Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 651: Tống Tiền
Cập nhật lúc: 2025-11-15 03:27:10
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60JnnZZw9t
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ Thủy Bình trừng mắt chằm chằng Trọng Quốc Xương, nghiến răng nghiến lợi : "Xem ngươi hề màng tí nào đến công việc giáo sư đại học của . Ngươi tin , chỉ cần một bức thư tố cáo, bất kể kết quả điều tra cuối cùng là gì, công việc của ngươi cũng tiêu tan."
Mặt Từ Kiều Kiều càng trắng bệch, cô vội nắm lấy cánh tay Từ Thủy Bình, lắc đầu với , "Đừng nữa."
Từ Thủy Bình Từ Kiều Kiều hiểu, trong nhận thức của , Tống Vân chỉ là một bác sĩ bình thường.
trong nhận thức của Từ Kiều Kiều, Tống Vân là một sĩ quan cấp cao thể giúp một kẻ ở lều trâu lật đổi vận mệnh.
Từ Thủy Bình thèm để ý đến Từ Kiều Kiều, tiếp tục , "Trước đây còn đồ của ngươi, theo ngươi học nghề, phụng dưỡng ngươi, coi như trả ơn. Giờ xem ngươi xem thường . cũng miễn cưỡng nữa. Vậy , bây giờ ngươi đưa năm trăm tệ, chuyện ngươi biến thái coi như xong, sẽ truy cứu nữa. Sau chúng coi như quen , thế nào?"
Trọng Quốc Xương về phía Tống Vân.
Tống Vân , "Ngay mặt mà dám hù dọa, tống tiền, gan cũng to lắm nhỉ."
Trong lòng Từ Thủy Bình dâng lên một nỗi bất an.
Tống Vân , "Tiếc , các cơ hội đó ."
Nếu hôm nay báo án là khác, lẽ Từ Thủy Bình và Từ Kiều Kiều thực sự cơ hội gửi thư tố cáo đến Đại học Kinh Bắc. Bởi vì cho dù cuối cùng điều tra sự thật, minh oan cho Trọng Quốc Xương, thì hình phạt dành cho Từ Thủy Bình và Từ Kiều Kiều cũng nặng lắm, nhiều lắm là giam giữ, giáo d.ụ.c vài ngày thả . Đến lúc đó, họ chỉ cần tùy tiện gửi một bức thư tố cáo đến Đại học Kinh Bắc, bất kể chuyện là thật giả, Trọng Quốc Xương nhậm chức thể sẽ từ bỏ, bởi vì nhà trường dám đ.á.n.h cược.
hôm nay báo án là Tống Vân, và bây giờ cô còn thể trở thành nhân chứng, chứng minh Từ Thủy Bình và Từ Kiều Kiều những vu khống Trọng Quốc Xương biến thái, mà còn lấy đó để uy hiếp, tống tiền Trọng Quốc Xương.
Tội vu khống và tội tống tiền, uy hiếp, đó là hai tội danh khác .
Một tội thì nhiều lắm là giam giữ, giáo d.ụ.c vài ngày.
Một tội thì ít nhất cũng ăn cơm tù mười năm.
Quảng cáo bởi Pubfuture
Quảng cáo Pubfuture
Chà! Mười năm là bây giờ, lúc đó dựa một bức thư tố cáo vô căn cứ để tùy tiện chặn tương lai của khác là điều thể.
"Ngươi bậy bạ gì ? nào tống tiền, uy h.i.ế.p bao giờ?" Từ Thủy Bình gào lên.
lúc , bên ngoài vang lên tiếng của công an, "Ai báo án ?"
La Tình vội chạy cửa, vẫy tay với công an, "Chúng báo án."
Hai vị công an lập tức tới, thấy Tống Vân thì chỉ gật đầu chào, thêm gì, tránh hiềm nghi, kẻo khác bắt lấy cái cớ để nọ.
Sau khi hỏi rõ tình hình, hai vị công an ghi chép , dẫn Trọng Quốc Xương, cha con họ và vợ chồng Từ Thủy Bình cùng về Công an cục. Tống Vân là nhân chứng, đương nhiên cũng theo.
Vân Vũ
Có lời khai của Tống Vân, Từ Thủy Bình và Từ Kiều Kiều chịu một cuộc thẩm vấn nghiêm khắc. Hai họ từng trải qua cái gì , chẳng mấy chốc chịu nổi cuộc thẩm vấn mà khai hết đầu đuôi câu chuyện.
Tội vu khống cộng thêm tội tống tiền, uy hiếp, đặc biệt là trong lúc đang triệt để trấn áp tội phạm, mức án khởi điểm mười năm là nhẹ.
Khi Trọng Quốc Xương và La Tình bước khỏi Công an cục, họ cảm thấy bầu trời như xanh hơn nhiều.
"Thực sự cảm ơn cô thế nào." Trọng Quốc Xương hổ, kể từ khi quen Tống Vân, dường như lúc nào cũng chỉ nhận ân huệ từ cô, kể cả hai đứa con gái của , nếu Tống Vân, dám nghĩ chúng sẽ hại thành .
Tống Vân , "Chờ khi Đại học Kinh Bắc khai giảng, trộm bài giảng của , thể giúp đăng ký ?"
Trọng Quốc Xương hiểu, "Y thuật của cô như , còn chế t.h.u.ố.c giỏi như thế, bài giảng của ư?"
Tống Vân , "Y thuật của lẽ còn tạm , nhưng về tay nghề chế thuốc, chỉ thể coi là qua loa, so với thì kém xa lắm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-651-tong-tien.html.]
Trọng Quốc Xương lớn, "Nếu cô nghĩ , thực sự tin đấy. Được thôi, chuyện trộm bài sẽ giúp cô tìm hiểu. Nếu nhà trường đồng ý, cô thể đến trường tìm lúc nghỉ, sẽ dạy riêng cho cô."
Tống Vân mắt lim dim, "Nhất trí nhé."
Để bày tỏ lòng ơn, Trọng Quốc Xương cố kéo Tống Vân đến quán cơnước M doanh ăn một bữa mới để cô .
Sau khi Tống Vân rời , La Tình cha với vẻ ngưỡng mộ, "Bố, hóa bố giỏi như , đến cả chị Vân cũng bái bố thầy."
Trọng Quốc Xương ha hả , "Con tưởng thế nào? Bố con mà vài ba chiêu thức, thì chị Vân của con hao tâm tổn sức lôi khỏi lều trâu từ lâu ?" Nói cảm thán, "Chị Vân của con lương thiện, nhưng càng trọng tài. Cô là một , , chúng nhớ ơn cô suốt đời."
La Tình gật đầu, trong mắt lấp lánh tinh quang, "Bố, con cũng học trò của bố. Chờ con thi đỗ Đại học Kinh Bắc, con sẽ đăng ký lớp của bố, ?"
Trọng Quốc Xương nhẹ nhàng gõ trán con gái, "Thi đỗ hãy , con tưởng Đại học Kinh Bắc là cải thảo ? Rất khó thi đấy."
La Tình kể chuyện cô và Minh Châu cùng đăng ký lớp học thêm, "Nhất định chúng con sẽ thi đỗ. Dì Bạch và chị Vân cho chúng con nhiều tài liệu học tập, còn cả đề thi thử, ngày nào chúng con cũng chăm chỉ, nhất định sẽ thi đỗ."
Là một cha, khi những lời như , thật sự cảm thấy vô cùng, trăm phần nghìn phần vui mừng, còn sướng hơn cả ăn nhân sâm nghìn năm.
"Tốt, hai chị em các con đều giỏi. Bố sẽ ủng hộ các con hết . các con cũng chú ý thể, cố gắng hết sức là , tuyệt đối hỏng thể. Đến lúc đó dù thi đỗ mà sức khỏe để học, thì cũng ích gì ."
Cảm nhận sự quan tâm sâu sắc của cha, lòng La Tình ngọt như mật ong, "Con ."
Cha con họ sánh vai trở về, suốt đường trò chuyện về kế hoạch và ước mơ cho tương lai. Ngay cả con ch.ó bên đường cũng thể cảm nhận sự thỏa mãn và vui sướng của họ.
Một đầu khác, Tống Vân trở về phố Chính Đức, cửa gặp mấy thanh niên cầm sách vở đang gõ cửa.
Quảng cáo bởi Pubfuture
Quảng cáo Pubfuture
Mấy thanh niên khi thấy Tống Vân, trong mắt đồng thời lóe lên vẻ kinh ngạc, đây họ từng thấy một cô gái xinh như .
Một thanh niên đeo kính dạn dĩ hỏi, "Cô cũng đến tìm Giáo sư Tống để thỉnh giáo bài vở ?"
Tống Vân định , thì lúc cửa mở , Tống Tử Dịch thấy những thanh niên cầm sách vở , rõ ràng xa lạ gì, "Các đến , bố em đang trong thư phòng, các cứ thẳng ." Nói xong mới thấy Tống Vân đằng , mắt sáng lên, "Chị!"
Tống Vân bước tới , véo má Tử Dịch, "Gọi to thế gì."
Tử Dịch xoa má, hài lòng, "Chị, em lớn thế , chị véo má em nữa."
Tống Vân giả vờ thấy, thẳng bước sân, "Trong mắt chị, em vẫn là một đứa trẻ con."
Huy Bảo vốn đang dạo quanh ở sân , thấy tiếng Tống Vân liền phóng phía . Dù vẫy đuôi dữ dội tỏ thiện với chủ như những con ch.ó bình thường, nhưng nó cũng liên tục dùng đầu cọ nhẹ ống quần của chủ để thể hiện sự mật.
Tống Vân xổm xuống ôm lấy Huy Bảo, đưa tay lên đỉnh đầu nó, vuốt ve từ đầu xuống đuôi.
Huy Bảo rõ ràng thích Tống Vân vuốt ve như , nó hưởng thụ nheo mắt , đôi mắt vốn lạnh lùng và sắc bén.
Mấy thanh niên bước sân, thấy cảnh tượng , trong mắt tràn đầy ngưỡng mộ.
Không họ ngưỡng mộ phận con gái Giáo sư Tống của Tống Vân, là ngưỡng mộ con ch.ó đang Tống Vân ôm trong lòng.