, nhất định.

chuyện thể hành động hấp tấp, lập một kế hoạch.

Ít nhất thì việc khơi cũng tùy tiện , chỉ thị của cấp , còn cần Cục Cảng vụ giúp chuẩn giấy tờ tùy và tàu thuyền để xuất cảnh. Những việc một thể .

Tống Vân kế hoạch của , rủi ro lớn, Hạ Thủ trưởng là đầu tiên phản đối, nhưng Tống Vân kiên quyết, cô thậm chí còn nếu quân đội phê chuẩn, cô sẽ giải ngũ, dùng cách của riêng để đến nước R cứu .

Hạ Thủ trưởng cô, suy tính , quả thật cũng nhân tuyển nào thích hợp hơn cô, cuối cùng đành đồng ý.

Tiếp theo là giấy tờ tùy giả mới và tàu thuyền để khơi.

Ban đầu cô định một , nhưng các thành viên Đội Đặc chủng 13 nhất quyết đòi cùng cô, cuối cùng lập kế hoạch mới, đổi từ việc tàu khách sang cải trang thành ngư dân, tự lái thuyền đào tẩu đến nước R, lúc rời cũng sẽ nhiều quyền chủ động hơn.

Tề Mặc Nam tin Tống Vân đến nước R, sốt ruột vô cùng, khi bàn giao công việc trong tay xong liền đuổi theo đến cảng Tân định cùng cô, nào ngờ chậm một bước, đành con thuyền đ.á.n.h cá chở Tống Vân khơi. Anh hét điên cuồng ở bờ, bảo họ , nhưng gió biển quá lớn, ai thấy tiếng , cho đến khi con thuyền ngày càng xa.

Tống Vân ôm Huy Bảo boong tàu, lưng về phía bến cảng, cố ý ngoảnh đầu .

Người khác lẽ thấy tiếng Tề Mặc Nam.

cô thì thấy.

Ngay từ đầu cô định để Tề Mặc Nam cùng đến nước R.

Bây giờ là lữ trưởng, còn là đội trưởng đội đặc chủng của quân khu Xuyên tỉnh ngày nữa. Bây giờ nhiều việc quan trọng hơn đang chờ quyết sách. Những việc xung phong xung trận, cứ để cô tự .

Thuyền đ.á.n.h cá do Cục Cảng vụ điều phối, trang thuyền trưởng và thủy thủ đoàn chuyên nghiệp, đều là những hải quân hiện dịch từng kinh nghiệm đào tẩu đến nước R để thực hiện nhiệm vụ. Có họ ở đây, Tống Vân yên tâm hơn nhiều.

Mấy ngày lênh đênh biển gặp thời tiết mấy , giống như tâm trạng của cô lúc . Chỉ trong bảy ngày biển ngắn ngủi, họ gặp ba trận bão. Lúc đó cô trong khoang thuyền, cố gắng vịn cửa khoang để hất văng ngoài. Cô thấy những đám mây đen cuồn cuộn đè xuống, thấy mưa như trút nước từ trời đổ xuống, thấy những con sóng khổng lồ dường như lật úp con thuyền đ.á.n.h cá. Lúc đó, đầu tiên cô cảm thấy bản thật nhỏ bé, nhỏ bé như một hạt bụi vụn vặt đáng kể.

Con thuyền của họ như một chiếc lá, chòng chành lắc lư trong sóng lớn, bất cứ lúc nào cũng thể vỡ tan và lật úp.

họ vượt qua. Con thuyền hư hại đôi chút, nhưng vẫn kiên cường đưa họ an vô sự tiến vùng biển nước R.

Dù chỉ nhỏ bé như hạt bụi, cũng tư cách để chống mệnh trời.

Trải nghiệm như khiến Tống Vân càng thêm tự tin trong việc cứu bằng sư phụ và những thầy t.h.u.ố.c Đông y Trung Quốc .

Thuyền trưởng , chính vì trận bão biển mà việc nhập cảnh nước R của họ sẽ thuận lợi hơn. Lúc biển tàu tuần tra của nước R, cũng tàu đ.á.n.h cá, họ như chỗ , lặng lẽ cập bến gần một bến cá nhỏ cách cảng Đông Đô mấy chục dặm. Ở đây, do một dự án đặc biệt của Đông Đô, các làng chài lân cận di dời hết, bến cá nhỏ bỏ hoang nhiều năm, ít tàu đ.á.n.h cá cập bến ở đây. Cũng vì dự án đặc biệt đó, nơi gần như thể là vắng bóng qua , đương nhiên cũng đội tuần tra nào đến đây tuần tra, điều tạo điều kiện thuận lợi cho hành động của họ.

Thuyền trưởng vẽ cho họ sơ đồ lộ tuyến mà ông từng qua trong trí nhớ, cho họ thể kiếm quần áo cải trang, và vốn dĩ ở đây Hoa sinh sống, nên tiếng R cũng , cứ đường hoàng ngược xuôi ngược khó khiến khác nghi ngờ hơn. Ông tuy địa chỉ cụ thể của Dược Nghiên Xã nước R, nhưng ở khu vực đại lộ Phú Sơn mấy nhà máy d.ư.ợ.c phẩm, lẽ trong đó Dược Nghiên Xã nước R.

Manh mối quan trọng với Tống Vân, khi trân trọng cảm ơn, cô hẹn tín hiệu đón tiếp cùng một chi tiết ám hiệu ứng biến với thuyền trưởng, dẫn theo đội đặc chủng rời thuyền.

Sau khi họ rời , thuyền đ.á.n.h cá lập tức rời bến, tìm nơi khác kín đáo hơn để ẩn náu.

 

Loading...