Thập Niên 70: Sau Khi Bị Đuổi Khỏi Nhà, Tôi Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng - Chương 653: Ám Ái
Cập nhật lúc: 2025-11-15 03:27:12
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4foQCmVxwp
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chính ủy Trì nhớ phản ứng của Tiểu Muội khi ông với cô bé về chuyện .
Ánh mắt Tiểu Muội kiên định, cô chỉ cần Tề Mặc Nam kết hôn, thì cô vẫn còn cơ hội.
Để tạo cơ hội cho cháu gái, ông còn dày mặt mời Tề Mặc Nam đến nhà chơi, tiếc là Tề Mặc Nam bận quá, căn bản rảnh để hẹn.
Kết quả cứ chần chừ như , giờ đơn xin kết hôn phê duyệt , nhà ở khu gia thuộc cũng chọn xong, than ôi.
Chính ủy Trì vô cùng tiếc nuối, một hậu bối xuất sắc như Tề Mặc Nam, ông thấy mấy , hai đứa con nhà họ Hạ cũng coi như , đáng tiếc thằng lớn tuổi hơn một chút, thằng út thì nhỏ tuổi quá, .
Ông thế nào với cháu gái khi về nhà.
Cụ Tề nỗi lo lắng của lão Trì, tiện gì, buôn chuyện vài câu dậy cáo từ.
Khi cụ Tề rời quân khu, gặp Tề Mặc Nam, liền bảo Tề Mặc Nam đừng lái xe nữa, xe của cụ về khu gia thuộc, đường ông cháu cũng tiện chuyện.
Xe chạy khỏi quân khu, cụ Tề hỏi Tề Mặc Nam, "Đứa con gái nhà họ Trì, cháu còn nhớ ?"
Vân Vũ
Tề Mặc Nam suy nghĩ một chút, lắc đầu, "Không nhớ, ông hỏi là ai ?"
Cụ Tề , "Chính là đứa bé gái mập mạp năm đó, lúc cháu mười lăm tuổi, ngày nào cũng chạy theo đ.í.t cháu đưa bánh đào tô cho cháu ăn đó."
Tề Mặc Nam càng suy nghĩ nghiêm túc hơn, vẫn nhớ .
"Về cháu nhập ngũ, đứa bé gái đó còn lóc đuổi theo đến cổng khu tập thể, định đưa cho cháu cả một bọc đồ ăn vặt nó cất giấu mà!"
Nghe , Tề Mặc Nam mới chợt chút ấn tượng, hình như đúng là chuyện như , nhưng nhận bọc đồ đó, dung mạo của đứa bé gái đó cũng nhớ nữa.
"Ông đột nhiên nhắc đến chuyện gì ?" Tề Mặc Nam hỏi.
Cụ Tề thở dài, "Vốn , nhưng cháu và Vân sắp chuyển ở trong khu tập thể, chuyện vẫn cho cháu . Đứa con gái Trì Muội từ nhỏ thích cháu, luôn chờ đợi cháu, bây giờ hai mươi lăm tuổi vẫn kết hôn, Chính ủy Trì vốn định giúp cháu gái mối lái cho hai đứa, còn đích đến chỗ ông dò hỏi ý tứ đây, ông với ông là cháu đối tượng , nên mới tìm đến mặt cháu."
Tề Mặc Nam mặt biểu cảm, nhớ mấy lời mời của Chính ủy Trì, trong lòng thầm mừng vì lúc đó rảnh hẹn.
Thấy Tề Mặc Nam xong phản ứng gì, cụ Tề cũng bận tâm, cụ chuyện chỉ là để nhắc nhở , trong khu tập thể gặp đứa con gái nhà họ Trì thì chú ý tránh né chút, đừng để vì một hai câu mà gây hiểu lầm gì thì .
Xe chạy khu tập thể, cụ Tề và Tề Mặc Nam cùng xem nhà.
Vừa mở cổng, vợ chú Tiền nhà bên cạnh mới chuyển đến lâu thấy tiếng động chạy sang, cũng gõ cửa, trực tiếp bước trong sân, đảo mắt một lượt lớn tiếng, " bảo là căn nhà hơn bên nhà chúng mà, rộng rãi hơn nhiều, phía còn trồng rau nữa, đất đai sẵn sẵn cả , để xem."
Vợ chú Tiền bất chấp phép tắc lao về phía nhà, xem một vòng , tay còn ngắt một nắm rau, miệng lẩm bẩm gì, thấy Tề Mặc Nam và cụ Tề vẫn ở sân , liền tiến lên hỏi: "Căn nhà phân ?"
Tề Mặc Nam mặt biểu cảm, ánh mắt liếc nắm rau tay vợ chú Tiền, nhạt giọng : "Nhà bây giờ là của , bác việc gì ?"
Vợ chú Tiền đ.á.n.h giá Tề Mặc Nam từ xuống , nghĩ thầm trông trẻ , lắm là một trung đoàn trưởng, chồng là lữ trưởng, quan lớn hơn một bậc là đè c.h.ế.t , đổi nhà với chắc sẽ từ chối .
Vợ chú Tiền trực tiếp mở miệng, "Nhà chúng cũng mới chuyển đến, chồng họ Chúc, lữ trưởng Lữ đoàn 11." Vợ chú Tiền quan sát phản ứng của Tề Mặc Nam, thấy phản ứng gì, liền tiếp, "Là thế , lúc đến thích căn nhà ," bà chỉ tay xuống đất, "nhưng phụ trách nhà đặt , nên đành chọn nhà bên cạnh. Anh xem thế , hai nhà chúng đổi với , bên nhà dọn dẹp xong xuôi , lau chùi khắp nơi sạch sẽ, so với bên của hơn nhiều."
Tề Mặc Nam từng về vị Lữ trưởng Chúc , từ Nam tỉnh thăng chức điều động lên, là gặp chút may mắn mới cơ hội thăng chức , vốn dĩ là một năng lực hơn vị trí , tiếc là đó đột nhiên gặp sự cố, chuyện lớn như mới rơi tay .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-sau-khi-bi-duoi-khoi-nha-toi-quay-dau-ga-cho-thu-truong/chuong-653-am-ai.html.]
Nghe là hành sự khá bảo thủ, bình thường cũng khiêm tốn, chỉ là , vị Lữ trưởng Chúc khiêm tốn , vợ của hành sự còn cao điệu hơn nhiều .
Tề Mặc Nam thốt hai chữ: "Không đổi."
Vợ chú Tiền sửng sốt, "Hả? Là rõ ? Bên nhà dọn dẹp gọn gàng ngăn nắp, ngay cả mái hiên cửa sổ cũng lau sạch sẽ, hơn bên của nhiều, đổi?"
Tề Mặc Nam nhếch mép, "Nếu hơn bên của , tại bác tìm để đổi? Thì bác là vô tư lớn như ?"
Vợ chú Tiền mà lời châm chọc trong câu của Tề Mặc Nam, nhất thời tức giận, "Anh đừng điều , thế là cho , sợ là đàn ông dọn dẹp nổi căn nhà lớn như , cho lợi đấy."
Tề Mặc Nam nhạt về phía nhà bên cạnh, "Còn việc gì nữa ? Không việc gì thì mời về , bên chúng việc cần bàn."
Vợ chú Tiền thấy thái độ của , ngay việc đổi nhà là cửa, chỉ thể cầm nắm rau tức tối bỏ .
Cụ Tề lắc đầu, "Không dễ chung sống."
Tề Mặc Nam bình thản, "Có thể chung sống thì chung sống, thể thì thôi."
Cụ Tề ha hả , " là như , thằng bé nhà ngươi càng thoáng."
Hai xem xét kỹ trong ngoài ngôi nhà, Tề Mặc Nam lấy giấy bút , xem ghi chép, ghi tất cả những thứ cần lĩnh và những thứ cần mua sổ tay, tỉ mỉ vô cùng, ngay cả lượng bát đũa trong bếp cần bao nhiêu cái cũng ghi rõ ràng.
Cứ bận rộn như cho đến khi trời chập choạng tối, Tề Mặc Nam mới dừng bút, "Không rõ nữa , tiếp tục."
Cụ Tề dậy khỏi gốc cây, "Làm xong thì , đến chỗ ông ăn cơm tối."
Hai ông cháu khỏi cửa cũng xe nữa, cứ thong thả bộ về phía căn nhà kiểu Tây.
Đi nửa đường, một nữ đồng chí xe đạp từ bên cạnh họ phóng qua đầu .
Nữ đồng chí đó mặc quân phục, dáng cao ráo, da trắng, gương mặt thanh tú ưa , khí chất , toát lên một vẻ văn nghệ.
Nữ đồng chí Tề Mặc Nam, mặt lộ vẻ vui mừng, "Mặc Nam ca?"
Tề Mặc Nam nữ đồng chí, "Cô là?"
Sự vui mừng mặt nữ đồng chí đóng băng.
"Mặc Nam ca, nhớ em ?" Trì Muội mắt đỏ hoe.
Cô khổ sở chờ đợi nhiều năm như , mà nhớ cô là ai.
Cụ Tề ha hả , "Cháu là Tiểu Muội ? Ông của cháu thường nhắc đến cháu mặt ông, bảo cháu là đài kỷ tử của Đoàn Văn công, ca hát nhảy múa đều thuộc loại nhất đẳng."
Cụ Tề xen như , khí khó xử dịu nhiều, Trì Muội thuận theo đó, với cụ Tề, "Ông Tề thích đùa với cháu, ông cháu như ."
Cụ Tề ha hả, "Ông thực sự đấy, tin chờ ông về cháu tự hỏi."